← Quay lại trang sách

Chương 1092 Tiểu Nguyệt, có phải là ngươi đã quá coi thường vi sư rồi hay không?

Vậy Cửu Diệu Tuyết Liên mạnh mẽ như vậy, đưa một cái chính là mười vạn gốc, vậy bây giờ ta phải làm như thế nào mới có lãng phí hết được đây?"

Sau đó, Diệp Phong lập tức cúi đầu trầm tư.

Một bên khác!

"Ừm?"

"Nhìn dáng vẻ của Diệp Phong đạo hữu lúc này, sao cảm thấy có chút quen thuộc chứ?"

Lúc này, chú ý tới dáng vẻ cúi đầu trầm tư của Diệp Phong, Dao Trì Thánh Nữ cũng hơi hơi nhíu mày, bởi vì nàng luôn cảm thấy cảnh tượng này quen thuộc với nàng lắm!

"Xử lý rác rưởi!!!"

"Không sai!"

"Trước đó khi Diệp Phong đạo hữu suy nghĩ nên xử lý một thùng lớn Kim Ngọc Thần Lộ như thế nào thì hắn cũng ở trong trạng thái trầm tư như thế này!”

Bỗng nhiên, Dao Trì Thánh Nữ lập tức nghĩ đến dáng vẻ Diệp Phong cúi đầu trầm tư hôm qua, có thể nói, cảnh tượng hôm qua và cảnh tượng hôm nay hoàn toàn giống như như đúc không khác một chút xíu nào!

"Nếu như suy đoán của ta là thật!"

"Vậy thì lần này rác rưởi mà Diệp Phong đạo hữu chuẩn bị xử lý sẽ là bảo vật gì đây?"

Nghĩ đến đây, Dao Trì Thánh Nữ mang theo vẻ tò mò quay qua nhìn Diệp Phong.

Một lát sau!

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Có phải là ngươi đang phiền não vì xử lý rác rưởi đúng không?"

Nhìn thấy Diệp Phong cả buổi mà vẫn không có phản ứng gì, Dao Trì Thánh Nữ cũng kìm nén không được hiếu kì trong lòng, trực tiếp quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Đúng vậy a!"

"Mỗi ngày đều phải xử lý một chút rác rưởi, khiến cho ta rất là phiền não!"

Nghe được Dao Trì thần nữ tra hỏi mình như vậy, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ bất đắc dĩ lên tiếng đáp lại một câu.

Hả?

Rất là phiền não?

Đó nó không phải chỉ là một việc tốn sức thôi sao sao lại liên quan tới đầu óc nữa rồi?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng tỏ vẻ khó hiểu sau đó trực tiếp nói ra: "Diệp Phong đạo hữu, không cần biết nó là rác rưởi như thế nào trực tiếp ném nó đi luôn không được hay sao?"

"Nếu như ngươi ngại phiền toái, ta hoàn toàn có thể làm thay ngươi!"

Nói xong, trên mặt Dao Trì Thánh Nữ lóe lên vẻ chờ mong, dù sao chỉ cần làm việc thì sẽ có công tác phí hơn nữa giá trị của công tác phí còn vượt xa tưởng tượng của nàng, nếu như có thể nàng chỉ hận không thể mỗi ngày đi theo bên cạnh Diệp Phong, sau đó giúp hắn ném rác rưởi!

Hả?

Nàng này nhận được một lần công tác phí bây giờ có chút nghiện rồi hay sao?

Nhìn thấy vẻ mong đợi hiện rõ ở trên mặt của Dao Trì Thánh Nữ, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ cười cười, sau đó lên tiếng nói ra: "Dao Trì Thánh Nữ, mặc dù bọn chúng đều là rác rưởi nhưng nếu như trực tiếp ném đi thì chẳng phải là có chút quá không thú vị đúng không, nếu như có phương pháp xử lý tương đối thú vị hơn vậy tại sao ta phải chọn trực tiếp ném nó đi!"

???

Xử lý rác rưởi còn phải chơi ra hoa mới được?

Mặc dù rác rưởi trong miệng ngươi đều là bảo vật rất đỉnh cấp nhưng cũng không cần phải chơi lãng phí như vậy chứ!

