Chương 1102 Ta đang tranh cái gì? Tranh nhau làm người bị hố hay sao?
Vì biểu đạt áy náy của ta, số tiền này ta sẽ không giành với ngươi, đến lúc đó ngươi trả tiền, ta làm việc, chúng ta tuyệt đối có thể xử lý hết mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên rác rưởi này trong thời gian ngắn nhất!"
Theo Dao Trì Thánh Nữ vừa nói dứt câu, giọng nói của Sở Hồng Nguyệt cũng lập tức vang lên.
???
Vì biểu đạt áy náy của ngươi, số tiền này ngươi không tranh với ta?
Ngươi biết nói chuyện như vậy cha mẹ của ngươi có biết hay không?
Nghe được Sở Hồng Nguyệt nói như vậy, Diệp Phong bị kinh hãi thật sự bởi vì hắn hoàn toàn không ngờ được là trình độ nói chuyện của đối phương có thể cao tới mức độ như vậy!
Hơn nữa hắn cũng xác nhận được một sự kiện đó chính là trước đó đối phương cứ giành trả tiền với hắn mục đích thực sự là vì công tác phí là một ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên đó!
"Sở Thánh Chủ!"
"Vậy tiền này ngươi nghĩ cho bao nhiêu là phù hợp?"
"Một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh, đủ sao?"
Sau khi tỉnh táo lại, Diệp Phong lập tức nhìn về phía Sở Hồng Nguyệt lên tiếng hỏi thăm.
"Cái gì!"
"Một... một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh?"
Mà nghe được Diệp Phong thuận miệng nói ra cái số này, Sở Hồng Nguyệt cũng hai mắt trợn tròn kinh hô lên, thậm chí hô hấp cũng bắt đầu biến dồn dập, không nói khoa trương một chút nào, thời khắc này, nàng động lòng!
"Làm sao bây giờ?"
"Ròng rã một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh a!"
"Con số này đã sắp sánh được với một phần hai nội tình của Dao Trì Thánh Địa!"
"Mà bây giờ chỉ tùy tiện chế tạo một chút vật phẩm bình thường thì có thể có được một phần tài phú ngang tàng như thế, nếu như ta có thể lấy được thì ta tuyệt đối sẽ vui đến trong lòng nở hoa, nhưng nếu để cho thế lực khác lấy được thì khiến cho trong lòng ta còn khó chịu hơn là giết ta nữa!"
"Nhưng nếu như ta nhận đơn này, dùng mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên chế tạo vật phẩm bình thường, những Luyện Khí Sư trong Thánh Địa tuyệt đối sẽ điên mất!"
Lúc này, Sở Hồng Nguyệt trực tiếp lâm vào xoắn xuýt!
Một lát sau!
"Mặc kệ!"
"Coi như là ma luyện tâm cảnh của bọn họ một lần đi!"
"Dù sao, cơ hội mai luyện như thế này là ngàn năm một thuở nếu như bỏ lỡ thì sau này sẽ không có nữa đâu!"
"Cho nên ta thật sự không phải là vì một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh, ta chỉ muốn tốt cho bọn họ mà thôi!"
Tự mình thuyết phục mình một phen, sau đó Sở Hồng Nguyệt trực tiếp nở nụ cười, nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói ra: "Diệp thiếu, ta vừa mới suy nghĩ lại nếu như chúng ta đi ra ngoài tìm tông môn chuyên luyện khí thì vẫn có chút phiền phức, hơn nữa con sẽ lãng phí không ít thời gian, cho nên biện pháp tốt nhất vẫn là để cho những Luyện Khí Sư trong Thánh Địa ra tay đi!"
Hả?
Không có tiền, ngươi bảo hộ Luyện Khí Sư nhà mình!
Có tiền, ngươi trực tiếp đẩy Luyện Khí Sư nhà mình vào trong hố lửa?
Ngươi tốt như vậy, những Luyện Khí Sư trong Thánh Địa các ngươi có biết không?
Nghe được Sở Hồng Nguyệt nói như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, sau đó vẻ mặt thành thật tự lẩm bẩm: "Suy nghĩ của nữ nhân đúng là nói thay đổi là sẽ lập tức thay đổi!"
