← Quay lại trang sách

Chương 1021 Triệu Đông Lâm, mẹ nó, có phải là đầu óc của ngươi có vấn đề hay không!

Vậy được!"

"Dù sao hôm nay cũng sắp tối rồi, ta đi nghỉ trước!"

"Các ngươi chậm rãi hưởng thụ đi!"

Mặc dù không rõ ý nghĩ của Triệu Đông Lâm như thế nào, nhưng Diệp Phong vẫn đồng ý, sau đó trực tiếp rời khỏi phòng luận bàn số một!

"Triệu Đông Lâm!"

"Mẹ nó, có phải là đầu óc của ngươi có vấn đề rồi phải không!"

"Rõ ràng có thể lập tức kết thúc, tại sao lại phải kéo dài tới buổi sáng ngày mai?"

"Bây giờ bị ngươi làm thành như vậy, một đêm này, chúng ta làm sao vượt qua được!"

Sau khi Diệp Phong rời đi, Vương Long tức hổn hển mắng lớn lên.

"Đúng vậy a!"

"Triệu Đông Lâm, tại sao ngươi lại làm như vậy!"

"Mọi người thư thư phục phục lấy Quy Nguyên Thiên Tham tới tay, nó không thơm sao?"

Ngay sau đó, Tống Huyền cũng lên tiếng nhả rãnh.

"Nhưng ta thích cảm giác bị vò ngược a!"

"Các ngươi nếu chịu không được, có thể đi a!"

"Dù sao, ta mới là mục tiêu vò ngược chủ yếu của chín cái Chiến Đấu Khôi Lỗi, cho nên nếu như các ngươi muốn rời khỏi đây thì bọn chúng tuyệt đối sẽ không ngăn cản các ngươi!"

Nghe được hai người giận mắng và nhả rãnh, Triệu Đông Lâm lại nghiền ngẫm cười một tiếng, sau đó nói thẳng ra ý nghĩ của mình.

"Mẹ nó!"

"Ngươi muốn cho chúng ta đi, sau đó mình độc chiếm công tác phí a!"

"Ta cho ngươi biết, đêm nay cho dù bị vò ngược chết, ta cũng sẽ không đi!"

Nghe được Triệu Đông Lâm nói như vậy, hai người Vương Long và Tống Huyền cũng lập tức hiểu rõ ra, sau đó trực tiếp bày tỏ thái độ của mình!

"Đúng rồi!"

"Cũng không biết các ngươi có thể chịu nổi một đêm hay không!"

"Như vậy, Triệu Quán Chủ, ta cho ngươi một cái cơ hội ra lệnh cho chín cái Chiến Đấu Khôi Lỗi, nếu như các ngươi thật sự chịu không được nữa, có thể để toàn bộ bọn chúng dừng lại!"

Đúng lúc này, Diệp Phong đã rời đi lại đi trở về, sau đó nói với Triệu Đông Lâm một câu nói như vậy, đồng thời cũng ra lệnh cho chín cái Chiến Đấu Khôi Lỗi, đó chính là có thể nghe theo một cái mệnh lệnh của Triệu Đông Lâm!

Hả?

Diệp thiếu lại cho ta một quyền lợi như vậy?

Vậy thì ta phải lợi dụng nó cho tốt!

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, khóe miệng Triệu Đông Lâm cũng xuất hiện một nụ cười xấu xa, sau đó vội vàng đáp lại: "Diệp thiếu, ta sẽ hảo hảo lợi dụng cơ hội ra lệnh này!"

"Vậy là tốt rồi!"

"Nhớ kỹ, chịu không được cũng không cần đối cứng!"

"Không sai biệt lắm là được rồi!"

Diệp Phong nghe xong, cũng là nhắc nhở lần nữa, sau đó rời khỏi phòng luận bàn số một!

……………………………………………

"Lão Triệu!"

"Cơ hội tới!"

"Tranh thủ ra lệnh, khiến cho chín cái Chiến Đấu Khôi Lỗi dừng lại đi!"

Sau khi Diệp Phong rời khỏi lần nữa, Vương Long vội vàng nhìn Triệu Đông Lâm hô to lên.

"Vương Long!!!"

"Ngươi có phải ngốc hay không!"

"Mặc dù Diệp thiếu nói có thể mệnh lệnh tất cả Chiến Đấu Khôi Lỗi dừng lại, nhưng cũng không nói không thể hạ đạt mệnh lệnh khác!"