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trên mặt Dao Trì Thánh Nữ cũng trong nháy mắt treo đầy hắc tuyến, nàng hoàn toàn không ngờ được là trong chuyện xử lý rác rưởi Diệp Phong cũng muốn chơi hoa dạng như vậy!

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Vậy hôm nay ngươi định sẽ xử lý rác rưởi gì?"

"Nếu không ta cũng giúp ngươi nghĩ biện pháp xử lý!"

Sau đó, Dao Trì Thánh Nữ nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Cửu Diệu Tuyết Liên!"

"Hôm nay ta muốn xử lý một nhóm Cửu Diệu Tuyết Liên!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm, Diệp Phong trực tiếp trả lời.

"Cái gì!!!"

"Rác rưởi mà ngươi muốn xử lý lại là Cửu Diệu Tuyết Liên?"

"Rốt cuộc nó là cái gì, ngươi muốn đối xử với nó như thế nào,?"

Nghe được bốn chữ Cửu Diệu Tuyết Liên, Dao Trì Thánh Nữ trực tiếp hai mắt trợn tròn kinh hô lên, bởi vì công pháp cấm kỵ 'Cửu âm Huyền Băng Công' của Dao Trì Thánh Địa bọn họ cần bảo vật thuộc tính Hàn đỉnh cấp này để phối hợp tu luyện thì mới có thể thành công!

Mà sư tôn của nàng tìm kiếm hơn vạn năm ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, trải qua vô số lần sinh tử cũng mới tìm kiếm được hết thảy bảy cây Cửu Diệu Tuyết Liên, mà trong đó chỉ có hai cây là thành thục!

“Dao Trì Thánh Nữ!"

"Một chút rác rưởi mà thôi, ngươi kích động như vậy làm gì?"

Nhìn thấy Dao Trì Thánh Nữ lại có phản ứng lớn như vậy, Diệp Phong cũng sững sờ, sau đó ra vẻ nghi ngờ hỏi thăm.

"Không có... không có gì!"

"Chính là Cửu Diệu Tuyết Liên rác rưởi này sư phụ của ta rất thích nó!"

"Cho nên nhìn thấy ngươi chuẩn bị xử lý nó thì ta mới có phản ứng lớn như vậy."

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Dao Trì Thánh Nữ cũng vội vàng giải thích.

"Đúng rồi!"

"Diệp Phong đạo hữu, bây giờ loại rác rưởi như Cửu Diệu Tuyết Liên ở bên ngoài đã rất hiếm thấy rồi!"

"Cho nên ngươi xem có thể bớt ra một chút hay không, ta muốn đem về cho sư tôn ta một chút!"

Sau đó, Dao Trì Thánh Nữ nhìn về phía Diệp Phong thăm dò.

"Bớt một chút thì không được!"

"Nhưng mà nếu như ngươi có thể giúp ta xử lý thì ta có thể đưa cho ngươi một chút!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Diệp Phong lại đưa ra một lời đề nghị.

"Tốt!"

"Vậy ta lập tức đi tìm phương pháp xử lý!"

Nghe được Diệp Phong đề nghị như vậy, trên mặt Dao Trì Thánh Nữ lộ ra vẻ kích động sau đó đi qua một bên trực tiếp lấy Truyền âm Thạch ra, nàng định sẽ liên hệ với sư tôn của mình nói rõ một chút sau đó hai người cùng nhau nghĩ ra một phương pháp xử lý tương đối thú vị!

Dao Trì Thánh Địa!

"Ừm?"

"Tại sao Tiểu Nguyệt lại bỗng nhiên liên hệ cho ta?"

"Không phải nói với nàng là ta phải chiêu đãi mấy vị khách quý hay sao?"

Đang chiêu đãi mấy vị khách quý, Sở Hồng Nguyệt phát hiện Truyền âm Thạch có phản ứng thì cũng hơi hơi nhíu mày, nhưng mà khi nhớ đến thanh niên thần bí ở bên cạnh đồ đệ của mình thì nàng vẫn đứng dậy đi qua một bên sau đó trực tiếp kích hoạt Truyền âm Thạch.

"Tiểu Nguyệt!"