Chương 1100 Phương thức phá của Cửu Diệu Tuyết Liên!
Thần mẹ nó chém chết nữ lưu manh?
Mẹ nó, ta đã sắp chết tới nơi rồi mà các ngươi còn phải đổ tội lên đầu của ta nữa?
Các ngươi có còn là người nữa hay không?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, nữ tử váy đỏ cả người đều muốn điên rồi, nàng vốn cho rằng nam tử đầu trọc bị thình thịch chết là đã chết rất là biệt khuất rồi nhưng nàng không ngờ được là mình chết còn biệt khuất hơn cả hắn!
Cách đó không xa!
"Người khác giết người, đều trực tiếp động thủ!"
"Nhưng Diệp thiếu và những con thú giặc cướp mà hắn nuôi trước khi giết người thì còn phải tiến hành tra tấn tinh thần của kẻ địch một đợt!"
"Có thể nói là quá đáng sợ!"
Thấy cảnh này, lúc này Sở Hồng Nguyệt cũng run giọng lên tự lẩm bẩm.
Một lát sau!
"Sở Thánh Chủ!"
"Kẻ địch đã được giải quyết hết!"
"Tiếp theo, có phải chúng ta nên xử lý rác rưởi rồi hay không!"
Sau khi mấy người Diệp Tiểu Kiếm, Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long giải quyết xong nữ tử váy đỏ và nam tử đầu trọc, Diệp Phong lập tức đi đến trước mặt Sở Hồng Nguyệt cười hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Trước khi xử lý rác rưởi thì ta muốn nói một tiếng cảm ơn ngươi!"
"Bởi vì nếu như không có sự trợ giúp của ngươi thì ba người đó liên thủ lại với nhau đến lúc đó Dao Trì Thánh Địa ta coi như nguy hiểm!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Sở Hồng Nguyệt cũng tràn đầy cảm kích nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói cảm ơn.
"Sở Thánh Chủ!"
"Chút chuyện nhỏ này không cần cảm ơn!"
"Chúng ta nên tranh thủ nghiên cứu đám rác rưởi đó đi!"
Nghe được Sở Hồng Nguyệt nói như vậy, Diệp Phong cũng cười đáp lại một câu.
Cách đó không xa!
"Xử lý rác rưởi?"
"Chủ nhân đang muốn phá của có đúng không?"
"Như vậy thì ta phải đi qua đó giúp đỡ một chút!"
Lúc này, cách đó không tiểu hoàng cẩu nghe được Diệp Phong nói như vậy thì trong nháy mắt tinh thần tỉnh táo, sau đó chuẩn bị chạy tới chỗ Diệp Phong.
"Cẩu ca!"
"Ngươi đừng có đi qua nhúng tay vào đó!"
"Bởi vì thân phận của chủ nhân bây giờ là một người nghèo, một người nghèo đến mức không thể nào nghèo hơn được nữa!"
"Cho nên nếu như ngươi đi qua đó nói thẳng ra thân phận thần hào phá của của chủ nhân thì đó không còn là chuyện đá ngươi một đá nữa mà là rất có thể sẽ trực tiếp tiêu diệt ngươi!"
Nói xong, Diệp Tiểu Kiếm bày ra một cái thủ thế hình cây kéo sau đó để ở dưới cổ của tiểu hoàng cẩu làm ra động tác cắt cổ!
"Tiểu Kiếm!"
"Không có... không có nghiêm trọng như vậy chứ!"
Nghe được hắn nói như vậy, đặc biệt là nhìn thấy Diệp Tiểu Kiếm làm ra động tác như thế, tiểu hoàng cẩu cũng bị hù toàn thân khẽ run rẩy!
"Không nghiêm trọng như vậy?"
"Như thế cũng chỉ là hình phạt nhẹ nhất!"
"Cẩu ca, cho nên hãy nghe theo lời ta nói tranh thủ rút lui đi, đừng có đứng ở đây ảnh hưởng đến chủ nhân giả làm người nghèo, nếu như chúng ta không cẩn thận nói sai gì đó thì phiền phức lớn lắm!"
Lặng lẽ nhìn qua chỗ trống bên phía bên phải, Diệp Tiểu Kiếm cũng vội vàng nói ra ý nghĩ của mình cho tiểu hoàng cẩu nghe.
"Đúng đúng đúng!"
"Tranh thủ rút lui đi, chúng ta không thể ở đây làm ảnh hưởng chủ nhân được!"
