Chương 985 Không phá của cũng không sao, ta đã giúp các ngươi nghĩ kỹ rồi!
Nghe Tào Phong lải nhải, Kha Mãnh bị chọc tức mắng to.
Sau đó, hai người đi ngang qua bàn của Diệp Phong, cũng thuận tay cầm lấy thần giới trên bàn, sau đó rời khỏi tửu lầu đi ra khỏi thành, bọn họ nhất định phải tìm cho bản thân một nơi tốt đẹp để chôn xương mới được!
“Đã trộm hết ba cái thần giới!”
“Đã đến lúc đi khuyên bọn họ phá của!”
Nhìn hai người rời đi, Diệp Phong cũng cười đuổi theo bọn họ.
……
Bên ngoài thành trấn, một nơi vắng vẻ!
“Thiếu gia!”
“Ở đây đi!”
“Còn thỉnh ngài cho chúng ta thống khoái!”
Sau khi đến một nơi vắng vẻ, Kha Mãnh nhìn về Diệp Phong vẫn luôn đi theo bọn họ nói.
“Hả?”
“Cho bọn hắn thống khoái gì đấy?”
“Chẳng lẽ bọn họ lầm tưởng rằng ta sẽ giết bọn họ?”
Nghe Kha Mãnh nói những lời này, Diệp Phong sửng sốt một chút, sau đó khóe môi hiện lên một nụ cười, bởi vì lời nói như vậy ngược lại càng làm cho hắn dễ dàng thuyết phục hai người bọn họ phá của!
“Thật ra, các ngươi còn có một cơ hội để sống!”
“Chỉ cần các ngươi giúp ta một việc nhỏ, ta sẽ tha cho các ngươi!”
“Thế nào, có cảm thấy hứng thú hay không?”
Sau đó, Diệp Phong nhìn về phía Kha Mãnh hỏi.
“Cái gì?”
“Chỉ cần giúp một việc nhỏ, là có thể sống sót?”
Hai người nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ khó tin, bọn họ không nghĩ tới, hạnh phúc lại đến đột nhiên như vậy!
“Thiếu gia!”
“Chúng ta cảm thấy hứng thú!”
“Chỉ là không biết chúng ta có thể giúp gì cho ngài?”
Sau khi lấy lại bình tĩnh, Kha Mãnh nhìn Diệp Phong vội vàng hỏi.
“Phá của!”
“Giúp ta phá của!”
“Chỉ cần các ngươi giúp ta bại hết toàn bộ đồ vật trong ba cái thần giới, ta sẽ tha cho các ngươi một mạng!”
Nghe Kha Mãnh hỏi, Diệp Phong liền nói ra mục đích chân chính của mình!
???
Phá của?
Giúp ngươi bại hết đồ vật chứa trong ba cái thần giới kia?
Ngốc!
Sau khi nghe Diệp Phong nói xong, hai người đều ngẩn ra, bọn họ thật sự không hiểu Diệp Phong nói có ý gì, phải biết rằng trong ba thần giới kia, có một tỷ Cực phẩm Thần Linh Tinh, mười vạn đoá Thiên Diệu Hoả Liên chín cánh, mười thùng Vô Tương Thần Thổ lớn!
Có thể nói, bất luận thứ gì chứa đựng trong thần giới đều là tài phú mà cả đời bọn hắn không có được, nhưng hiện tại, đối phương lại nói bọn họ bại hết, vậy thì bọn họ có thể hiểu như thế nào!
“Các ngươi có phải không biết bại như thế nào không?”
“Không sao, ta đã giúp các ngươi nghĩ kỹ rồi!”
“1 tỷ Cực phẩm Thần Linh Tinh dùng để chế tạo một cái pho tượng, tuy nhiên, pho tượng kia nhất định phải ở trong tư thế ngồi xổm!”
“Sau đó lại dùng mười thùng Vô Tương Thần Thổ kia pha với nước để xây dựng một bồn cầu khổng lồ bằng đất có thể đặt vừa dưới pho tượng!
“Cuối cùng, tranh thủ ban đêm, chúng ta liền ném mười vạn đóa Thiên Diệu Hoả Liên chín cánh vào bồn cầu khổng lồ bằng đất rồi đốt, làm một bữa tiệc pháo hoa bồn cầu!”
Thấy hai người bọn họ ngẩn ra, không nói lời nào, Diệp Phong cho rằng là bởi vì bọn họ không biết phá của, cho nên hắn trực tiếp nói ra ý tưởng phá của của mình.
