← Quay lại trang sách

Chương 1148 Cái gì! Bán đứng ta?

Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng nhếch miệng nở nụ cười!

"Đúng rồi!"

"Hệ thống, nếu ta làm như thế thì có được tính là phá của hay không?"

Bỗng nhiên, Diệp Phong giống như là nghĩ đến chuyện gì đó sau đó lên tiếng hỏi thăm hệ thống.

"Đinh! Túc chủ, ngươi dùng xong một trăm khối Dung Nham Chi Tâm ngàn vạn năm, chỉ vì muốn coi náo nhiệt mà thôi, như vậy mà còn không được tính là phá của thì cái gì mới là phá của hả!"

Rất nhanh, giọng nói của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.

Một bên khác!

"Nha!"

"Dưới đỉnh tới một cường giả lạ lẫm!"

"Hơn nữa còn kêu ngươi đem tới cho ta một cái thần giới, nói là sau khi ta nhìn thấy thứ bên trong cái thần giới này thì sẽ đích thân đi gặp hắn?"

Sau khi nghe được môn hạ đệ tử báo cáo như vậy, Lệ Thiên Hỏa cũng toát ra vẻ khinh thường, sau đó lên tiếng nói ra: "Hắn cho rằng hắn là ai, còn muốn dựa vào một vài thứ thì để cho ta phải tự đi gặp hắn, đúng là rất là mắc cười!"

"Cái này... đây là, Dung Nham Chi Tâm!"

"Bên trong cái thần giới này lại có chứa một khối Dung Nham Chi Tâm!"

Nhưng mà sau khi Lệ Thiên Hỏa nhìn thấy được Dung Nham Chi Tâm ở bên trong thần giới thì sắc mặt đại biến lên tiếng kinh hô.

Một lát sau!

"Thật là đáng sợ!"

"Khối Dung Nham Chi Tâm này có số năm tuyệt đối là trăm vạn năm trở lên, nhưng rốt cuộc là số năm cụ thể như thế nào thì ngay cả ta cũng không thể nào nhìn rõ được!"

"Không nói khoa trương một chút nào, cho dù là Thần Hỏa Môn có đập nồi bán sắt thì sợ là cũng không thể nào mua nổi được một khối Dung Nham Chi Tâm này!"

Nghĩ đến đây, Lệ Thiên Hỏa đột nhiên quay qua nhìn tên đệ tử đó, sau đó vội vàng nói: "Nhanh, nhanh dẫn ta đi gặp người đó đi!"

...

Thần Hỏa Phong, dưới đỉnh!

"Thiếu gia!"

"Đây chính là thần giới của ngài, ngài cất kỹ đi!"

"Đúng rồi, không biết thiếu gia đến Thần Hỏa Môn ta có chuyện gì hay không?"

Sau khi Lệ Thiên Hỏa đi xuống dưới đỉnh, lập tức thần thái cung kính đưa cái thần giới có chứa Dung Nham Chi Tâm đó trả lại cho Diệp Phong, bởi vì hắn cảm nhận được cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt từ trên người của Diệp Phong, hơn nữa đối phương có thể tiện tay lấy ra bảo vật như thế, hắn biết, đối phương tuyệt đối không phải là người mà mình có thể trêu chọc được!

"Nơi này nói chuyện không tiện!"

"Dẫn ta đến Thần Hỏa Môn ngươi trước đi!"

Diệp Phong cầm lấy thần giới mà đối phương đưa tới sau đó trực tiếp lên tiếng nói.

Một lát sau!

Thần Hỏa Môn, Thần Hỏa Đại Điện!

"Diệp thiếu!"

"Không biết ngài đến Thần Hỏa Môn ta là có chuyện gì hay không?"

Sau khi đi vào bên trong Thần Hỏa Đại Điện, Lệ Thiên Hỏa vẻ mặt bất an lên tiếng hỏi thăm lần nữa.

"Mua người!"

"Bên trong Thần Hỏa Môn của các ngươi có một tên đệ tử nội môn, tên của hắn là Túy Thiên Hành!"

"Ta muốn mua hắn!"

Nói xong, Diệp Phong ném cái thần giới có chứa một khối Dung Nham Chi Tâm đó cho Lệ Thiên Hỏa một lần nữa!

Hả?

Mua người?

