← Quay lại trang sách

Chương 1090 Cái này mẹ nó là độ kiếp a, ngươi cho là nghỉ phép sao?

Không lâu sau, giọng nói của Sở Hồng Nguyệt lại vang lên trong đầu của Dao Trì Thánh Nữ một lần nữa.

"Sư tôn!"

"Đệ tử minh bạch!"

Dao Trì Thánh Nữ nghe xong thì cũng lập tức lên tiếng trả lời.

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Ngươi chạy tới đây làm gì khiến cho ta tìm nãy giờ không thấy!"

Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong từ nơi không xa vọng lại!

"Sư tôn!"

"Hắn tìm đến đây, không nói nữa!"

Nghe được tiếng la của Diệp Phong, Dao Trì Thánh Nữ đầu tiên là nói sơ qua về tình huống sau đó trực tiếp các đứt liên hệ Truyền âm Thạch.

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Tại sao ngươi cũng tới?"

Nhìn thấy Diệp Phong đi tới, Dao Trì Thánh Nữ cũng mặt lộ vẻ lúng túng lên tiếng hỏi thăm, bởi vì lấy chỗ mà nàng đang đứng bây giờ để làm trung tâm thì trong phạm vi mười mét xung quanh, tất cả cây cối đều có dấu tích nàng nôn mửa!

"Không có gì!"

"Chính là tỉnh lại không nhìn thấy ngươi, ta còn tưởng là ngươi đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn rồi!"

"Bây giờ thấy ngươi không có việc gì, ta cũng yên lòng!"

"Đúng rồi, có phải là chúng ta nên tranh thủ lên đường rồi hay không?"

Lúc này, Diệp Phong lại không thèm để ý những vết tích đặc thù ở trên những cây cối xung quanh, trực tiếp nhìn về phía Dao Trì Thánh Nữ cười hỏi thăm.

"Ừm!"

"Tranh thủ đi đường đi!"

"Tranh thủ trước lúc trời tối, chúng ta có thể chạy tới Thần Vực Thành!"

Nhìn thấy Diệp Phong không có nói ra những vết tích đặc thù ở trên những cây cối xung quanh, Dao Trì Thánh Nữ cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm sau đó nở một nụ cười lên tiếng đáp lại.

...

Trên thần khí phi hành!

"Chạng vạng tối, không sai biệt lắm có thể chạy tới Thần Vực Thành!"

"Mà tới được Thần Vực Thành, ta chỉ cần tùy ý phá của ba lần trước mặt những thiên kiêu đó thì coi như hoàn thành nhiệm vụ!"

"Đến lúc đó, nhiệm vụ ban thưởng chắc chắn sẽ có ban thưởng đột phá cảnh giới, cũng không biết những thiên kiêu đó đối mặt Thiên Đạo kiếp vân đột nhiên xuất hiện thì sẽ có phản ứng như thế nào!"

Nghĩ đến rất có thể mình sẽ dẫn ra Thiên Đạo kiếp vân ở Thần Vực Thành, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ mong đợi tự lẩm bẩm.

"Diệp Phong đạo hữu!"

“Bây giờ tu vi của ngươi là Thần Kiếp Cảnh Tam Trọng đỉnh phong!"

"Vậy kế tiếp phải đối mặt với Đệ Tứ Trọng Thiên Đạo kiếp vân, không biết ngươi đã chuẩn bị như thế nào rồi?"

Lúc này, Dao Trì Thánh Nữ đang ngồi bên cạnh cũng bắt đầu mở ra đề tài nói chuyện, nhưng mà cái đề tài này cũng không phải là nàng tùy tiện tìm ra mà là nàng rất muốn biết người nghèo không biết mình là phú hào siêu cấp này chuẩn bị bảo vật dùng để chống cự Thiên Đạo lôi kiếp cho mình như thế nào!

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Câu này của ngươi hỏi rất hay!"

"Dù sao Thần Đạo Giả chúng ta chỉ có chín cơ hội độ kiếp!"

"Vậy thì trước mỗi mỗi lần độ kiếp, công tác chuẩn bị cực kỳ quan trọng!"

