Chương 1116 Diệp thiếu, ta muốn luận bàn với hộ vệ của ngươi trước!
Sau khi biết rõ sự tình, Hoắc Sơn cũng lộ ra một tia kích động, hắn thật sự không nghĩ tới, Diệp Phong đi ra ngoài chơi còn có thể nghĩ tới mình!
Hả?
Tên này suy nghĩ nhiều?
Vừa nghe tin tức liền bắt đầu tự bổ não của mình?
Nghe Hoắc Sơn nói như vậy, Diệp Tiểu Cước ở bên cạnh cũng sửng sốt.
“Hoắc Cung chủ!”
“Ngươi suy nghĩ nhiều!”
“Người mà ngô chủ tìm cũng không phải là siêu cấp phế sài, mà là một thiên kiêu yêu nghiệt!”
“Thậm chí, không chút khoa trương khi nói nhìn toàn bộ Thần giới, người mạnh hơn hắn không vượt qua mười ngón tay, mà nếu ở cùng một thế hệ, hắn tuyệt đối là người mạnh nhất!”
Lúc này, Diệp Tiểu Cước nghiêm túc nhìn về phía Hoắc Sơn thuyết minh tình huống.
“Cái gì!!”
“Đối phương mạnh như vậy, Diệp thiếu thế nhưng lại kêu ta đi đánh nhau với hắn?”
“Đây nơi nào là giúp ta tìm tự tin a, đây là giúp ta tìm tự bế thì có!”
Hoắc Sơn hét lên một tiếng sau, sau đó lắc đầu vội vàng nói: “Không, đối mặt loại đối thủ này, ta nhất định sẽ không đi, cho dù sau này Diệp thiếu có trừng phạt ta, ta cũng sẽ không đi!”
“Hoắc Cung chủ!”
“Tuy rằng đối phương tuyệt thế thiên kiêu, nhưng ngươi có Thiên Đạo kiếp vân a!”
“Cho nên, ngươi sợ cái rắm, trực tiếp phách hắn là xong việc rồi!”
Nghe Hoắc Sơn quyết định như vậy, Diệp Tiểu Cước dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc nhìn đối phương lên tiếng nhắc nhở.
Hả?
Đúng vậy!
Ta có Thiên Đạo kiếp vân a, ta còn sợ cái rắm a!
Cho dù hắn là tuyệt thế thiên kiêu, vậy thì cũng phải bị ta chém thành tuyệt thế cứt chó a!
Nghe Diệp Tiểu Cước nhắc nhở, Hoắc Sơn lúc này mới phản ứng lại, tuy nhiên, hắn còn chưa kịp làm ra quyết định mới, Diệp Tiểu Cước ở bên cạnh lại lần nữa lên tiếng: “Hoắc Cung chủ, đã quên nói với ngươi, đối phương không chỉ là tuyệt thế thiên kiêu, hắn vẫn là người thừa kế của Thí Thần Tông!”
“Cái gì!!!”
“Người thừa kế Thí Thần Tông?”
Nghe được tin tức này, Hoắc Sơn cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó nổi giận!
“Lũ khốn!”
“Bọn chúng đúng là lũ khốn nạn!”
“Rõ ràng bọn họ đã tìm được người thừa kế, nhưng bọn họ lại không nói cho ta biết, còn để ta ngu xuẩn đi ra ngoài giúp bọn họ tiếp tục tìm kiếm!”
“Đây rõ ràng chính ta không tôn trọng ta!”
Lúc này, Hoắc Sơn cũng vô cùng tức giận chửi ầm lên.
Hả?
Tại sao ngươi lại phải tức giận?
Theo ta được biết, ngươi dường như chưa bao giờ giúp họ tìm người thừa kế!
Nói một câu không dễ nghe, bọn họ có tìm được người thừa kế hay không cũng không liên quan gì đến ngươi!
Nhìn thấy Hoắc Sơn đùng đùng nổi giận, Diệp Tiểu Cước ở bên cạnh cũng đen mặt!
“Tiểu Cước đại nhân!”
“Đi!”
“Chúng ta lập tức đi!”
“Ta muốn xem bọn họ tìm được người thừa kế là mặt hàng như thế nào!”
“Hơn nữa, ta còn muốn thân thủ đánh bại hắn, ta muốn cho Thí Thần Tông biết, lúc trước bọn họ không có lựa chọn ta làm người thừa kế là một quyết định sai lầm!”
Sau khi mắng xong, Hoắc Sơn nhìn về phía Diệp Tiểu Cước lên tiếng thúc giục.
