Chương 953 Ngủ không được thì ngươi có thể đếm cừu!
Ngươi yên tâm, chỉ cần giao cho Thiên Diệu Các chúng ta, chúng ta tuyệt đối sẽ làm thập toàn thập mỹ cho ngài!"
Sau khi tỉnh táo lại, An Lôi Hồng vội vàng cầm một cái ghế đi tới trước mặt Diệp Phong, mà khi Diệp Phong ngồi xuống, hắn trực tiếp xoa bóp hai vai cho Diệp Phong, toàn bộ động tác nước chảy mây trôi một mạch mà thành trực tiếp khiến cho những người còn lại nhìn đến ngây người!
"Diệp thiếu!"
"Chúng ta là hai vị lão tổ của Thiên Diệu Các!"
"Chuyện liên quan tới lãng phí hết một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên, ngươi yên tâm đi, hai người chúng ta tuyệt đối sẽ tự mình giám sát!"
Lúc này, hai tên lão tổ cũng lập tức đi tới trước mặt Diệp Phong, sau đó hai người một trái một phải, trực tiếp giúp Diệp Phong bóp hai chân, đồng thời cũng lên tiếng bảo đảm.
Dù sao, bọn họ đã biết được sự kinh khủng của Tinh Hồn Cung từ trong miệng của Ngô trưởng lão, cũng biết được Diệp Phong là người mà Thiên Diệu Các không thể đắc tội nổi!
Mà bây giờ vị thần tài này đã đi qua đến tận đây để đưa phúc lợi cho bọn họ, vậy thì bọn họ xoa xoa vai, đấm bóp chân cho Diệp Phong cũng là một chuyện cực kỳ bình thường mà thôi.
???
Làm gì chứ?
Các ngươi đang làm cái gì đó?
Loại đãi ngộ này vốn nên thuộc về ta mới đúng!
An Thái đang nằm dài trên ghế dài, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì oan ức đến sắp khóc, hắn hoàn toàn không ngờ được là bị hai trận đòn độc, cuối cùng đến lúc cất cánh thì Diệp Phong chợt xuất hiện, cướp đoạt hết tất cả mọi thứ vốn nên thuộc về hắn!
"An Thái!"
"Còn sững sờ tại đó làm gì!"
"Nhanh đi ra ngoài triệu tập các đệ tử và trưởng lão Thiên Diệu Các!"
"Đúng là một xíu nhãn lực cũng không có tại sao ta lại đẻ ra một đứa con trai phế vật như ngươi!"
Lúc này, An Lôi Hồng chú ý tới An Thái đang nằm ườn ở trên ghế dài cả buổi không có phản ứng thì cũng tức giận trực tiếp mắng to.
Hả?
Ta bị hai trận đòn!
Đãi ngộ như đại gia cũng không có!
Bây giờ còn muốn cho ta cố nén đau đớn ở trên hai cái mông làm người sai vặt?
Nghe được An Lôi Hồng mắng to, An Thái tâm thái trực tiếp sập, dù là tự tay nhóm lửa một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên thì tâm tình của hắn cũng không có hoàn toàn sụp đổ, nhưng kể từ khi hắn trở về đây đến bây giờ, tất cả những gì mà hắn trải qua lại làm cho tâm tính của hắn sụp đổ, hơn nữa còn là nát bấy không còn một cái mảnh nào!
"Tình huống như thế nào?"
"An Thái về cả buổi, không phải là vẫn luôn bị đánh như vậy đó chứ!"
Lúc này, Diệp Phong chú ý tới An Thái, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên tự lẩm bẩm.
"Diệp thiếu!"
"Ta... ta có thể hỏi ngài một chuyện sao?"
"Vừa nãy không phải là ngươi nói muốn về nghỉ ngơi hay sao sao lại bỗng nhiên đi tới Thiên Diệu Các chúng ta?"
Khi sắp bước ra khỏi đại điện, An Thái cũng không nhịn được hiếu kỳ trong lòng trực tiếp nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Ta về nghỉ ngơi!"
"Nhưng ta không ngủ được!"