Nói xong, tiểu hoàng cẩu nhìn về phía Diệp Phong cách đó không xa hô lớn: "Chủ nhân, nếu không có chuyện gì khác thì chúng ta đi trước đây dù sao còn có rất nhiều thế lực đang chờ đưa tiền cho chúng ta!"
Sau đó, cũng không đợi Diệp Phong đáp lời, tiểu hoàng cẩu lập tức dẫn theo Diệp Tiểu Kiếm và ba thú Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long, Phi Thiên Trư Trư cấp tốc thoát đi nơi này.
"Hô!"
"Rốt cuộc có thể chạy khỏi chỗ đó rồi!"
"Bị Nhị tỷ nhìn chằm chằm trong lòng của ta rất là hoảng hốt!"
Sau khi Diệp Tiểu Kiếm thoát đi Dao Trì Thánh Địa, trên mặt lộ ra vẻ nghĩ mà sợ tự lầm bầm, mặc dù những người khác không phát hiện được Diệp Tiểu Quái đang núp trong bóng tối nhưng hắn có thể phát hiện ra được!
Một bên khác!
"Ừm?"
“Chạy?"
"Chỉ đi cướp bóc mà thôi có cần gấp gáp như vậy hay không?"
Nhìn thấy tiểu hoàng cẩu đột nhiên rời đi, bọn người Diệp Tiểu Kiếm, Phệ Huyết Đường Lang, Diệp Phong cũng toát ra vẻ mộng bức.
"Diệp thiếu!"
"Đối với xử lý Cửu Diệu Tuyết Liên, ta có một ý tưởng như thế này!"
"Chúng ta có thể tìm mấy Luyện Khí Sư, sau đó dung hợp Cửu Diệu Tuyết Liên vào trong Thần khí rác rưởi!"
Đúng lúc này, giọng nói của Sở Hồng Nguyệt vang lên bên cạnh.
"Ừm?"
"Cửu Diệu Tuyết Liên không chỉ có thể luyện đan mà còn có thể dùng để luyện khí?"
Nghe đến đây, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ ngạc nhiên hỏi ngược lại.
"Diệp thiếu!"
"Cửu Diệu Tuyết Liên cũng có thể dùng để luyện khí!"
"Nhưng mà nếu như dung hợp nó vào bên trong Thần khí thì chỉ có thể để cho Thần khí có thêm một chút hơi lạnh mà thôi!"
"Nói một cách đơn giản thì dung họp nói vào bên trong Thần khí thì hoàn toàn không thể nào phát huy ra được lực lượng chân chính của Cửu Diệu Tuyết Liên, thậm chí có thể nói là như vậy chính là phá của hơn nữa còn là phá của cực kì phát rồ!"
"Nếu như là một người bình thường thì hoàn toàn không làm như vậy!"
Nghe được Diệp Phong hỏi lại, Sở Hồng Nguyệt cũng lập tức lên tiếng giải thích cho hắn biết.
Ừm!
Còn có thể chơi như vậy nữa hay sao?
Diệp Phong nghe xong thì hai mắt sáng lên, nhưng hắn vẫn ra vẽ bất đắc dĩ lên tiếng nói ra: "Sở Thánh Chủ, ngươi cũng không hổ danh là sư tôn của Dao Trì Thánh Nữ, trong lòng hai sư đồ các ngươi thật là quá thiện lương, lúc nào cũng suy tính đến cảm nhận của người nghèo như ta!"
???
Sao trong lòng của ta lại lương thiện rồi?
Ai cân nhắc cảm thụ của ngươi rồi?
Ngươi đang nói gì đấy?
Nhưng mà nghe được Diệp Phong nói như vậy, lúc này Sở Hồng Nguyệt lại tỏ vẻ mộng bức bởi vì nàng hoàn toàn không nghe hiểu được Diệp Phong đang nói cái gì.
"Sư tôn!"
"Ngươi quên Diệp thiếu là một 'Người nghèo' hay sao!"
"Mà trong nhận thức của hắn, Cửu Diệu Tuyết Liên này ở trong mắt chúng ta chính là rác rưởi trong rác rưởi!"
"Nhưng ngươi lại nói Cửu Diệu Tuyết Liên như là rất là quý giá, chuyện này khiến cho hắn ngộ nhận rằng chúng ta đang cố ý khuếch đại giá trị của thứ rác rưởi này để cho hắn không sinh ra tâm lý tự ti!"