"Sở Thánh Chủ!"
"Không phải là Luyện Khí Sư trong Thánh Địa của các ngươi không muốn luyện những thứ rác rưởi này hay sao?"
"Vậy nếu như để cho bọn họ ra tay thì có phải là bọn họ có chút không muốn hay không!"
Sau đó, Diệp Phong lập tức nhìn về phía Sở Hồng Nguyệt lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Bọn họ vẫn luôn luyện chế các loại bảo vật Thần khí, đồ phòng ngự tương đối phức tạp!"
"Cũng đã đến lúc để cho bọn họ luyện chế một chút vật phẩm rác rưởi để cho bọn họ buông lỏng một chút!"
Nghe được Diệp Phong lo lắng, Sở Hồng Nguyệt cũng cười giải thích, mặc dù nói như vậy thì rất mâu thuẫn với những lời mà nàng nói trước đó nhưng chỉ cần có tiền thì tất cả đều không thành vấn đề!
"Vậy cũng được!"
"Nhưng mà buông lỏng thì buông lỏng nhưng dù sao bọn họ cũng giúp ta xử lý rác rưởi cho nên vẫn phải cho bọn họ công tác phí!"
Nói xong, Diệp Phong đưa một cái thần giới có chứa một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh cho Sở Hồng Nguyệt, mà cái thần giới có chứa một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh này đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi công tác phí bình thường, cho nên số lượng cực phẩm Thần Linh Tinh vượt mức điều là do Diệp Phong dùng điểm phá sản hối đoái ra!
Nhưng mà Diệp Phong hoàn toàn không có đau lòng chút nào, dù sao bây giờ hắn phá của chỉ là mong cầu vui vẻ mà thôi!
……………………………………
Trừng!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Sở Hồng Nguyệt cũng trong nháy mắt hưng phấn lên, phải biết, nàng chỉ đang chờ một câu nói này mà thôi!
"Diệp thiếu!"
"Xử lý những rác rưởi này cũng cần một chút thời gian!"
"Nếu không, ngươi đi vào bên trong Thánh Điện nghỉ ngơi một hồi, đợi sau khi xử lý xong thì ta sẽ thông báo tình huống lại cho ngươi?"
Sau khi cầm lấy thần giới, Sở Hồng Nguyệt cố nén kích động lên tiếng nói với Diệp Phong.
...
Dao Trì Thánh Địa, trong Thánh Điện!
"Diệp thiếu!"
"Thật ra thì có một chuyện ta rất tò mò!"
"Chính là chỗ mà ngươi sống trước đây là một chỗ như thế nào?"
Bên trong đại điện, trên mặt Dao Trì Thánh Nữ lộ ra vẻ hiếu kì nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Chỉ là một chỗ rất đơn sơ!"
"Nhà tranh là dùng Thủy Vân Huyễn Tinh chế tạo!"
"Đường núi là dùng Vân Lãng Độc Thạch trải!"
"Toàn bộ Thánh Địa, sân luyện võ, Thánh Điện, chỗ ở các loại cũng chỉ là dùng cực phẩm Thần Linh Tinh chế tạo!"
"Về phần ăn bình thường thì càng keo kiệt hơn nữa!"
"Thường ăn nhất chính là thịt Phệ Thiên Ma Long, bởi vì tông môn chúng ta nuôi một vạn con ấu long Phệ Thiên Ma Long, muốn ăn thì làm thịt một con!"
"Đúng rồi, bình thường cho những ấu long Phệ Thiên Ma Long tắm rửa cũng dùng hạt sương bình thường như Bạch Diễm Minh Lộ!"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm, Diệp Phong cũng nói đơn giản một chút về tình huống của Tinh Hồn Thánh Địa.
Hô! Hô! Hô!
Lúc này, nghe đến mấy câu này, Dao Trì Thánh Nữ hô hấp đều trở nên dồn dập, trên mặt tràn ngập vẻ khó có thể tin, nàng hoàn toàn không dám tưởng tượng một cái Thánh Địa lại có thể giàu có đến phát rồ như vậy!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Ngươi bị làm sao vậy?"