← Quay lại trang sách

Chương 1230 Ta muốn đánh các ngươi một trận, để cho bản thân vui vẻ.

“Diệp Nhất đại nhân.”

“Trước khi luận bàn ta có một thỉnh cầu.”

Lúc này, Hùng Thiên cũng dùng vẻ mặt thành thật nhìn về phía Diệp Nhất vừa lên tiếng.

“A?”

“Thỉnh cầu gì?”

“Nói ta nghe một chút.”

Nghe được lời này của Hùng Thiên, Diệp Nhất cũng lộ ra vẻ mặt tò mò hỏi.

“Diệp Nhất đại nhân”

“Ta mong ngươi không cần nương tay, dùng toàn lực mà đánh.”

“Bởi vì ta muốn nhìn một chút, thực lực của ta so với ngươi đến cùng cách biệt bao nhiêu.”

Nghe được câu hỏi của Diệp Nhất, Hùng Thiên cũng nói ra thỉnh cầu của mình.

“Được.”

“Ta đồng ý thỉnh cầu này của ngươi.”

“Có điều, ngươi cũng sớm chuẩn bị sẵn sàng, bởi vì trận chiến sắp tới, có thể sẽ hoàn toàn đả kích lòng tự tin của ngươi.”

Nghe được lời thỉnh cầu này của Hùng Thiên phải Diệp Nhất không chút do dự lập tức đồng ý, bởi vì cho dù đối phương không nói, hắn cũng sẽ dùng toàn lực ra tay.

Một bên khác.

“Đại ca.”

“Đối phó với một thế lực nhỏ như vậy, một mình ta ra tay là được rồi.”

“Căn bản không cần ngươi và nhị ca ra tay.”

Lúc này Quỷ lão tam đang trên đường đuổi tới hướng đỉnh núi rách nát nói ra suy nghĩ của mình với hai người còn lại.

“Lão tam.”

“Bại Gia Môn này dám khiêu chiến với Thí Quỷ Môn của ta, vậy chúng ta tuyệt đối không thể xem thường bọn họ.”

“Nếu không, cuối cùng chịu thiệt tuyệt đối là chúng ta...”

Oanh! Oanh! Oanh!

Không đợi Quỷ lão đại nói xong, một luồng dư âm chiến đấu kinh khủng, giống như từng con hồng hoang cự thú, gào thét chạy về phía bọn họ từ phía xa.

“Không ổn!!!”

“Nhị đệ, tam đệ.”

“Dùng toàn lực ngăn cản, đừng giữ lại chút nào.”

“Nếu không chúng ta sẽ chết ở chỗ này.”

Phát giác được dư âm của cuộc chiến này có uy lực kinh khủng, Quỷ lão đại cũng lộ vẻ mặt hoảng sợ hô to, sau đó lập tức phóng xuất ra đạo tượng của mình, lại nuốt thêm mấy viên đan dược có thể tăng cường tu vi trong thời gian ngắn, sau đó toàn lực phát động tất cả đạo khí phòng ngự lên người mình.

Quỷ lão nhị và Quỷ lão tam sau khi thấy vậy, cũng nháy mắt bùng nổ toàn lực, phàm là át chủ bài có thể sử dụng, trong thời khắc này bọn họ cũng sử dụng toàn bộ, không dám tư tàng chút nào.

“Mẹ nó!!!”

“Dư âm của cuộc chiến này cũng quá kinh khủng.”

“Rốt cuộc là ai đang chiến đấu?”

Nhìn thấy ba người dùng hết toàn lực dựng lên kết giới phòng ngự chồng chất, dưới dư âm trùng kích của một cỗ lại một cỗ năng lượng đã bắt đầu xuất hiện vết rách, Quỷ lão tam cũng lộ ra vẻ mặt hoảng sợ hô to.

“Tuy không biết là ai đang chiến đấu.”

“Nhưng có thể khẳng định một điều là ba chúng ta trong mắt đối phương tuyệt đối chỉ giống như con kiến hôi.”

“Mà nếu như đối phương muốn diệt hết chúng ta, vậy một chút năng lực chống trả chúng ta cũng không có, dù sao bây giờ chúng ta dùng hết toàn lực, ngay cả dư âm chiến đấu của họ cũng không chống nổi.”

Lúc này, Quỷ lão nhị cũng run rẩy nói ra suy nghĩ của mình.

“Đúng!”

“Con kiến hôi!”

