Chương 1011 Hoắc Sơn khóc, không thể khi dễ người khác như vậy chứ!
Đừng mà!"
"Cái đạp tràn đầy yêu thương này phải thuộc về ta mới đúng!"
Ngay khi Diệp Phong toàn lực bay đạp thì giọng nói tràn đầy lo lắng của tiểu hoàng cẩu cũng vang lên ở nơi xa xa.
Bành!
Ngay sau đó, theo một tiếng vang trầm đục vang lên, Phi Thiên Trư Trư trực tiếp bị đạp bay ra ngoài!
"Mẹ nó!"
"Đây là tình thương dành riêng cho ta!"
"Con lơn ngươi mẹ nó không có heo đức!"
Nhìn thấy Phi Thiên Trư Trư từ trên đỉnh đầu mình bay đi, tiểu hoàng cẩu cũng bị tức đến toàn thân đều run động.
Một bên khác!
"Vừa nãy hình như hệ thống ban thưởng cho ta Chiến Đấu Khôi Lỗi gì đó!"
"Xem trước xem nó là thứ gì đã!"
Lúc này, sau khi Diệp Phong đạp Phi Thiên Trư Trư bay đi, hắn bắt đầu kiểm tra tình huống của Chiến Đấu Khôi Lỗi!
Chiến Đấu Khôi Lỗi: Là một loại Thần khí phụ trợ đặc thù mà Luyện Khí Sư cả đời đều muốn rèn đúc ra, có thể chấp hành mệnh lệnh chiến đấu đơn giản!
"Ngọa tào!"
"Lại mẹ nó chỉ cho một chút tin tức như vậy?"
"Cho thêm một chút tin tức nữa thì chết hay sao!"
Sau khi Diệp Phong xem xét tin tức của Chiến Đấu Khôi Lỗi xong, mặt đen lại phàn nàn.
"Chủ nhân!"
"Xin ngài!"
"Từ giờ về sau, có thể chỉ để cho một mình ta nhận được cái đạp tràn đầy yêu thương này hay không!"
Đúng lúc này, tiểu hoàng cẩu cũng đi tới trước mặt Diệp Phong, sau đó tràn đầy ủy khuất lên tiếng nói.
???
Thần mẹ nó cái đạp tràn đầy yêu thương?
Mẹ nó, cái đó không phải là rảnh rỗi không có việc gì chạy tới đây để bị đạp hay sao?
Nghe được tiểu hoàng cẩu đưa ra một thỉnh cầu kỳ lạ như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Diệp Phong như không thể tin vào tai của mình!
"Cẩu Tử!"
"Ngươi có thể đừng có hèn hạ như vậy được hay không?"
"Thân là chủ nhân của ngươi, ta áp lực rất lớn a!"
Sau khi tỉnh táo lại, Diệp Phong nhìn về phía tiểu hoàng cẩu lên tiếng khuyên bảo.
"Chủ nhân!"
"Nhưng ta là Kiếm Cẩu a!"
"Hơn nữa mục tiêu của ta chính là muốn trở thành Chư Thiên Vạn Giới đệ nhất Kiếm Cẩu, bây giờ ngươi không cho ta kiếm ta cũng có áp lực rất lớn!"
Nghe được Diệp Phong thuyết phục, tiểu hoàng cẩu cũng vội vàng giải thích rõ cho hắn biết.
"Cẩu Tử!!!"
"Có phải là ngươi không có nghe hiểu được tiếng người đúng không?"
"Ta nói là hèn hạ, không phải là kiếm!"
Lúc này, mặt Diệp Phong cũng xạm lại lên tiếng khiển trách.
"Chủ nhân!"
"Ta hiểu rồi!"
"Nhưng ta hai loại kiếm ta đều muốn có, một cái là đối với địch nhân, một cái là đối với ngài!"
Tiểu hoàng cẩu nghe xong thì vội vàng nói ra ý nghĩ trong lòng mình.
"Nằm sấp xuống!"
Nghe đến nơi này, rốt cục Diệp Phong không chịu nổi, trực tiếp ra lệnh cho tiểu hoàng cẩu, sau đó bày ra tư thế sút gôn!
"Được!"
"Chủ nhân, ta lập tức nằm sấp!"
