← Quay lại trang sách

Chương 972 Ta đánh xuống một quyền, còn phải cầu bọn họ không cần chết!

Đúng lúc này, giọng nói của Sử Đại Xuyên vang lên từ bên ngoài cửa phòng.

“Trương quản gia!”

“Qua mở cửa đi!”

Sau khi nghe giọng nói của Sử Đại Xuyên, Sử Vân Long liền phân phó với Trương Vân Phi ở bên cạnh.

“Đã biết, tộc trưởng!”

Trương Vân Phi nghe xong gật đầu, sau đó liền đi đến cửa phòng.

“Thiếu gia!”

“Ngươi cuối cùng đã trở lại!”

“Ta nhớ ngươi muốn chết…”

Khi nói đến đây, Trương Vân Phi đột nhiên chú ý tới Diệp Phong đang đứng bên cạnh Sử Đại Xuyên, sau đó liền đẩy Sử Đại Xuyên sang một bên, sau đó cung kính nhìn về phía Diệp Phong nói: “Diệp thiếu, mau, mau mời vào!”

???

Mới vừa còn nói nhớ ta muốn chết đâu!

Kết quả khi nhìn thấy Diệp thiếu ở đây, liền trực tiếp đẩy ta ra xa giống như đẩy rác rưởi?

Thấy Trương Vân Phi mời Diệp Phong vào phòng cho khách, sau đó không quan tâm đến chính mình, Sử Đại Xuyên hoàn toàn choáng váng, không biết vì sao, vào lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy chính mình giống như có chút dư thừa!

“Phụ thân!”

“Ta đã về!”

Sau khi điều chỉnh lại tâm lý, Sử Đại Xuyên mang theo nụ cười đi vào phòng khách.

Hả?

Nhìn thấy phụ thân cùng Trương quản gia hầu hạ Diệp Phong hết bên này đến bên kia, căn bản không có người để ý tới chính mình, Sử Đại Xuyên cũng có chút khó chịu tiếp tục hô: “Phụ thân, ta đã về…”

Sử Đại Xuyên còn chưa kịp nói xong, Sử Vân Long không vui mắng to: “Ta không điếc, không cần kêu hai lần, còn có, ngươi bị mù sao, không thấy ta đang hầu hạ Diệp thiếu sao, chính mình không biết đi tìm một chỗ ngồi sao?”

Ngốc!

Nghe Sử Vân Long mắng to, Sử Đại Xuyên hoàn toàn chết lặng, hắn chưa bao giờ nghĩ đến khi trở về lại có đãi ngộ thê thảm như vậy!

Hơn nữa, hắn hiện tại thật sự rất muốn hét to với Sử Vân Long cùng Trương Vân Phi: “Vì tông tộc đại bỉ lần này, các ngươi có biết ta phải trả giá như thế nào không, hiện tại các ngươi đối đãi với ta như vậy, lương tâm của các ngươi sẽ không đau sao?

“Sử tộc trưởng!”

“Các ngươi cũng mau ngồi đi!”

“Thật không khách khí như vậy, ta rất xấu hổ!”

Lúc này, Diệp Phong cũng nhìn về phía Sử Vân Long cười nói.

Một lát sau!

“Đại Xuyên!”

“Theo ta được biết, đối thủ cạnh tranh chủ mạch kia đã gặp được không ít cơ duyên trong mười năm qua, thực lực giống như càng thêm khủng bố!”

“Hơn nữa, có rất nhiều chi mạch cũng đều xuất hiện một vài thiên tài, có thể nói, cuộc cạnh tranh trong tông tộc đại bỉ lần này sẽ càng thêm kịch liệt!”

“Cho nên, mặc kệ đối thủ là ai, ngươi đều không thể thiếu cảnh giác, nghe được không?”

Sau khi tất cả mọi người ngồi xuống, Sử Vân Long cũng nghiêm túc nhìn về phía Sử Đại Xuyên lên tiếng nhắc nhở.

“Phụ thân!”

“Ngươi lo lắng nhiều!”

“Tông tộc đại bỉ lần này, mặc kệ là người mạnh nhất ở chủ mạch bên kia hay vẫn là thiên tài mới nhú của chi mạch, ở trong mắt ta, toàn bộ bọn họ đều là đệ đệ!”

“Đến lúc đó ta đánh một quyền đi xuống, ta nhất định phải ngồi xổm xuống khóc cầu bọn họ đừng chết!”

