← Quay lại trang sách

Chương 1096 Một con chó mà ngươi nuôi đang đánh cướp Thánh Địa chúng ta? (2)

Vừa nãy chỉ là chém một người thôi!

Bây giờ thì biến thành chém ba người rồi?

Còn nói ta thô bạo, ta thấy ngươi mới là một con chó thô bạo chân chính!

Nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy, Diệp Tiểu Kiếm cũng khóe miệng co giật tự nói.

...

Một bên khác!

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Ta nuôi một con chó, hình như nó đang đánh cướp Thánh Địa các ngươi!"

"Ngươi tranh thủ liên lạc sư tôn ngươi một chút, để sư tôn ngươi đối xử với nó tốt một chút nếu không ta sợ là sư tôn của ngươi sẽ bị thiệt thòi!"

Sau khi cắt đức liên hệ Truyền âm Thạch, Diệp Phong nhìn về phía Dao Trì Thánh Nữ đang đứng cách đó không xa lên tiếng nhắc nhở.

???

Một con chó ngươi nuôi đang đánh cướp Thánh Địa chúng ta?

Sau đó còn kêu sư tôn ta đối xử với nó tốt một chút, nếu không, sư tôn ta sẽ thiệt thòi?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, biểu cảm trên mặt Dao Trì Thánh Nữ như không thể tin vào tai của mình, bởi vì chuyện này quá là hoang đường!

"Mặc dù có chút hoang đường!"

"Nhưng lỡ như là thật thì sao?"

Nghĩ đến đây, Dao Trì Thánh Nữ lại dùng Truyền âm Thạch liên hệ cho sư tôn của nàng một lần nữa!

"Tiểu Nguyệt!"

"Có phải là Diệp thiếu đã chờ đến sốt ruột rồi hay không?"

"Ngươi tranh thủ giải thích với Diệp thiếu một chút, nói là bên Thánh Địa xảy ra một số chuyện nhỏ chờ ta giải quyết xong thì ta lập tức chạy tới đó!"

Không đợi Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm, giọng nói của Sở Hồng Nguyệt lập tức vang lên ở trong đầu của nàng.

Hả?

Chuyện nhỏ?

Chẳng lẽ là chó Diệp thiếu nuôi đang đánh cướp Thánh Địa thật?

Nghĩ đến đây, Dao Trì Thánh Nữ vội vàng hỏi: "Sư tôn, có phải là có một con chó đang đánh cướp Thánh Địa chúng ta hay không?"

"Cái gì?"

"Chó?"

"Tiểu Nguyệt, ngươi đang nói mê sảng gì đó!"

"Mặc dù Thánh Địa chúng ta đang bị ăn cướp nhưng mà người ăn cướp tuyệt đối không thể nào làm một con chó được, hơn nữa ta cũng đang đi từ bên trong Thánh Địa ra ngoài, không cần biết đối phương là ai, ta cũng phải khiến cho đối phương phải trả giá đắt vì sự ngu xuẩn của mình, ta muốn cho hắn biết, Dao Trì Thánh Địa cũng không phải ai cũng có thể đến ăn cướp!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm, Sở Hồng Nguyệt cũng lập tức lên tiếng trả lời.

"Sư tôn!!!"

"Như vậy thì không sai được!"

"Người đang ăn cướp Thánh Địa chúng ta chắc chắn chính là con chó mà Diệp thiếu nuôi!"

"Mà Diệp thiếu vừa mới kêu ta nhắc nhở ngươi một câu, nhất định phải đối xử với chó của hắn tốt một chút, nếu không thì sợ là ngươi sẽ bị thiệt thòi đó!"

"Tóm lại, con chó đó là chó của Diệp thiếu, chúng ta cứ cúng bái nó như là tổ tông của mình là được rồi, nếu không, rất có thể chúng ta sẽ không lấy được công tác phí một ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên!"

Lo lắng có thể sư tôn mình sẽ không để ý mình, Dao Trì Thánh Nữ chỉ có thể lấy công tác phí ra nói chuyện!

"Đúng đúng đúng!"

"Tiểu Nguyệt, ngươi nói đúng!"