Nhìn thấy động tác này của Diệp Phong, tiểu hoàng cẩu cũng nở một nụ cười bỉ ổi xoay người, sau đó nằm rạp xuống đất để lộ ra hai cái mông của mình!
Bành!
Theo một tiếng vang trầm đục vang lên, tiểu hoàng cẩu trực tiếp bị đạp bay ra ngoài, đồng thời bày ra động tác nằm ngửa bắt chéo chân kinh điển ở trên không trung!
"Tại sao!"
"Tại sao tiểu hoàng cẩu lại trở nên như thế?"
"Lúc trước khi ta nhặt được nó, nó rất bình thường a, rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở khâu nào chứ?"
Nhìn thấy dáng vẻ của tiểu hoàng cẩu lúc này, Diệp Phong cũng mặt xạm lại tự nói.
(Hệ thống: Gần son thì đỏ gần mực thì đen, tại sao nó lại trở thành người như vậy không lẽ chính ngươi cũng không biết được hay sao?)
...
"Đến rồi!"
"Diệp thiếu bước những bước chân đầy phách lối đi thẳng tới chỗ ta rồi!"
"Đây là đang định giúp ta tăng thực lực lên đúng không?"
Nhìn thấy Diệp Phong đi thẳng tới chỗ mình, trên mặt Hoắc Sơn cũng lộ ra vẻ kích động, dù sao, toàn bộ cung môn bây giờ chỉ còn lại có một mình hắn là yếu như gà hơn nữa hắn còn là cung chủ, theo như hắn nghĩ, chắc chắn Diệp Phong tới đây là để giúp hắn tăng thực lực lên!
"Diệp thiếu!"
"Ta chuẩn bị xong!"
"Tới đi!"
Sau khi Diệp Phong đi tới, Hoắc Sơn lập tức vén tóc lên sau đó tràn đầy hưng phấn lên tiếng nói.
???
Ngươi chuẩn bị kỹ càng cái gì rồi?
Cái gì là tới đi?
Nghe được Hoắc Sơn nói như vậy, đặc biệt là nhìn thấy Hoắc Sơn vén tóc lên, Diệp Phong trực tiếp mộng!
"Cung chủ!"
"Ta không biết ngươi đang nói cái gì!"
"Ta tới đây là muốn hỏi ngươi chút chuyện thôi!"
Sau đó, Diệp Phong lập tức nói rõ ý đồ mình đến đây với Hoắc Sơn.
Hả?
Là đến để hỏi chuyện ta?
Đây là lại muốn bắt đầu phá của rồi?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hoắc Sơn ủy khuất muốn khóc, thậm chí bây giờ hắn rất muốn nói với Diệp Phong một câu: "Ngươi ngoại trừ phá của thì mới nghĩ đến ta, lẽ nào ở những chuyện khác ngươi đều không nghĩ đến ta hay sao?"
Khó chịu!
Lúc này Hoắc Sơn thật sự khó chịu!
Toàn bộ cung môn cho dù là quan hốt phân hay là Mục Long Hổ, cho dù là đệ tử thân truyền hay là đệ tử bình thường, thực lực của tất cả bọn họ đều tăng vọt, mà hắn thân là cung chủ nhưng lại cái gì cũng không chiếm được chỉ có thể làm một cung chủ yếu như gà, điều này sao có thể không khiến cho hắn khó chịu cho được!
"Diệp thiếu!"
"Trước khi ngài hỏi ta thì ta có thể hỏi ngài một chuyện được hay không?"
Sau khi bình phục lại tâm tình, Hoắc Sơn trưng vẻ mặt thành thật ra quay qua nhìn Diệp Phong hỏi một câu như vậy.
"Được a!"
"Ngươi muốn hỏi cái gì thì trực tiếp hỏi đi!"
Nghe được Hoắc Sơn hỏi như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng nói.
"Diệp thiếu!"
"Ngài vừa mới giúp Tôn Long, Sử Đại Xuyên, Lệ Thất và Thánh Quang Hổ Yêu tăng tu vi lên, có thể nói bây giờ ở trong cung môn chỉ có một mình ta là yếu như gà!"
"Không biết đến khi nào thì ngài mới giúp ta tăng tu vi lên một chút?"
Hoắc Sơn nghe xong thì trực tiếp lên tiếng hỏi thăm.
"Cung chủ!"
"Ngươi quên mục đích ban đầu của ta khi ta sáng lập cung môn này hay sao?"