Chương 1104 Diệp thiếu, hướng lo lắng của ngươi có chút lệch hướng!
Ngay lúc Hùng Dịch phát biểu ý nghĩ của mình, Sở Hồng Nguyệt trực tiếp ngắt lời hắn, nói: "Hùng Phong chủ, nói ít làm nhiều dùm đi, nếu như ngươi có thể làm cho một đơn lớn này thì ta có thể cho ngươi năm ngàn vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh xem như công tác phí!"
"Thánh Chủ!!!"
"Cái gì công tác hay không công tác phí!"
"Chỉ là xử lý một chút rác rưởi mà thôi chắc chắn ta sẽ làm tốt!"
Nghe được công tác phí là năm ngàn vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh, thái độ của Hùng Dịch cũng thay đổi một trăm tám mươi độ trong nháy mắt!
"Hùng Phong chủ!"
"Có một chuyện ta phải nhắc nhở ngươi!"
"Lần này cố chủ là tồn tại kinh khủng mà thánh địa chúng ta không thể trêu chọc nổi!"
"Cho nên đang lớn này ngươi nhất định phải nghiêm túc làm cho xong nếu không thì thánh địa chúng ta đừng hòng có ai sống sót rời khỏi đây!"
Nhìn thấy rốt cục Hùng Dịch cũng nhận đơn lớn này, Sở Hồng Nguyệt cũng lập tức lên tiếng nhắc nhở.
"Cái gì!"
"Nếu như đơn lớn này làm không xong thì thánh địa của chúng ta sẽ bị tiêu diệt?"
Nghe được Sở Hồng Nguyệt nhắc nhở như vậy, trên mặt Hùng Dịch cũng toát ra vẻ ngưng trọng, đồng thời rốt cuộc hắn cũng hiểu được tại sao thánh chủ sẽ cho hắn công tác phí năm ngàn vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh, bởi vì đơn lớn này có liên quan tới sinh tử tồn vong của thánh địa!
...
Một bên khác!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Bởi vì thiên kiêu chi chiến cho nên vô số thiên kiêu đều tề tụ Thần Vực Thành!"
"Vậy trước khi thiên kiêu chi chiến bắt đầu, bên trong Thần Vực Thành có chỗ nào chơi vui hay không?"
Bên trong đại điện, Diệp Phong rảnh rỗi đến phát chán cũng nhìn về phía Dao Trì Thánh Nữ lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Thật ra thì cũng không có chỗ nào chơi vui!"
"Vô số thiên kiêu đến Thần Vực Thành hoặc là tìm kiếm mua công pháp, Thần khí hoặc thiên tài địa bảo mà mình cần ở các đại thương hội hoặc là bày quầy bán hàng ở khu vực Đông Nam Tây Bắc trong thành trấn, bán những tài nguyên tu luyện mà mình không cần!"
"Mà đây là tình huống chính của đa số thiên kiêu khi đến Thần Vực Thành!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Dao Trì Thánh Nữ cũng lập tức lên tiếng giải thích rõ cho hắn biết.
"Như vậy sao!"
"Vậy đến lúc đó có phải ta cũng nên đi bày quầy bán hàng bán đồ hay không!"
"Dù sao tài nguyên tu luyện rác rưởi trong tay ta có rất nhiều!"
"Nhưng mà chuyện duy nhất khiến cho ta lo lắng chính là ta sợ bọn họ chướng mắt không muốn mua!"
Sau khi nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Diệp Phong lập tức tỏ vẻ lo lắng nói.
"Thần tài của ta ơi!"
"Ngươi lo lắng như vậy ta cũng rất là hiểu, nhưng mà hướng lo lắng của ngươi có chút lệch hướng!"
"Đến lúc đó đúng là sẽ không có người nào mua đồ của ngươi nhưng đó không phải là vì bọn họ cảm thấy chướng mắt mà là bọn họ hoàn toàn không mua nổi!"
Sau khi nghe được ý nghĩ này của Diệp Phong, Dao Trì Thánh Nữ cũng nở một nụ cười khổ nói!
"Không được!"
