Chương 1098 Các ngươi xem trọng ta như thế, mẹ nó ta rất hoảng a!
Theo Phệ Huyết Đường Lang vừa nói dứt câu, ba cái Gatling điên cuồng xoay tròn, đồng thời vô số đạo bạch quang cũng giống như mưa tên màu trắng điên cuồng bắn thẳng đến chỗ thủ hộ kết giới!
"Ngọa tào!"
"Đó rốt cuộc là cái gì?"
"Mỗi một đạo bạch quang tản ra khí tức đều đạt đến Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!"
"Chẳng lẽ nói lực lượng ẩn chứa trong mỗi một đạo bạch quang đều có thể sánh với một kích toàn lực của cường giả Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong hay sao?"
Khi nữ tử váy đỏ và nam tử đầu trọc phát hiện ra được khí tức mà mưa tên màu trắng đó tản ra thì hai người đều trợn tròn con mắt kinh hô lên, không nói khoa trương một chút nào, trong số mưa tên đó, bất kì một đạo bạch quang nào cũng đều có thể trực tiếp xóa bỏ bọn họ!
Oanh!
Theo mưa tên màu trắng phô thiên cái địa va chạm vào thủ hộ kết giới, một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc cũng vang lên theo!
Cùng lúc đó, thủ hộ kết giới tăng lên tới đỉnh cấp cũng trực tiếp bị mưa tên màu trắng đánh nát dưới ánh mắt đờ đẫn của tất cả mọi người, ngay cả một giây đồng hồ cũng không thể chống đỡ được!
"Thật là đáng sợ!"
"Thần khí có tạo hình kỳ lạ đó thật là đáng sợ!"
"Dù ta đã trực tiếp tăng thủ hộ kết giới lên đến mức cao nhất, dù ta đã chuẩn bị đủ nhiều Thần Linh Tinh, nhưng khi đối mặt với đòn công kích của Thần khí kể lạ đó thì thậm chí thủ hộ kết giới ngay cả một giây đồng hồ cũng không thể gánh được, nếu như không phải là tận mắt nhìn thấy thì có đánh chết ta cũng không thể nào tin vào sự thật đáng sợ này được!"
Lúc này, Sở Hồng Nguyệt đi từ trong Thánh Địa ra, thần sắc đờ đẫn tự nói.
"Trần Môn chủ!"
"Nơi này thật là thật là đáng sợ!"
"Chúng ta nhanh chóng về nhà đi!"
Mà nhìn thấy cảnh tượng khó có thể tin này, trong mắt nữ tử váy đỏ cũng hiện lên vẻ sợ hãi sau đó quay đầu qua nhìn nam tử đầu trọc đang đứng bên cạnh lên tiếng đề nghị.
"Đúng!"
"Về nhà!"
"Sau này nếu như không có chuyện gì thì chúng ta không tiếp tục ra khỏi cửa nữa bên ngoài thật là đáng sợ!"
Lúc này, nam tử đầu trọc đã bị làm cho sợ mất mật cũng lên tiếng tán đồng với đề nghị của nữ tử váy đỏ.
"Cẩu... Cẩu gia!"
"Đây là thần giới và tất cả bảo vật còn lại trên người chúng ta, chúng ta chủ động nộp lên!"
"Ngươi xem, nếu không có chuyện gì khác thì chúng ta có thể đi trước hay không?"
Sau đó, nam tử đầu trọc lập tức lấy ra tất cả thần giới và bảo vật sau đó nhìn về phía tiểu hoàng cẩu đang đứng đối diện lên tiếng thăm dò.
"Đi?"
"Một ngươi muốn bắt ta về nuôi chơi!"
"Một ngươi muốn bắt đoàn đội ta!"
"Các ngươi cho rằng ta sẽ thả các ngươi đi sao?"
Nghe được nam tử đầu trọc hỏi thăm, tiểu hoàng cẩu cũng thần sắc khinh thường lên tiếng đáp lại.
Xoát!