"Như vậy chúng ta có thể hạ lệnh cho chúng nó chiến đấu với nhau hay không?"

Nghe được Vương Long nói như vậy, Tống Huyền đang đứng bên cạnh lại đưa ra một cái ý nghĩ khác biệt.

"Vương Long huynh!"

"Tống Huyền huynh!"

"Các ngươi chớ ồn ào, ta đã sử dụng xong cơ hội ra lệnh trân quý này!"

Đúng lúc này, Triệu Đông Lâm lại bỗng nhiên nói một câu nói như vậy.

???

Sử dụng hết rồi?

Vậy tại sao những nắm đấm của Chiến Đấu Khôi Lỗi này còn thỉnh thoảng đánh vào trên mặt của ta?

Nghe được Triệu Đông Lâm nói như vậy, ba người Vương Long, Tống Huyền và Tiểu Chu cũng toát ra vẻ mộng bức.

"Quán Chủ!"

"Vậy ngươi ra lệnh gì cho mấy cái Chiến Đấu Khôi Lỗi này đó?"

Ngay sau đó, Tiểu Chu vẫn luôn không nói lời nào nhìn về phía Triệu Đông Lâm lên tiếng hỏi thăm.

"Một cái mệnh lệnh rất đơn giản!"

"Chính là không cho phép các ngươi hôn mê!"

Nghe được Tiểu Chu hỏi thăm, Triệu Đông Lâm cũng cười trả lời.

Hả?

Không cho phép chúng ta hôn mê?

Tại sao lại ra lệnh kì quái như vậy?

Nghe được Triệu Đông Lâm nói như vậy, ba người trực tiếp mộng, bởi vì bọn họ hoàn toàn không rõ mệnh lệnh này có ý nghĩa gì!

"Lão Triệu!"

"Tại sao ngươi lại hạ lệnh kì quái như vậy..."

Dẫn theo nghi hoặc, Vương Long nhìn về phía Triệu Đông Lâm hỏi thăm, nhưng mà không đợi hắn hỏi xong, Triệu Đông Lâm nhìn ba người cười một tiếng, sau đó một đầu đập vào trong vách tường phòng luận bàn!

Bành!

Theo một tiếng vang trầm đục vang lên, Triệu Đông Lâm trực tiếp choáng ngã xuống mặt đất!

Mà bên cạnh hắn, ba cái Chiến Đấu Khôi Lỗi cũng quơ nắm đấm đánh về phía mặt đầu heo của Triệu Đông Lâm, nhưng loại lực lượng chỉ có thể tạo thành bị thương ngoài da này hoàn toàn không thể nào khiến cho Triệu Đông Lâm đang hôn mê thức tỉnh!

Nói cách khác, Triệu Đông Lâm chỉ cần hôn mê một buổi tối, vậy một đêm gian nan này xem như qua được, đối với bản thân hắn thì không khác gì ngủ một giấc!

"Ngọa tào!"

"Mẹ nó còn có thể chơi như vậy hay sao?"

Mà hai người Vương Long và Tống Huyền thấy cảnh này cũng rất nhanh hiểu rõ ra, sau đó chửi ầm lên, bọn họ hoàn toàn không ngờ được là Triệu Đông Lâm lại có thể làm ra được chuyện chó như vậy!

"Quá sành chơi!"

"Quán Chủ thật là quá sành chơi!"

"Mình nằm xuống nghỉ ngơi, lại phá hủy con đường của người khác!"

"Không thể không nói, Quán Chủ thao tác như thế này có thể nói thật là chó!"

Mà Tiểu Chu đang đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì cũng gượng cười tự lẩm bẩm sau đó bắt đầu lặng lẽ di chuyển tới hướng cửa phòng, dù sao thì hắn cũng không có chiếm được Quy Nguyên Thiên Tham, vậy thì tại sao phải ở lại chỗ này để bị đánh, thà rằng thoát khỏi nơi này cho rồi!

"Vương Long huynh!"

"Chớ mắng, nếu còn tiếp tục mắn nữa thì người mệt cũng chính là chúng ta, dù sao cái tên khốn kiếp lão Triệu đó cũng không có nghe được!"

"Nhưng mà cho dù hắn hôn mê thì ít nhất cũng có thể còn kiềm chế được ba cái Chiến Đấu Khôi Lỗi, sau đó Tiểu Chu lại kiềm chế lại hai cái, như vậy hai người chúng ta mỗi người đối mặt với hai cái Chiến Đấu Khôi Lỗi, đêm nay cũng có thể vượt qua được!"