"Ta không thể để cho Diệp thiếu tiếp tục hồ đồ như vậy được!"
"Ta nhất định nhất định phải nói rõ tình huống cho hắn biết mới được!"
Nghĩ đến đây, Dao Trì Thánh Nữ trực tiếp quay qua nhìn Diệp Phong, sau đó trưng vẻ mặt thành thật ra nói rõ hết tất cả mọi tình huống!
Một lát sau!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Ý của ngươi là nói sư tôn ta gạt ta rồi?"
"Thật ra thì ta hoàn toàn không phải là người nghèo mà ngược lại là một phú hào siêu cấp?"
"Mà những thứ mà ta lấy ra bất kỳ cái gì cũng đều là bảo vật đỉnh cấp mà các ngươi tha thiết ước mơ muốn có được?"
Sau khi nghe Dao Trì Thánh Nữ nói xong, Diệp Phong cũng ra vẻ giật mình hỏi ngược lại.
"Diệp thiếu!"
"Ngươi nói không sai!"
"Tình huống thật chính là như vậy!"
"Nếu như so sánh với ngươi thì chúng ta mới là người nghèo!"
Dao Trì Thánh Nữ nghe xong thì cũng ngượng cười đáp lại một câu.
"Hệ thống!"
"Làm sao bây giờ?"
"Không phải ta không giả người nghèo mà là đối phương không cho ta giả!"
Lúc này, Diệp Phong cũng khẽ nhíu mày lên tiếng hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Bởi vì nguyên nhân cá nhân của Dao Trì Thánh Nữ khiến cho túc chủ không thể nào tiếp tục giả làm người nghèo cho nên nhiệm vụ ngẫu nhiên đã được sửa đổi, mời túc chủ lấy thân phận thần hào phá của đi theo bên người Dao Trì Thánh Nữ, sau đó cùng nhau đi tới Thần Vực Thành, cũng hoành thành ba lần hành vi phá của trước mặt đông đảo thiên kiêu bên trong Thần Vực Thành!"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống trực tiếp vang lên ở trong đầu của hắn.
???
Đầu tiên là kêu ta giả làm người nghèo!
Bây giờ lại kêu ta thể hiện ra là thần hào phá của ngang tàn phá của!
Mặc dù chơi như vậy thì ta rất là thích nhưng mà ngươi có từng nghĩ tới cảm nhận của người khác hay không!
Chơi như vậy ta sợ Dao Trì Thánh Nữ chịu không được a!
Nghe được hệ thống sửa lại quy tắc nhiệm vụ, Diệp Phong trực tiếp nở nụ cười khổ, bài hát cảm thấy nếu như sau đó hắn càng tùy ý phái của hơn nữa thì sẽ khiến cho tâm tính của Dao Trì Thánh Nữ hoàn toàn sụp đổ!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Nếu giống như những gì mà ngươi nói!"
"Vậy chẳng phải là tất cả hành vi trước đó của ta là đang phá của hay sao?"
Sau đó, Diệp Phong ra vẻ giật mình nhìn về phía Dao Trì Thánh Nữ hỏi một câu như vậy.
"Đúng vậy a!!!"
"Diệp thiếu, một loạt hành vi của ngươi đều đang phá của!"
"Hơn nữa còn là phá của đến mức sắp khiến cho trái tim của ta sắp tan vỡ, phải biết tất cả những bảo bối đó đều là bảo bối có giá trị liên thành!"
"Cho nên, ngươi cũng không thể tiếp tục..."
Không đợi Dao Trì Thánh Nữ nói xong, Diệp Phong trực tiếp phá lên cười, sau đó tràn đầy hưng phấn nói ra: "Ta vốn cho là mình là một người nghèo, có thể cả đời này ta cũng không thể nào trải nghiệm được cảm giác phá của nhưng mà không ngờ được là hạnh phúc lại tới đột nhiên như vậy trực tiếp đánh cho ta trở tay không kịp!"
???
Biết tất cả những rác rưởi mà mình xử lý đều là đồ tốt!
Ngươi không những không đau lòng mà ngược lại còn cảm thấy hưng phấn?