Dùng một khối Dung Nham Chi Tâm đắt giá như vậy, chỉ là vì muốn mua một tên đệ tử nội môn của Thần Hỏa Môn chúng ta hay sao?

Phá của như vậy hay sao?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lệ Thiên Hỏa cũng mộng, phải biết, khối Dung Nham Chi Tâm không biết bao nhiêu năm này, nếu dùng để mua toàn bộ Thần Hỏa Môn của hắn thì cũng đủ!

"Diệp thiếu!"

"Tên đệ tử tên là Túy Thiên Hành đó có thể được ngài coi trọng chính là phúc phần của hắn!"

"Ta trực tiếp ra lệnh cho hắn đi theo ngày là được, không cần phải nói tới chuyện mua bán đâu!"

Mặc dù rất không nỡ cái thần giới ở trong tay này, nhưng Lệ Thiên Hỏa vẫn nói ra ý nghĩ của mình, về phần tại sao Diệp Phong muốn mua đi Túy Thiên Hành, hắn cũng không cần phải quan tâm, chỉ cần có thể tiễn đại thiếu thần bí này đi, cam đoan được sự an toàn cho Thần Hỏa Môn thì hắn đã cảm ơn trời đất rồi!

"Xem ra ngươi không biết được rốt cuộc Túy Thiên Hành này là ai!"

"Nhưng mà cũng không quan trọng!"

"Cái thần giới này ngươi cất đi, đó là bồi thường cho ngươi!"

"Dù sao nếu như ta không đến dẫn hắn đi, bởi vì có sự tồn tại của hắn, sau này Thần Hỏa Môn có thể nhận được lợi ích khó mà tưởng tượng được!"

Nhìn thấy Lệ Thiên Hỏa mặt lộ vẻ không thôi đưa thần giới trả lại cho mình, Diệp Phong cũng cười giải thích một câu.

Hả?

Nói như vậy là có ý gì?

Chẳng lẽ Túy Thiên Hành đó còn lại một nhân vật không tầm thường nữa hay sao?

Mà tồn tại trâu bò như vậy đang ở bên trong Thần Hỏa Môn ta mà ta lại hoàn toàn không biết gì cả?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lệ Thiên Hỏa cũng toát ra vẻ chấn kinh chi sắc.

"Lệ môn chủ!"

"Có thể gọi Túy Thiên Hành đến đây trước hay không?"

Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong vang lên bên cạnh.

"Diệp thiếu!"

"Ta lập tức cho người gọi Tiểu Túy đến đây!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lệ Thiên Hỏa cũng vội vàng lên tiếng đáp lại.

...

Một lát sau!

"Cái gì!!!"

"Muốn bán ta?"

Mà khi Túy Thiên Hành đến đại điện, sau khi biết được tình huống này, hắn thần sắc đại biến lên tiếng kinh hô.

"Túy Thiên Hành!"

"Ngươi có thể được Diệp thiếu coi trọng thì đó là phúc phần của ngươi!"

"Còn không tranh thủ lên tiếng cảm ơn Diệp thiếu!"

Lúc này, Lệ Thiên Hỏa cũng nhìn về phía Túy Thiên Hành lên tiếng nhắc nhở.

"Không!"

"Ta không đi!"

"Ta sinh là người của Thần Hỏa Môn, chết là quỷ của Thần Hỏa Môn!"

"Muốn để cho ta rời khỏi Thần Hỏa Môn, trừ phi là khiêng thi thể của ta ra ngoài, nếu không, ta là tuyệt đối sẽ không rời khỏi Thần Hỏa Môn!"

Nhưng mà nghe được Lệ Thiên Hỏa nhắc nhở, Túy Thiên Hành lại thần thái kiên quyết bày tỏ thái độ của mình!

………………………………….

???

Không đi?

Chết cũng không đi?

Mẹ nó đây là tình huống như thế nào hả!

Rốt cuộc là Thần Hỏa Môn ta đối xử với người tốt ở chỗ nào, chúng ta thay đổi còn không được hay sao?

Nghe được Túy Thiên Hành nói như vậy, Lệ Thiên Hỏa đang đứng bên cạnh cảm giác cả người đều muốn nổ, hắn hoàn toàn không ngờ được là thái độ của Túy Thiên Hành lại cứng rắn như thế!

"Ừm?"