Chương 1128 Một đôi đầu heo, hảo sự thành đôi! (2)
Diệp Tiểu Quái nấp trong bóng tối vẫn luôn chú ý tới tất cả mọi chuyện, lúc này bỗng nhiên có ý nghĩ như vậy sau đó trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn trực tiếp bay thẳng đến chỗ ở của Tư Đồ Cuồng!
Một bên khác!
"Đáng chết!"
"Ở trong Thần Vực Thành này mà cũng có người dám ra tay với đệ đệ của ta!"
"Có thể nói là đang tìm cái chết!"
Lúc này, Tư Đồ Cuồng nhìn thấy Hồng Vũ Lệnh, nhanh chóng đi thẳng tới chỗ của Tư Đồ Nam, đồng thời một luồng sát ý vô tận mất khống chế từ trong cơ thể tràn ngập ra, có thể thấy được lúc này lửa giận của hắn đã đạt đến đỉnh điểm!
"Ừm?"
"Ngươi là ai!"
"Tại sao lại cản đường đi của ta?"
Nhìn thấy một nữ tử áo đen bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt, đặc biệt là khi cảm nhận được cảm giác nguy cơ chưa từng có xuất hiện ở trên người của đối phương, Tư Đồ Cuồng dù đang nổi giận nhưng cũng bình tĩnh lại trong nháy mắt, sau đó nhìn thẳng vào đối phương lên tiếng hỏi thăm.
"Ngươi còn chưa có tư cách biết ta là ai!"
"Còn tại sao ta lại cản đường đi của ngươi, nguyên nhân chỉ có một, đó là do ta thấy ngươi chướng mắt, muốn đánh ngươi một trận!"
Diệp Tiểu Quái nghe được đối phương hỏi thăm thì trên mặt cũng lộ ra vẻ trêu chọc lên tiếng trả lời.
…………………………………
Hả?
Thấy ta chướng mắt!
Cho nên muốn đánh ta?
Nghe được đối phương nói như vậy, Tư Đồ Cuồng cũng nổi giận, sau đó nhìn về phía đối phương lạnh lùng nói: "Ta không cần biết ngươi là ai, nhưng nếu như ngươi dám động thủ với ta đó chính là đang gây hấn với Thiên Cuồng Tông ta, mà người đắc tội Thiên Cuồng Tông, kết quả chỉ có một, đó chính là..."
Ba!
Không đợi Tư Đồ Cuồng nói ra chữ 'Chết' cuối cùng, Diệp Tiểu Quái đã trong nháy mắt xuất hiện ở trước người hắn, sau đó một bàn tay tát lên mặt Tư Đồ Cuồng!
"Khốn kiếp!"
"Ngươi lại dám đánh ta!"
"Ta muốn ngươi..."
Ba!
Ngay lúc Tư Đồ Cuồng chuẩn bị nói ra chữ 'Chết' cuối cùng, Diệp Tiểu Quái lại cho đối phương một cái tát tay nữa!
Ba! Ba! Ba!
Ngay sau đó, Diệp Tiểu Quái hoàn toàn không cho Tư Đồ Cuồng có bất kỳ cơ hội nào để nói chuyện, hai tay trực tiếp tả hữu khai cung, trong nháy mắt điên cuồng đánh Tư Đồ Cuồng!
"Khốn kiếp!!"
"Ngươi cũng dám làm nhục ta như vậy!"
"Ta muốn ngươi chết!"
Sau khi tỉnh táo lại, trong nháy mắt Tư Đồ Cuồng nổi giận, một cỗ khí tức khủng bố Thần Kiếp Cảnh Bát Trọng đỉnh phong trực tiếp bộc phát từ bên trong cơ thể của hắn!
Nhưng mà không đợi hắn phản kháng, một cỗ khí tức uy áp càng thêm kinh khủng trấn áp hắn trong nháy mắt!
Vào thời khắc này, Tư Đồ Cuồng trực tiếp luống cuống, hắn có nằm mơ cũng không thể nào ngờ được là tu vi của đối phương lại mạnh mẽ đến mức độ như thế khiến cho hắn ngay cả một chút xíu năng lực phản kháng cũng không có!
"Lúc đầu ta chỉ muốn đánh ngươi thành đầu heo mà thôi!"
"Nhưng nãy giờ ngươi lại liên tiếp mắng ta tới tận hai lần!"