Đúng lúc này, Diệp Tiểu Kiếm trực tiếp xuất hiện ở trước mặt nữ tử váy đỏ sau đó trên mặt lộ ra vẻ trêu chọc nhìn chằm chằm vào đối phương lên tiếng nói ra: "Muốn đi cũng được, nhưng ngươi nhất định phải đánh thắng ta mới được, nếu như không đánh thắng được ta thì ta sẽ chém chết ngươi!"
???
Đánh thắng ngươi?
Ngươi mẹ nó chỉ dựa vào khí tức uy áp thì có thể trấn áp ta ở trên mặt đất không thể động đậy, ngươi kêu ta lấy cái gì để thắng ngươi được đây?
Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, nữ tử váy đỏ trực tiếp choáng váng!
Xoát! Xoát! Xoát!
Cùng lúc đó, Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long và Phi Thiên Trư Trư thử xong Gatling cũng trực tiếp xuất hiện trước mặt nam tử đầu trọc, sau đó Phệ Huyết Đường Lang nhìn chằm chằm đối phương tràn đầy hưng phấn nói ra: "Đối thủ của ngươi là ba người chúng ta, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội sống sót, chỉ cần ngươi có thể chống đỡ được chúng ta thình thịch một đợt, vậy chúng ta sẽ thả ngươi rời khỏi đây, nếu như người gánh không được vậy chúng ta chỉ có thể thình thịch chết ngươimà thôi!"
???
Kháng các ngươi thình thịch một đợt?
Thủ hộ kết giới cấp cao nhất của Dao Trì Thánh Địa cũng không gánh được một đợt thình thịch của các ngươi, các ngươi kêu ta kháng một đợt?
Mẹ nó, các ngươi coi trọng ta như vậy, ta rất hoảng!
Nghe được Phệ Huyết Đường Lang nói như vậy, nam tử đầu trọc bị hù sắp khóc, hắn hoàn toàn không ngờ được là đối phương là để mắt tới mình như vậy!
...
Một bên khác!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Sao sư tôn của ngươi vẫn chưa tới?"
Chú ý tới Sở Hồng Nguyệt cả buổi vẫn không có xuất hiện, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ nghi ngờ nhìn về phía Dao Trì Thánh Nữ lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp Phong đạo hữu!"
"Ta cũng không biết được tại sao!"
"Ta đã dặn dò sư tôn đừng có đắc tội con chó đó của ngài!"
"Nếu không, ta hỏi lại xem sao?"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Dao Trì Thánh Nữ cũng vội vàng đáp lại.
"Không cần hỏi!"
"Dù sao chúng ta cũng rảnh rỗi không có chuyện gì làm, đi qua đó coi thử đi!"
"Vừa khéo ta cũng có chút nhớ con chó đó!"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Diệp Phong trực tiếp đưa ra quyết định.
…………………………………..
"Tốt!"
"Vừa khéo ta cũng nhớ sư tôn của ta!"
Nghe được Diệp Phong đưa ra lời đề nghị này, Dao Trì Thánh Nữ đầu tiên là sững sờ, sau đó rất là hưng phấn lên tiếng đáp lại.
(Sở Hồng Nguyệt: Diệp thiếu nhớ chó, ngươi nhớ ta! Ngươi đúng là học trò cưng của ta!)
...
Một lát sau!
"Ừm?"
"Tình huống ở chỗ này là như thế nào?"
"Tại sao lại náo nhiệt như vậy?"
Khi Diệp Phong và Dao Trì Thánh Nữ thông qua Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định đi vào bên ngoài Dao Trì Thánh Địa, nhìn thấy cảnh tượng giương cung múa kiếm trước mắt thì trên mặt của hai người đều toát ra vẻ mộng bức.
"Chủ nhân!!!"
"Ta nhớ ngươi muốn chết!"
Đúng lúc này, tiểu hoàng cẩu lập tức phát hiện ra Diệp Phong, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn chạy thẳng tới chỗ Diệp Phong, trên gương mặt chó nở một nụ cười đê tiện!
"Ừm?"
"Con chó này chạy tới, nhìn dáng vẻ của nó sao ta cảm thấy có chút đê tiện?"
"Chẳng lẽ đây chính là con chó thích ăn cướp mà Diệp thiếu nuôi sao?"