……
Thần Vực Thành, cách thành đông trăm dặm!
“Diệp thiếu!”
“Nếu lát nữa ta chiến đấu với Hoắc Sơn, ta thật sự có thể toàn lực ra tay sao?”
“Lỡ như ta làm hắn bị thương thì phải sao bây giờ?”
Lúc này, Tuý Thiên Ca đang đợi Hoắc Sơn đến cũng là nhìn về phía Diệp Phong hỏi.
“Tuý huynh!”
“Ngươi cứ việc toàn lực ra tay!”
“Nếu như có thể làm Hoắc Sơn bị thương, xem như ta thua!”
“Hơn nữa, ta sẽ đưa ngươi thêm một bình Túy Mộng Tửu!”
Nghe Tuý Thiên Ca nói như vậy, Diệp Phong cũng cười đáp lại.
Hả?
Đả thương tên phế vật Hoắc Sơn kia, chẳng những không có chuyện gì, ngược lại còn có thể lấy được một trăm bình Túy Mộng Tửu sao?
Hắn thật sự là Cung chủ cung môn của ngươi sao?
Nếu đó là sự thật, vậy thì tại sao ngươi lại làm điều này với hắn?
Nghe được câu trả lời của Diệp Phong, Tuý Thiên Ca cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn không hiểu tại sao Diệp Phong lại có thể làm vậy với Cung chủ của mình, sở dĩ hắn nghĩ như vậy là bởi vì từ đầu đến cuối hắn chưa từng nghĩ đến việc mình sẽ thua!
Oanh!
Đúng lúc này, một cỗ dao động dị thường cực mạnh đột nhiên bùng nổ ở bên cạnh!
Ngay sau đó, một vết nứt không gian xuất hiện trong tầm mắt của Diệp Phong, Túy Thiên Ca cùng Dao Trì Thánh Nữ, sau đó, Diệp Tiểu Cước cùng Hoắc Sơn bước ra khỏi vết nứt không gian.
“Ngô chủ!”
“Ta đã đưa Hoắc Sơn đến!”
Khi Diệp Tiểu Cước đưa Hoắc Sơn đi đến trước mặt Diệp Phong, Diệp Tiểu Cước quỳ một gối xuống, sau đó cung kính nói.
“Lại thêm một hộ vệ tới đây?”
“Hơn nữa, tên hộ vệ này còn có thể mang người xuyên qua không gian, vậy tu vi của hắn đạt tới trình độ nào?”
Nhìn thấy Diệp Tiểu Cước quỳ gối trước Diệp Phong, Dao Trì Thánh Nữ cùng Tuý Thiên Ca lộ vẻ khiếp sợ lẩm bẩm.
Đặc biệt là Tuý Thiên Ca, phải biết rằng, hắn chính là có tu vi Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong cường đại, không chút khoa trương khi nói hắn đã đứng đầu Thần giới, nhưng chẳng sợ như thế, hắn vẫn có thể cảm nhận được một cổ áp bách chưa từng có ở trên người Diệp Tiểu Cước!
“Diệp thiếu!”
“Trước khi cùng Hoắc Sơn tỷ thí, ta có một yêu cầu quá đáng!”
“Đó là ta muốn luận bàn với hộ vệ của ngươi một chút!”
Lúc này, Tuý Thiên Ca cực kỳ nghiêm túc nhìn về phía Diệp Phong nói ra suy nghĩ của mình, là một tuyệt thế thiên kiêu, có rất ít đối thủ có thể khiến hắn toàn lực chiến đấu, mà hiện tại gặp được một vị cường giả như vậy, hắn khát vọng muốn đánh một trận với đối phương!
Hả?
Nghe Tuý Thiên Ca nói như vậy, Diệp Phong, Diệp Tiểu Cước cùng Hoắc Sơn toàn bộ đều dùng ánh mắt khác thường nhìn sang Tuý Thiên Ca, bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng Tuý Thiên Ca thế nhưng sẽ đưa ra một thỉnh cầu tìm chết như vậy!
“Quá cảm động!”
“Thật sự là cảm động!”
“Ta ở Tinh Hồn Sơn, không phải bị tên này bắt nạt, chính là bị tên kia bắt nạt!”
“Không ngờ tới vừa ra ngoài liền có người cho ta ấm áp, nếu như không bắt nạt hắn một chút, vậy thì ta rất xin lỗi tấm lòng này của hắn!”
Sau khi lấy lại tinh thần, Diệp Tiểu Cước hưng phấn nhìn sang Diệp Phong.