Nghe Sử Vân Long lo lắng, Sử Đại Xuyên lại cực kỳ tự tin nói, tuy rằng hắn không phải Thể Tu, lực lượng thân thể cũng rất yếu, nhưng hắn tin tưởng Diệp Phong đến lúc đó sẽ cho hắn nuốt Thốn Huyền Thần Lộ, chắc chắn không phải là một vài giọt đơn giản!

Và điều đó cũng có nghĩa là toàn thân hắn sẽ không còn một sợi lông, đây là điều hắn đau đớn nhất!

“Đủ rồi!”

“Đại Xuyên, ngươi thích nam giả nữ còn chưa đủ!”

“Hiện tại lại còn học được khoác lác!”

Nhưng mà, Sử Vân Long nghe vậy lại trực tiếp chửi ầm Sử Đại Xuyên.

???

Ta đã trả giá đắt như vậy để trở thành ca ca trong mắt mọi người!

Kết quả, ngươi lại nói ta đang khoác lác?

Nghe Sử Vân Long nói như vậy, Sử Đại Xuyên tức giận run rẩy khóe miệng, sau đó nói thẳng: “Phụ thân, ngươi có biết trên đời này có một loại lực lượng có thể làm ngươi coi thường tất cả chúng sinh!”

“Ha ha ha!”

“Buồn cười, thật là buồn cười!”

“Tại sao ta lại không biết rằng trên đời này có lực lượng có thể khiến con người coi thường tất cả chúng sinh!”

Nghe Sử Đại Xuyên nói xong, Sử Vân Long đầu tiên là sửng sốt, sau đó trào phúng cười to.

Bùm! Bùm! Bùm!

Đúng lúc này, Diệp Phong ở bên cạnh nhếch miệng cười, trực tiếp đập liên tiếp những chiếc bình nhỏ chứa đầy Thốn Huyền Thần Lộ lên bàn, sau đó nói: “Sử tộc trưởng, lực lượng này gọi là năng lực của đồng tiền!”

“Năng lực của đồng tiền?”

“Có ý gì?”

Tuy rằng không hiểu lời nói của Diệp Phong có ý gì, nhưng Sử Vân Long lại vô cùng tò mò với những chiếc bình nhỏ trên bàn, sau đó trừ tiếp hỏi: “Diệp thiếu, trong bình chứa thứ gì vậy?”

“Thốn Huyền Thần Lộ!”

“Trong những chiếc bình này đều là Thốn Huyền Thần Lộ!”

“Chỉ cần Sử Đại Xuyên nuốt Thốn Huyền Thần Lộ, chẳng sợ hắn không phải người tu luyện Thể Tu, nhưng ở trong khoảng thời gian ngắn, lực lượng thân thể sẽ bạo trướng đến một trình độ khủng bố!”

Nghe Sử Vân Long hỏi, Diệp Phong cũng nghiền ngẫm giải thích.

“Cái gì!”

“Toàn bộ nơi này đều là Thốn Huyền Thần Lộ?”

“Sau đó, còn muốn cho Đại Xuyên dùng hết?”

Nghe Diệp Phong nói xong, Sử Vân Long trong lúc nhất thời không dám tin vào tai chính mình, tuy rằng hắn chưa từng thấy qua Thốn Huyền Thần Lộ, nhưng hắn có nghe qua a, thứ này là bảo bối mà Thể Tu muốn có nhất, cho dù một giọt cũng là vô giá!

Nhưng mà loại bảo vật như vậy tới chỗ Diệp Phong không phải một giọt, mà là tính bằng bình?

Đây là sự khủng bố của năng lực đồng tiền sao?

“Sử tộc trưởng!”

“Trong tay ta có rất nhiều thứ rác rưởi này!”

“Một bình không đủ thì mười bình, mười bình không đủ thì một trăm bình!”

“Tóm lại nhất định có thể làm cho lực lượng thân thể của Sử Đại Xuyên mạnh đến mức có thể quét sạch tông tộc đại bỉ!”

Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Sử Vân Long, Diệp Phong lại lần nữa ném ra một quả bom!

???

Quét ngang tông tộc đại bỉ?

Như vậy chẳng phải chi mạch chúng ta sẽ đứng lên?

Nghe Diệp Phong nói như vậy, Sử Vân Long run lên vì kích động, nhưng hắn lại xem nhẹ một việc, đó chính là tiền lời kiếm được trong mười năm qua của toàn bộ sản nghiệp mà Sử thị gia tộc sở hữu không nhất định có thể mua nổi năm bình Thốn Huyền Thần Lộ!

“Sử tộc trưởng!”