"Đây quả thật là ta có thể nhịn, chủ nhân không thể nhẫn, cho nên ta muốn phế bỏ hai cánh tay của ngươi!"
"Nhưng mà hẳn là người phải cảm thấy mình may mắn bởi vì nếu như ngươi mắng ta tới tận năm lần thì ba cái chân còn lại của ngươi cũng khó mà giữ được!"
Lúc này Diệp Tiểu Quái đang điên cuồng tát Tư Đồ Cuồng cũng mặt lạnh như sương lên tiếng nói.
???
Đánh ta thành đầu heo còn chưa có đủ!
Còn muốn phế bỏ hai cánh tay của ta?
Về phần nguyên nhân, cũng chỉ là vì ta đã mắng ngươi hai lần?
Nghe được Diệp Tiểu Quái nói như vậy, Tư Đồ Cuồng muốn chết luôn cho rồi, trong lòng sụp đổ hét lớn: "Ngươi trâu bò như vậy tại sao ngươi không biểu hiện ra thực lực của mình sớm một chút, nếu như ta biết ngươi mạnh như vậy thì ta đâu có dám mắng ngươi chứ, ngươi làm như vậy không phải là đang hố người khác hay sao?"
"Đại nhân!"
"Ta sai rồi!"
"Ta thật sự sai!"
"Xin đại nhân có thể bỏ qua cho ta lần này, đừng có phế bỏ hai cánh tay của ta, nếu như phế bỏ hai cánh tay của ta thật, vậy đời này của ta coi như xong a!"
Sau đó, Tư Đồ Cuồng nhìn Diệp Tiểu Quái không ngừng tát mình lên tiếng cầu khẩn, bởi vì công pháp, thần thông mà hắn tu luyện, tất cả đều là quyền chưởng, nếu như mất đi hai tay thật thì hắn cũng phế đi!
"Nha!"
"Ngươi biết sai rồi?"
"Vậy ngươi nói một chút xem ngươi sai ở chỗ nào!"
Nghe được Tư Đồ Cuồng lên tiếng cầu khẩn như vậy, Diệp Tiểu Quái cũng nghĩ đến cái hay ho gì đó sau đó trên mặt lộ ra vẻ trêu chọc nhìn về phía đối phương lên tiếng hỏi thăm.
Hả?
Hỏi ta là ta biết ta sai chỗ nào không?
Đây là muốn cho ta một cơ hội để giữ lại hay tay của mình hay sao?
Nghe được Diệp Tiểu Quái hỏi thăm mình như vậy, Tư Đồ Cuồng cũng kích động, sau đó vội vàng trả lời: "Đại nhân, ngài thấy ta chướng mắt, như vậy thì ta nên lập tức quỳ xuống sau đó để cho ngài tát ta thoải mái, ta không nên phản kháng, còn nữa, ta cũng không nên mắng ngài là khốn kiếp!"
"À!"
"Người mắng ta cái gì?"
Nghe đến đây, Diệp Tiểu Quái cũng gặng hỏi một câu.
"Đại nhân!"
"Ta không nên mắng ngài là đồ khốn kiếp!"
Nghe được Diệp Tiểu Quái nói như vậy, Tư Đồ Cuồng cũng sững sờ, nhưng hắn vẫn lập tức lên tiếng trả lời.
"Đúng là muốn chết!"
"Lại còn dám mắng ta!"
"Xem ra phải phế thêm một cái chân của ngươi!"
Nghe đến đây, trên mặt Diệp Tiểu Quái cũng lộ ra vẻ đã được như ý muốn, sau đó nói thẳng ra quyết định của mình!
???
Không phải là ngươi đang hỏi ta hay sao?
Tại sao bây giờ lại trở thành ta mắng ngươi rồi?
Làm sao vậy, mẹ nó, ngươi chơi gài bẫy ta đúng không?
Nghe được Diệp Tiểu Quái nói như vậy, Tư Đồ Cuồng cả người đều choáng váng, hắn có nằm mơ cũng không ngờ được là cường giả mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi đang đứng ở trước mặt này lại làm ra được cái chuyện chó như vậy!
"Không cần nói!"
"Ta vừa nghe được tiếng của ngươi là lập tức cảm thấy buồn nôn!"
"Từ giờ trở đi, nếu như ngươi còn dám nói thêm 1 câu nào nữa thì ta sẽ trực tiếp phế bỏ hai cái đùi còn lại của ngươi!"