← Quay lại trang sách

Chương 993 Con hổ ngu xuẩn, dùng sức ăn cho ta a!

“Không chút nào khoa trương khi nói hơn 3000 viên Quy Thiên Nguyên Thọ Đan này, cho dù tuỳ tiện lấy ra một viên ném ra bên ngoài, đều có thể làm cho vô số người điên cuồng!”

Sau khi Quan Sơn Hải phản ứng lại, hắn nôn nóng nhìn về phía Diệp Phong vội vàng nhắc nhở.

“Quan tiền bối!”

“Nhưng mục đích ta luyện chế số đan dược này chính là chuẩn bị cho chúng nó ăn a!”

“Ngươi thử nghĩ xem, tu vi của chúng nó chỉ là Chân Thần Cảnh Nhất Trọng, lại có được mấy vạn, mấy chục vạn năm thọ mệnh!”

“Trong tình huống như vậy, để chúng nó đánh nhau không phải rất thú vị sao?”

Nghe Quan Sơn Hải khuyên bảo, Diệp Phong lắc đầu, sau đó hưng phấn bày tỏ suy nghĩ của mình.

???

Mẹ nó thú vị hưng phấn?

Mẹ nó không phải là đang phá của sao?

Nghe được suy nghĩ của Diệp Phong, Quan Sơn Hải và Hạ Vũ đều lộ ra vẻ không thể tin được, bọn họ không ngờ rằng Diệp Phong không chỉ cho những đầu Thần thú rác rưởi này ăn Quy Nguyên Thiên Thọ Đan quý hiếm mà còn chuẩn bị để chúng đánh nhau!

Loại hành vi này đã không phải là hành vi phá của bình thường, mà là hành vi phá của phát rồ a!

“Hai vị!”

“Ta lại tự giới thiệu mình một lần nữa!”

“Ta là Diệp Phong, là một thần hào phá của bình thường!”

“Niềm vui của ta chính là phá của, càng là hành vi phá của phát rồ thì càng làm cho ta có được cảm giác được hưng phấn cùng vui sướng!”

Thấy hai người đều dùng ánh mắt khó hiểu nhìn mình, Diệp Phong cũng nghiêm túc giới thiệu thân phận của mình.

Hả?

Thần hào phá của bình thường?

Ngươi có hiểu lầm gì về từ bình thường rồi không?

Nếu ngươi thật sự là một vị thổ hào phá của bình thường, vậy chúng ta chẳng lẽ là người không bình thường, siêu trần rút tục, còn nghèo hơn cả thước cổ kim đại!

Nghe Diệp Phong nói xong, Quan Sơn Hải cùng Hạ Vũ đều lắc đầu cười khổ!

“Hai vị!”

“Các ngươi nói thật đi, có phải cảm thấy ta phá của lắm phải không!”

Đúng lúc này, Diệp Phong lại nhìn về phía hai người hỏi một câu như vậy.

“Diệp thiếu!”

“Nói thật, đồ vật là của ngài, ngài muốn dùng như thế nào là tự do của ngài!”

“Mà hai tiểu rác rưởi chúng ta không có tư cách gì để nói!”

“Nhưng nếu như ngài hỏi, ta đây thật sự muốn nói một câu, làm như vậy thật sự quá phá của, bại lòng ta run, bại lòng ta đau a!”

Nghe Diệp Phong hỏi, Quan Sơn Hải cũng cắn chặt răng nói thẳng ra suy nghĩ chân thật của mình.

“Diệp thiếu!”

“Quan tiền bối nói rất đúng a!”

“Chúng ta thật khó cảm nhận được niềm vui trong đó!”

Sau đó, Hạ Vũ ở bên cạnh cũng hùa theo.

“Trong ba phút!”

“Chỉ cần thọ mệnh của chúng nó có thể gia tăng lên hơn mười vạn năm, ta cho hai người một cơ hội đoán!”

“Sau khi trận đấu kết thúc, các ngươi ai có thể đoán trúng đầu Thần thú thắng, ta liền khen thưởng một trăm vạn khối Cực phẩm Thần Linh Tinh!”

Sau khi nghe được suy nghĩ thực sự của hai người, Diệp Phong liền đưa ra một trò chơi đoán nhỏ!

Hả?

Đoán trúng liền có một trăm vạn khối Cực phẩm Thần Linh Tinh?

