← Quay lại trang sách

Chương 1013 Phương pháp phá của Chiến Đấu Khôi Lỗi!

Đinh! Túc chủ, tin tức này không cần tiêu hao chức năng nhìn trộm thiên cơ, ta có thể trực tiếp nói cho ngươi biết!"

Lúc này, hệ thống không cam lòng lên tiếng nói một lần nữa.

"Ta không muốn biết!"

"Ngươi cũng đừng nói cho ta!"

"Nếu như ngươi nói cho ta biết thì sau này ta sẽ không tập trung phá cũa nữa!"

Nghe được hệ thống nói như vậy, Diệp Phong lại lên tiếng từ chối lần nữa đồng thời trong lòng thầm nghĩ: "Nếu như ngươi không có chủ động nói ra thì có thể ta sẽ chủ động hỏi thăm ngươi, nhưng nếu như ngươi đã chủ động nói ra thì chứng minh rằng ngươi rất muốn nói cho ta biết, vậy thì ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi nói ra, đây mới là phẩm chất đạo đức mà lão Lục nên có!"

"Diệp thiếu!"

"Ngươi hỏi chuyện có liên quan tới Chiến Đấu Khôi Lỗi, có phải là trong tay của ngươi có Chiến Đấu Khôi Lỗi, hơn nữa còn chuẩn bị phá của đúng hay không?"

Nhìn thấy Diệp Phong cả buổi mà vẫn không nói gì, trên mặt Hoắc Sơn cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.

"Không sai!"

"Trong tay của ta có mười cái Chiến Đấu Khôi Lỗi, nhưng mà nó là cấp bậc gì thì ta vẫn chưa rõ lắm!"

Nghe được Hoắc Sơn hỏi thăm, Diệp Phong cũng thuận miệng đáp lại một câu, sau đó bắt đầu suy nghĩ nên như thế nào mới có thể lãng phí hết mười cái Chiến Đấu Khôi Lỗi này.

"Diệp thiếu!"

"Không cần biết là Chiến Đấu Khôi Lỗi cấp bậc gì, tác dụng chủ yếu của nó chính là chiến đấu, bởi vì chúng nó không có đau đớn, không có tình cảm, chỉ cần ra một cái mệnh lệnh chiến đấu đơn giản cho chúng nó thì chúng nó sẽ đi hoàn thành mệnh lệnh đó!"

"Mà muốn phá của thì chúng ta có thể bắt đầu từ chiến đấu hay không!"

Nhìn thấy Diệp Phong bắt đầu trầm tư, trên mặt Hoắc Sơn nở một nụ cười nói ra một câu như vậy.

"Ừm?"

"Bắt đầu từ chiến đấu?"

"Cung chủ, nói suy nghĩ của ngươi ra xem!"

Nghe được Hoắc Sơn nói như vậy, Diệp Phong cũng cảm thấy hứng thú, sau đó lên tiếng hỏi thăm.

"Tử chiến là phương pháp sử dụng Chiến Đấu Khôi Lỗi tốt nhất!"

"Bởi vì chúng nó sẽ chiến đấu cho đến thời khắc cuối cùng!"

"Vậy nếu như chúng ta tìm Thần Đạo Quán, để bọn chúng đi luận bàn với người khác thậm chí là luận bàn với Thần Đạo Giả yếu nhất, chờ luận bàn không sai biệt lắm thì chúng ta sẽ nói cho Thần Đạo Giả yếu nhất đó biết được nhược điểm chí mạng của Chiến Đấu Khôi Lỗi, như vậy chẳng phải là rất phá của hay sao!"

Nhìn thấy Diệp Phong cảm thấy rất hứng thú với ý tưởng của mình, Hoắc Sơn lập tức nói ra ý tưởng của mình.

Hả?

Luận bàn với Thần Đạo Giả yếu nhất!

Cuối cùng lại để cho Thần Đạo Giả yếu nhất hủy Chiến Đấu Khôi Lỗi?

Sau khi nghe được ý tưởng này của Hoắc Sơn, Diệp Phong cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó đi thẳng tới chỗ Mộng Huyễn Mao Ốc.

???

Công nhận ý tưởng phá của của ta!

Sau đó trực tiếp đi?

Không thể khen ta được một câu hay sao?

Nhìn thấy Diệp Phong nghe ý tưởng phá của của mình xong sau đó trực tiếp rời khỏi nơi này, Hoắc Sơn cả người đều choáng váng!

Hắn đang rất cố gắng để biểu hiện, cũng không hi vọng xa vời Diệp Phong sẽ giúp hắn tăng thực lực lên, thoát khỏi thân phận cung chủ yếu như gà, nhưng lẽ nào hắn muốn nhận được một câu tán dương cũng là chuyện khó đến như vậy hay sao?