“Tuy chúng ta không cẩn thận tiến vào phạm vi chiến đấu của họ, nhưng chúng ta chỉ là con kiến hôi, vậy bọn họ cũng không thêm phiền mà ra tay với chúng ta.”

“Nói cách khác, chỉ cần chúng ta có thể chống đỡ việc dư âm liên tiếp của cuộc chiến đấu này, sau đó khi cuộc chiến kết thúc nhanh chóng rời đi, vậy còn có thể có hy vọng sống.”

Sau khi nghe được lời Quỷ lão nhị nói, sắc mặt Quỷ lão đại kích động nói ra suy nghĩ của mình.

Một lát sau.

“Không còn?”

“Dư âm chiến đấu kinh khủng kia không còn nữa?”

Trong khi kết giới phòng ngự chồng chất mà ba người dựng lên sắp bị đập nát, ba người lại ngạc nhiên phát hiện dư âm khủng bố chấn động không gian kia đã biến mất không còn nữa.

Cảm giác sống sót sau tai nạn này khiến ba người lập tức ôm đầu khóc ồ lên, bọn họ vừa mới làm tốt chuẩn bị nghênh đón cái chết.

“Nhị đệ!”

“Tam đệ!”

“Bây giờ vẫn chưa phải là lúc vui vẻ, chúng ta phải nắm chặt thời gian mà chạy đi!”

Lúc này, Quỷ lão đại bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, sau đó nhìn về phía hai người lên tiếng nhắc nhở.

“A đúng đúng đúng!”

“Đại ca, ngươi nói đúng!”

“Bây giờ chúng ta vẫn đang trong phạm vi chiến đấu của đối phương, nếu không nắm chặt thời gian rút lui cách xa nơi này, vậy khẳng định sẽ khiến tồn tại kinh khủng kia không vui.”

Nghe được lời nhắc nhở của Quỷ lão đại, Quỷ lão tam cũng vội vàng trả lời.

Sau đó, ba người dùng sức lực còn sót lại, nhanh chóng bỏ chạy về phía xa.

Trên bầu trời, trong bóng tối.

“Tiểu Hùng.”

“Nếu như ngươi có đủ nhiều đạo khí mạnh mẽ và đan dược đỉnh Phong.”

“Thì hẳn có thể ngăn trở được mười chiêu của ta.”

“Có điều, bây giờ ngươi chỉ có thể ngăn cản được 6 chiêu của ta.”

Nhìn ba người chạy trốn phía dưới, Diệp Nhất cười nói với Hùng Thiên.

Hả?

Trạng thái đỉnh Phong của ta.

Còn thêm nhiều đạo khí mạnh mẽ và đan dược.

Mà tối đa cũng chỉ có thể ngăn cản được mười chiêu của ngươi?

Nghe được lời này của Diệp Nhất, Hùng Thiên cũng toát ra một nụ cười khổ, hắn thật sự không nghĩ tới, chênh lệch giữa mình với Diệp Nhất lại lớn như vậy!

Mà nghĩ đến cường giả như Diệp Nhất, ở bên ngọn núi rách nát kia, còn có mấy trăm vạn người, Tâm tình của hắn lúc này lập tức sụp đổ!

“Diệp Nhất đại nhân!”

“Ta đã từng giao thủ với Tiểu Cước đại nhân.”

“Có điều, hắn dùng một đá đã khiến ta mơ hồ, cho nên ta căn bản cũng không biết chênh lệch bao nhiêu với hắn.”

“Nên ta muốn hỏi một chút, giữa ngươi và Tiểu Cước đại nhân chênh lệch bao nhiêu?”

Lúc này, bỗng nhiên Hùng Thiên nghĩ tới điều gì sau đó nhìn về phía Diệp Nhất hỏi.

“Hả?”

“Chênh lệch giữa ta và Tiểu Cước đại nhân sao?”

“Nói như thế nào được nhỉ?”

“Nếu như ta với Tiểu Cước đại nhân so tài, ta đánh ngươi như thế nào, hắn đánh ta như vậy.”

“Cho nên, ngươi chênh lệch với ta bao nhiêu, ta và Tiểu Cước đại nhân cũng chênh lệch bấy nhiêu.”

Nghe được câu hỏi của Hùng Thiên, Diệp Nhất cũng sửng sốt một chút sau đó giải thích rõ ràng.

???

Chênh lệch giữa ta và ngươi, cũng đã là trên trời với dưới đất!

Vậy nếu dựa theo ngươi nói, ta mẹ nó ngay cả tư cách nhìn vào bóng lưng của Tiểu Cước đại nhân cũng không có!