← Quay lại trang sách

Chương 1122 Là ta không đủ mạnh sao? Là hắn quá biến thái có được hay không a!

Ngay sau đó, Diệp Tiểu Cước trực tiếp xuất hiện trước mặt Lạc Thiên Tường, sau đó một bàn tay trực tiếp quất lên trên mặt của đối phương, sau đó nổi giận mắng: "Mẹ nó ngươi lại là cái thá gì, dám nói chuyện với chủ nhân như thế!"

"Còn nữa, nếu không phải chủ nhân tạm thời không muốn giết ngươi thì lão tử đã một cước đá cho ngươi hồn phi phách tán lâu rồi!"

Choáng váng!

Lúc này, Lạc Thiên Tường bị quạt một bạt tai, cả người đều choáng váng!

Mà chờ sau khi hắn tỉnh táo lại, ánh mắt nhìn về phía Diệp Tiểu Cước tràn đầy sợ hãi vô tận!

"Quá kinh khủng!"

"Thật là quá kinh khủng!"

"Người này lại có thể cưỡng chế điều khiển linh khí trong thiên địa giúp ta ngưng tụ ra một bộ ngụy nhục thân trong thời gian ngắn ngủi như thế, hơn nữa còn cưỡng chế hòa linh hồn của ta và ngụy nhục thân thành một thể, mà ở trong quá trình này ta thậm chí ngay cả một chút xíu năng lực phản kháng cũng không có, tình huống này cũng đủ để chứng minh được là thực lực của đối phương vượt xa ta!"

"Thậm chí trong mắt của đối phương thì rất có thể ta giống như là một con kiến hôi!"

Lúc này, nhận ra được sự chênh lệch giữa mình và Diệp Tiểu Cước, Lạc Thiên Tường sắp bị sợ tè ra quần, hơn nữa hắn biết rất rõ, cho dù hắn có được nhục thân chân chính có được tu vi thời kỳ đỉnh phong thì tuyệt đối cũng không phải là đối thủ của Diệp Tiểu Cước!

"Không được!"

"Mẹ nó ta càng nghĩ thì càng thấy tức!"

"Nhất định phải hảo hảo sửa chữa ngươi một trận mới được, nhất định phải để ngươi biết có đôi khi nói sai là phải trả một cái giá thật là lớn!"

Nói xong, Diệp Tiểu Cước trực tiếp quay qua nhìn Diệp Phong!

"Tiểu Cước!"

"Nhớ là hãy dịu dàng với hắn một chút!"

"Nhưng tuyệt đối đừng có làm hỏng hắn dù sao một hồi nữa hắn còn phải giao đấu với Hoắc Cung chủ đó!"

Chú ý tới Diệp Tiểu Cước đang quay qua nhìn mình, Diệp Phong cũng khẽ gật đầu, sau đó ra lệnh.

Bành! Bành! Bành!

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, từng tiếng vang trầm đục không ngừng vang lên ở trên không trung.

"Ừm?"

"Lại là đá đống cát?"

"Mặc dù đổi một cái đống cát khác nhưng mà ta đã coi qua một lần bây giờ coi lại lần thứ hai ta thật sự không có hứng thú gì!"

Nhìn thấy Diệp Tiểu Cước không ngừng đá Lạc Thiên Tường đá tới đá lui ở trên không trung, Dao Trì Thánh Nữ cảm thấy không thú vị tự lẩm bẩm.

"Lạc Thiên Tường có phải là đầu bị nước vào rồi hay không?"

"Tại sao hắn lại đi đắc tội Diệp thiếu chứ?"

"Bây giờ thì hay rồi, không chỉ phải hưởng thụ niềm vui sướng khi bị đánh mà còn phải hưởng thụ niềm vui sướng khi làm một cái bao cát nữa!"

Nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc đang diễn ra ở trên không trung, Túy Thiên Ca cũng gượng cười tự nói.

"Túy Thiên Ca!!!"

"Mẹ nó ngươi hố chết lão tử rồi!"

"Bên ngoài có tồn tại khủng bố như vậy thì tại sao ngươi còn tìm tai vạ cho ta nữa?"