"Nếu như người đang ăn cướp ở bên ngoài là con chó mà Diệp thiếu nuôi thật thì ta phải coi nó như tổ tông cúng bái mới được, nếu không, Diệp thiếu tức giận, công tác phí của chúng ta cũng sẽ không còn!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nhắc nhở mình như vậy, Sở Hồng Nguyệt cũng lập tức lên tiếng trả lời.

"Không được!"

"Ba tên khốn kiếp đó đi ra ngoài trước rồi ta phải nhanh chóng đi ra ngoài để bảo vệ Cẩu gia!"

Đúng lúc này, Sở Hồng Nguyệt bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó lập tức cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra bên ngoài Thánh Địa!

Bên ngoài Thánh Địa!

"Ha ha ha!"

"Thú vị, đúng là thú vị lắm!"

"Ta hoàn toàn không ngờ được là người đang ăn cướp Dao Trì Thánh Địa không phải là người mà là một con chó!"

"Như thế xem ra Dao Trì Thánh Địa này xuống dốc thật rồi!"

Đi ra khỏi Thánh Địa, sau khi nam tử khôi ngô nhìn thấy Diệp Tiểu Kiếm, Tiểu Thương Long, Phệ Huyết Đường Lang, Phi Thiên Trư Trư và tiểu hoàng cẩu đứng ở trước nhất phía đối diện thì trên mặt lộ ra vẻ sững sờ sau đó không nhịn được mà cười lớn lên tiếng giễu cợt.

"Đúng vậy a!"

"Ta sống hơn vạn năm, đây là lần đầu tiên nhìn thấy chó biết đánh cướp đó!"

"Nói thật, ta muốn bắt nó về nuôi chơi, dù sao một con chó thú vị như vậy cũng hiếm có lắm!"

Ngay sau đó, nữ tử váy đỏ đang đứng bên cạnh cũng cười lên tiếng nói.

"Các ngươi để ý con chó biết đánh cướp này!"

"Nhưng ta để ý đoàn đội ăn cướp mà nó làm thủ lĩnh!"

"Một người, một lang, một long, một trư, tổ hợp như vậy thật là kỳ dị!"

"Hơn nữa tan cũng rất là tò mò không biết tại sao một người ba thú này lại cam tâm tình nguyện đi theo bên cạnh con chó này đi ăn cướp khắp nơi?"

Lúc này, nam tử đầu trọc đang đứng bên cạnh cũng nói ra ý nghĩa trong lòng của mình.

"Tần Tông chủ!"

"Trần Môn chủ!"

"Nếu như hai người các ngươi đã có hứng thú với đoàn đội của con chó đó vậy thì trực tiếp bắt đi còn chờ cái gì nữa?"

Nghe được lời của hai người, nam tử khôi ngô cũng nở một nụ cười lên tiếng nhắc nhở.

Oanh!

Nhưng mà, đúng lúc này, một cỗ khí tức uy áp kinh khủng trong nháy mắt trấn áp ba người, mà dưới khí tức uy áp kinh khủng này, ba người bọn họ ngay cả cử động một ngón tay cũng không thể làm được!

Luống cuống!

Lúc này ba người trực tiếp luống cuống, mà nhìn về phía Diệp Tiểu Kiếm đang nở một nụ cười khát máu ở phía đối diện, bọn họ bị hù đến sắp tiểu ra quần, bọn họ hoàn toàn không ngờ được là kiếm khách cụt một tay đang đứng bên cạnh tiểu hoàng cẩu giống như là một tên tiểu đệ lại có thực lực kinh khủng như thế!

"Không được!"

"Kiếm khách cụt một tay kinh khủng đó lại chém ra một đạo kiếm khí kinh khủng có thể xé rách không gian!"

"Đây là muốn trực tiếp diệt chúng ta?"

Đúng lúc này, khi ba người nhìn thấy Diệp Tiểu Kiếm đang đứng ở đối diện trực tiếp tiện tay chém ra một đạo có thể kiếm khí xé rách không gian, trong nháy mắt cảm giác tuyệt vọng tràn ngập trong lòng của bọn họ, bởi vì đối mặt với Diệp Tiểu Kiếm thực lực kinh khủng như vậy bọn họ ngay cả năng lực phản kháng cũng không có!