"Đầu tiên, ta sẽ chuẩn bị cho mình một cái ghế đu, một cái ghế đu nằm cực kỳ thoải mái dễ chịu!"

"Sau đó, ta sẽ chuẩn bị cho mình một chút mỹ thực và rượu ngon, mà ở trong đó cần thiết phải chú ý chính là mỹ thực và rượu ngon chuẩn bị phải có số lượng đủ!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm, Diệp Phong cũng vẻ mặt thành thật lên tiếng đáp lại.

???

Chuẩn bị ghế đu?

Chuẩn bị mỹ thực và rượu ngon?

Mẹ nó đó là độ kiếp a, ngươi cho là nghỉ phép sao?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Dao Trì Thánh Nữ như không thể tin vào tai của mình, phải biết, nàng đã vượt qua Đệ Tứ Trọng Thiên Đạo lôi kiếp, cho nên nàng là người biết rõ nhất mình cần phải chuẩn bị bảo vật như thế nào mới là thích hợp nhất!

Cho nên nàng muốn nghe xem Diệp Phong sẽ chuẩn bị như thế trước, sau đó tiến hành nhắc nhở một phen!

Nhưng nàng tuyệt đối không ngờ rằng Diệp Phong lại hoàn toàn không ra bài theo kịch bản, trực tiếp khiến cho nàng bối rối không biết làm sao!

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Ta có thể hỏi một chút, tại sao ngươi muốn chuẩn bị ghế đu và mỹ thực, rượu ngon hay không?"

"Dù sao những thứ này hoàn toàn không thể sử dụng được khi độ kiếp!"

Sau khi tỉnh táo lại, Dao Trì Thánh Nữ mặt lộ vẻ không hiểu nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Độ kiếp là hưởng thụ a!"

"Mà nếu như là hưởng thụ thì chắc chắn phải chuẩn bị cái ghế đu, nằm hưởng thụ a!"

"Về phần tại sao muốn chuẩn bị mỹ thực và rượu ngon, vậy ta phải hỏi ngươi một vấn đề trước!"

Nói đến đây, Diệp Phong cũng dừng một chút, sau đó trực tiếp hỏi: "Dao Trì Thánh Nữ, ngươi có biết đau khổ nhất trên đời của người sống là chuyện gì hay không?"

Hả?

Độ kiếp là hưởng thụ?

Mẹ nó, đó là cục diện cửu tử nhất sinh thì đúng hơn, kết quả, ngươi nói đó là hưởng thụ?

Là ngươi điên rồi hay là Thiên Đạo kiếp vân điên rồi?

Còn nữa, vấn đề mà ngươi hỏi là vấn đề gì?

Vấn đề này có liên quan gì tới vấn đề mà ta hỏi ngươi hay sao hả?

Nghe được Diệp Phong tra hỏi, Dao Trì Thánh Nữ cũng toát ra vẻ nghi hoặc, sau đó lắc đầu nói ra: "Diệp Phong đạo hữu, ta không biết là chuyện gì!"

……………………………….

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Nếu như ngươi không đoán ra thì ta sẽ trực tiếp báo cho ngươi biết!"

"Người sống đau khổ lớn nhất chính là còn chưa có độ kiếp xong thì đã nhàm chán ngủ thiếp đi, cuối cùng mơ mơ hồ hồ xong việc, tỉnh lại cũng không có bất kỳ ấn tượng gì cả!"

"Phải biết trong cuộc đời của chúng ta cũng chỉ có cơ hội độ kiếp chín lần, nếu như tất cả đều là ngủ vậy sau này khi có người khác hỏi về cảm nhận khi độ kiếp của ngươi, ngươi cũng nói không nên lời, ngươi nói như vậy có đau khổ hay không có tiếc nuối hay không!"

"Cho nên vì để tránh cho loại tình huống này phát sinh, nhất định phải chuẩn bị kỹ càng mỹ thực và rượu ngon, chỉ có như vậy mới có thể khiến cho mình không vì quá nhàn chán mà nằm ngủ ngáy o o o!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ trả lời như vậy, Diệp Phong cũng trưng vẻ mặt thành thật ra lên tiếng giải thích rõ cho nàng biết.

???