"Sau đó, ta phát hiện ngươi cả buổi không có bắt đầu phá của cho nên ta tới đây xem thử xem sao!"
Nghe được An Thái hỏi thăm, Diệp Phong cũng thuận miệng giải thích một câu.
???
Ngủ không được?
Nếu ngủ không được thì ngươi đếm cừu đi!
Tại sao lại phải chạy đến Thiên Diệu Các chúng ta cơ chứ, chẳng lẽ ngươi chạy đến đây thì có thể ngủ được hay sao?
Ngươi có biết hay không, bởi vì người không ngủ được mà những đãi ngộ vốn nên thuộc về ta mẹ nó tất cả đều bị ngươi cướp đi hết rồi!
Nghe được Diệp Phong giải thích như vậy, An Thái càng khó chịu hơn, thậm chí bây giờ hắn rất muốn nói với Diệp Phong một câu: "Nếu như ngươi ngủ không được thì ngươi tới sớm một chút cũng được mà, bây giờ chờ đến khi ta bị đánh xong thì ngươi mới đến, sao ngươi toàn xài giờ dây thun như vậy hả!"
"Diệp thiếu!"
"Ta cho An Thái và Ngô trưởng lão đưa thư mời cho ngài, ngài nhận được rồi đúng không!"
"Không biết, ngài có hứng thú với mười đại tông môn thí luyện mà chúng ta tổ chức vào hai ngày sau hay không?"
Sau khi An Thái rưng rưng rời khỏi đại điện, An Lôi Hồng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Không hứng thú!"
"Con người của ta chỉ cảm thấy hứng thú với chuyện phá của!"
Nghe được An Lôi Hồng hỏi thăm, Diệp Phong không hề nghĩ ngợi trực tiếp lên tiếng cự tuyệt.
"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, mời túc chủ hoàn thành một trăm lần hành vi phá của ở trong mười đại tông môn thí luyện, có thể là người thí luyện tham dự, cũng có thể là kẻ đứng sau khống chế thí luyện, lựa chọn như thế nào hoàn toàn do túc chủ quyết định, nhiệm vụ thành công, ban thưởng một lượng lớn điểm phá sản, tỉ lệ cực cao đột phá một cái tiểu cảnh giới, tỉ lệ cực cao thu hoạch được ban thưởng vật phẩm, nhiệm vụ thất bại, ban thưởng một lượng lớn điểm phá sản, tỉ lệ cực thấp đột phá một cái tiểu cảnh giới, thời gian nhiệm vụ, ba ngày!"
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở ban bố nhiệm vụ của hệ thống đột nhiên vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.
………………………………………………………………………………
"Ừm?"
"Để cho ta hoàn thành một trăm lần hành vi phá của ở trong mười đại tông môn thí luyện?"
"Còn có thể tự do lựa chọn hai thân phận là người tham dự thí luyện và người đứng sau khống chế thí luyện?"
Nghe được hệ thống bỗng nhiên ban bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, Diệp Phong cũng cảm thấy hứng thú, bởi vì hắn đã làm ra lựa chọn, đó chính là muốn làm kẻ đứng sau màn khống chế thí luyện một lần!
Bởi vì nếu như làm người tham dự thí luyện thì hoàn thành một trăm lần hành vi phá của có chút mệt mỏi!
"An Các chủ!"
"Lần này phần thưởng của mười đại tông môn thí luyện đã chuẩn bị xong xuôi hết hay chưa?"
Đúng lúc này, Diệp Phong nhìn về phía An Lôi Hồng hỏi thăm một câu như vậy.
"Ừm?"
"Không phải Diệp thiếu không có hứng thú với đợt thí luyện này hay sao?"
"Tại sao đột nhiên lại hỏi như vậy?"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm như vậy, An Lôi Hồng cũng có chút khó hiểu nhưng vẫn lập tức trả lời hắn: "Diệp thiếu, tất cả phần thưởng đều đã được sắp xếp xong xuôi, có thể nói những phần thưởng đó đối với người tham gia thí luyện đều là tài nguyên tu luyện rất tốt!"