Mà sau khi nghe được ý tưởng phad của điên rồ của Diệp Phong, hai người bọn họ nhất thời không thể tin vào tai mình, bọn họ không nghĩ tới lại có người có thể phá của đến trình độ như vậy!
“Đại thiếu, không thể a!”
“Dùng Cực phẩm Thần Linh Tinh chế tạo pho tượng, chúng ta còn có thể tiếp thu được, tuy rằng có chút hao tổn, nhưng cũng không quá nghiêm trọng!”
“Nhưng Vô Tương Thần Thổ chính là thứ không thể đụng vào nước, một khi đụng vào nước sẽ biến thành bùn, sẽ thật sự biến thành phế thổ, vậy thì quá phí phạm của trời!”
“Còn có, Thiên Diệu Hoả Liên chín cánh cũng là bảo vật hiếm có sang quý, nếu như đốt cháy toàn bộ, vậy nó sẽ giống như vô số Cực phẩm Thần Linh Tinh bị thiêu đốt, cho dù phá của thì cũng không thể phá của như vậy a!”
Sau khi hồi tinh thần, Tào Phong nôn nóng nhìn Diệp Phong khuyên bảo.
“Tào Phong!”
“Ngươi tính là thứ gì!”
“Ngươi dám đối nghịch với ý tưởng của Diệp thiếu sao?”
“Ta nói cho ngươi biết, đại thiếu gia muốn chúng ta bại cái gì thì chúng ta phải nghe theo, chỉ cần đại thiếu gia vui vẻ, đừng nói đến việc đốt mười vạn đoá Thiên Diệu Hoả Liên chín cánh, cho dù để ta trợ hứng thì ta cũng sẽ không oán giận một câu!”
Đúng lúc này, Kha Mãnh ở bên cạnh lại là nhìn về phía Tào Phong oán giận mắng to!
???
Những lời ta vừa nói không phải là kết quả mà hai chúng ta truyền âm thương lượng ra sao?
Kết quả hiện tại lại thành của một mình ta, phải không?
Nghe Kha Mãnh giận mắng, Tào Phong ở bên cạnh choáng váng, hắn thật sự không ngờ Kha Mãnh thế nhưng lại đâm một đao sau lưng mình!
“Kha Mãnh!”
“Ngươi không hổ là đại ca!”
“Giác ngộ rất cao!”
“Đến nổi tên tiểu đệ của ngươi, giác ngộ thật là quá yếu!”
Nghe Kha Mãnh nói xong, Diệp Phong cũng thuận miệng nói một câu như vậy.
???
Hắn là đại ca của ta, ta là tiểu đệ của hắn?
Chuyện khi nào?
Sao ta không biết?
Còn có, không phải giác ngộ của ta yếu, mà là bị hắn hố a!
Nghe Diệp Phong nói như vậy, Tào Phong tức muốn chết, hắn không ngờ chính mình bị Kha Mãnh hố hai lần, sau đó lại mơ hồ biến thành tiểu đệ của đối phương, ai chịu nổi nỗi oan ức này?
“Được rồi!”
“Tranh thủ phá của đi!”
“Các ngươi chỉ có năm canh giờ!”
Đúng lúc này, Diệp Phong nhìn về phía hai người lên tiếng nhắc nhở.
……
Màn đêm buông xuống!
“Đại thiếu!”
“Pho tượng đã được làm xong!”
“Bồn cầu khổng lồ được làm từ Vô Tương Thần Thổ cũng đã hoàn thành!”
“Hiện tại, chúng ta có thể tùy thời đốt mười vạn đóa Thiên Diệu Hoả Liên!”
Đi đến trước mặt Diệp Phong, Kha Mãnh nói ngắn gọn tình hình.
“Tào Phong!”
“Hãy xem hiệu suất làm việc của đại ca ngươi đi!”
“Sau này hãy học hỏi nhiều hơn một chút!”
Sau khi nghe Kha Mãnh nói xong, Diệp Phong nhìn Tào Phong đang ở một bên và bắt đầu giáo dục.
???
Hiệu suất làm việc của hắn?
Mẹ nó hắn giống như đại gia, ở bên cạnh chỉ huy ta làm việc, có thể nói, pho tượng lớn cùng bồn cầu khổng lồ kia có thể hoàn thành nhanh như vậy đều là do công lao của ta, tại sao đến chỗ ngươi lại biến thành công lao của hắn?