...

Mộng Huyễn Mao Ốc!

"Chủ nhân đến đây!"

"Tất cả đều đứng dậy đi, đừng có tiếp tục phơi nắng như vậy nữa!"

Phát hiện Diệp Phong đang nhanh chóng đi tới chỗ này, Diệp Tiểu Hắc cũng lên tiếng nhắc nhở bốn người Tiểu Kiếm, Tiểu Bạch, Tiểu Chùy vàTiểu Cước bên cạnh.

Bành!

Khi bốn người từ ghế đu đứng lên, khóe miệng Diệp Tiểu Chùy nở một nụ cười xấu xa, sau đó bộc phát ra toàn lực, một cái chưởng đao đánh cho Diệp Tiểu Cước hoàn toàn không hề đề phòng một chút nào hôn mê bất tỉnh!

"Ngọa tào!"

"Lại mẹ nó lừa ta!"

"Tiểu Chùy, mẹ nó ngươi có còn là người nữa hay không vậy?"

Trong khoảnh khắc trước khi hôn mê, trong lòng Diệp Tiểu Cước điên cuồng mắng to!

Bành!

Ngay khi Diệp Tiểu Chùy tràn đầy đắc ý, Diệp Tiểu Kiếm đang đứng bên cạnh cũng toàn lực xuất thủ, trực tiếp dùng chuôi đao đánh cho Diệp Tiểu Chùy hôn mê bất tỉnh!

"Hắc ca!"

"Bạch ca!"

"Hình như Cẩu ca đang gọi ta, ta đi tìm Cẩu ca!"

Sau khi đánh cho Diệp Tiểu Chùy ngất xỉu, Diệp Tiểu Kiếm cũng sợ Diệp Tiểu Bạch ra tay với hắn, cho nên chuyện đầu tiên mà hắn làm là lui về sau mấy bước sau đó mới nhìn về phía hai người Diệp Tiểu Hắc và Diệp Tiểu Bạch nói một câu như vậy, sau đó nhanh chóng bay đến chỗ tiểu hoàng cẩu.

"Hắc ca!"

"Nếu như ngươi muốn động thủ với ta thì ngươi cứ trực tiếp nói với ta là được, ta tự mình ngã xuống, tuyệt đối không làm phiền ngươi động thủ!"

Lúc này, nhìn thấy Diệp Tiểu Kiếm trực tiếp thoát đi nơi này, Diệp Tiểu Bạch nhìn về phía Diệp Tiểu Hắc vội vàng nói.

"Động cái rắm!"

"Ngươi làm thành như vậy, ta cũng không cảm nhận được cảm giác vui vẻ khi đánh lén người khác!"

Nghe được Diệp Tiểu Bạch nói như vậy, Diệp Tiểu Hắc cũng tức giận lên tiếng nói.

Một lát sau!

"Ừm?"

"Tình huống như thế nào?"

"Lần trước chính Tiểu Cước ngủ, lần này, Tiểu Chùy ngủ chung với hắn?"

Sau khi Diệp Phong tới đây, nhìn thấy hai người Diệp Tiểu Cước và Diệp Tiểu Chùy ôm nhau cùng ngủ trên một cái ghế xích đu, cả người trực tiếp choáng váng!

…………………………………

"Tiểu Hắc!"

"Tiểu Bạch!"

"Đây là tình huống như thế nào?"

Sau đó, Diệp Phong nhìn về phía hai người Diệp Tiểu Hắc và Diệp Tiểu Bạch lên tiếng hỏi thăm.

"Chủ nhân!"

"Vừa nãy không biết hai người nói chuyện gì với nhau sau đó cảm giác như hai người bọn họ cùng chung chí hướng cuối cùng diễn biến thành như vậy!"

"Nhưng mà ta có nhắc nhở bọn họ là làm như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt nhưng mà bọn họ không chịu nghe!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Diệp Tiểu Hắc cũng vội vàng lên tiếng giải thích cho hắn biết.

(Diệp Tiểu Cước, Diệp Tiểu Chùy: Hai chúng ta đều bị đánh lén, mẹ nó như vậy mà cũng có thể nói thành cùng chung chí hướng, còn nữa, cho dù ngươi nhắc nhở thì chúng ta cũng không nghe được, chúng ta cũng muốn nghe dữ lắm nhưng mà chúng ta đang hôn mê mà!)

"Ngọa tào!"

"Hắc ca cũng quá trâu bò!"

"Căn cứ sự thật để nói dối, nói đến ta cũng sắp tin luôn!"