Nghe Diệp Phong đề nghị, Quan Sơn Hải cùng Hạ Vũ liếc nhìn nhau, sau đó từng người lao về phía từng đầu Thần, thậm chí khuôn mặt đều trở nên dữ tợn, lúc này bọn hắn đã không còn nghĩ hai đầu Thần thú rác rưởi kia sẽ bại hết bao nhiêu Quy Nguyên Thiên Thọ Đan, họ chỉ nghĩ đến một điều, đó là tăng thọ mệnh của chúng nó lên hơn mười vạn năm trong vòng ba phút!

“Con hổ ngu xuẩn, dùng sức ăn cho ta a!”

“Nếu như ngươi không ăn, tin ta đánh một quyền nổ tung đầu của ngươi không!”

Rất nhanh, Quan Sơn Hải liền đè dâud Huyền Hổ một sừng dưới thân, sau đó dùng tay bẻ ra miệng của Huyền Hổ một sừng, một cái tay khác bốc từng nắm từng nắm Quy Nguyên Thiên Thọ Đan nhét vào miệng Huyền Hổ!

“Mẹ kiếp!”

“Đầu Huyền Hổ một sừng thành tâm đối nghịch với ta đúng không!”

“Đồng bạn ngươi ở một bên dùng sức ăn, miệng ngươi lại nhắm chặt, không ăn một viên, không phải đang chậm trễ ta cất cánh sao?”

Bên kia, phát hiện đầu Huyền Hổ một sừng dưới thân mình luôn nhắm chặt miệng, Hạ Vũ trực tiếp nóng nảy, sau đó trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn, từ trong lòng thần giới móc ra một thanh côn sắt, sau đó nhắm ngay vào mông nó!

Rống!

Rất nhanh, một tiếng rống thê thảm vang lên, mà Huyền Hổ một sừng cũng trợn tròn hai mắt, trên mặt lộ vẻ thống khổ há miệng, nó chưa từng nghĩ đến, người trên lưng mình thế nhưng có thể làm ra chuyện như vậy với nó!

“Ai!”

“Vừa rồi còn không thể tiếp thu hành vi phá của đâu!”

“Hiện tại, thái độ lại thay đổi 180°, đây là sức mạnh của tiền tài a!”

Thấy một màn như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng hiện lên ý cười nói.

“Ngô chủ!”

“Tiểu Cước đã tỉnh!”

“Nếu như không còn chuyện gì, ta liền đi trước chơi cùng với hắn?”

Lúc này, Diệp Tiểu Bạch cũng đã chuẩn bị xong trận pháp kết giới cho toàn bộ đấu trường thú, sau đó đi đến trước mặt Diệp Phong nói.

“Đi thôi!”

“Nhớ nhẹ tay với hắn một chút!”

Nghe Diệp Tiểu Bạch nói xong, Diệp Phong cũng cười gật đầu.

“Hệ thống!”

“Mặc kệ là phí vất vả Quan Sơn Hải luyện chế đan dược, hay vẫn là phần thưởng trò chơi nhỏ đoán đố, tất cả đều đã vượt qua phạm vi phá của hợp lý!”

“Vậy bộ phận nhiều ra kia ta tự mình xuất tiền túi là được, bắt đầu tiêu hao điểm phá của đổi cho ta đủ nhiều Cực phẩm Thần Linh Tinh!”

Sau khi Diệp Tiểu Bạch rời đi, Diệp Phong liền hạ lệnh với hệ thống.

Hai canh giờ sau!

“Đinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành sản phẩm phá của hôm nay, khen thưởng một trăm vạn điểm phá của, khen thưởng Quy Nguyên Thiên Tham *100, khen thưởng đột phá một cảnh giới nhỏ!”

“Đinh! Chúc mừng ký chủ kích hoạt ba lần hành vi phá của, cộng khen thưởng 500 vạn điểm phá của, cộng khen thưởng đột phá hai cảnh giới nhỏ, khen thưởng quyển trục Tuỳ Cơ Đột Phá *1, khen thưởng Thiên Viêm Trấn Ma Tháp *10000!”

Sau khi hơn 3000 viên Quy Nguyên Thiên Thọ Đan bị hơn ba mươi đầu Thần thú rưởi ăn luôn, hơn nữa sau khi đám Thần thú đối chọi nhau chỉ còn lại có một đầu Thần thú rác rưởi cuối cùng thắng lợi, âm thanh khen thưởng từ hệ thống liên tiếp vang lên trong đầu Diệp Phong.