Đúng lúc này, giọng nói tràn đầy sụp đổ của Lạc Thiên Tường vang lên ở trong đầu của Túy Thiên Ca.

"Lạc đại nhân!"

"Chuyện này cũng không thể trách ta được!"

"Là ngươi đã từng nói với ta, ở thời đại này, dù cho bây giờ ngươi chỉ còn lại có linh hồn nhưng mà nhìn khắp toàn bộ thần giới cũng sẽ không có người nào là đối thủ của ngươi!"

"Cho nên ở trong lòng ta thì ngươi chính là một vị thần vô địch!"

"Nhưng ta hoàn toàn không ngờ được là ngươi nói như vậy chỉ là đang khoác lác với ta thôi!"

Nghe được Lạc Thiên Tường nói như vậy, Túy Thiên Ca cũng tỏ vẻ ủy khuất lên tiếng giải thích rõ cho hắn biết.

???

Thần mẹ nó khoác lác?

Là ta không đủ mạnh sao?

Là gia hỏa này quá biến thái có được hay không a!

Không nói khoa trương một chút nào, chỉ với cái tên đại biến thái này thì cho dù là ở thời đại của ta đó cũng là tương đương với một vị tồn tại kinh khủng có thể đánh nổ ta!

Nghe được Túy Thiên Ca giải thích như vậy với mình, Lạc Thiên Tường cũng trong nháy mắt khó chịu đến không chịu nổi, hắn hoàn toàn không ngờ được là ở trong thời đại mà nồng độ linh khí giảm mạnh như thế này mà còn có quái vật khủng bố như thế!

"Lạc đại nhân!"

"Tiểu Cước đại nhân này thật ra là một người khác trong số hai người đã đánh bại ta!"

"Mà trước đó ta cũng bị hắn đá tới đá lui như thế!"

"Có thể nói ở phương diện mỹ đá này thì ta tương đối có kinh nghiệm, nếu không ta chia sẻ cho người một chút kinh nghiệm của ta nhé?"

Đúng lúc này, giọng nói của Túy Thiên Ca cũng vang lên ở trong đầu của Lạc Thiên Tường một lần nữa.

Hả?

Chia sẻ kinh nghiệm bị đá của ngươi cho ta?

Thế nào, ngươi muốn cho ta học tập cách làm sao để làm một đống cát tốt hay sao?

Nghe được Túy Thiên Ca nói như vậy, trong nháy mắt mặt Lạc Thiên Tường treo đầy hắc tuyến!

Một bên khác!

"Làm gì chứ?"

"Tiểu Cước đại nhân đang làm gì đó?"

"Đây là Tiểu Bắc Tị thuộc về ta mà!"

"Sao hắn lại nửa đường cướp mất?"

Nhìn thấy Lạc Thiên Tường bị đá tới đá lui, Hoắc Sơn cũng toát ra vẻ mộng bức, phải biết, hắn chuẩn bị xuất ra Thiên Đạo kiếp vân khai phách, ai mà ngờ được lại bị Diệp Tiểu Cước vượt lên trước một bước!

Mà lúc này, Lạc Thiên Tường không ngừng bị đá tới đá lui cũng hoàn toàn không biết được là chờ khi hắn kết thúc được cơn ác mộng này thì không phải là giải thoát mà là bắt đầu một cơn ác mộng khác!

"Đinh! Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên, ban thưởng hai ngàn vạn điểm phá sản, ban thưởng đột phá một cái tiểu cảnh giới!"

Đúng lúc này, tiếng thông báo ban thưởng của hệ thống lại bỗng nhiên vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.

"Ừm?"

"Nhiệm vụ hoàn thành?"

"Như thế xem ra Trình Hỏa đã làm đúng theo yêu cầu của ta, hung hăng phá của mấy đợt ngay trước mặt vô số thiên kiêu ở trong buổi đấu giá!"

Nghe được tiếng thông báo ban thưởng của hệ thống vang lên, Diệp Phong lập tức biết được những bảo vật mà mình để lại ở phòng đấu giá Thiên Hổ đã bị quy Trình Hoả lãng phí hết!

…………………………….