Chương 1232 Đại ca, hãy để người của Bại Gia Môn, giúp chúng ta vui vui vẻ vẻ!
“Đại nhân, mưa móc không đều a!”
“Mày không thể chỉ đánh mỗi đại ca và nhị ca của ta mà không đánh ta!”
“Nếu ngươi tiếp tục chơi như vậy, sau đó đại ca và nhị ca của ta có tâm lý ta được thiên vị, vậy tuyệt đối sẽ đánh chết ta!”
Theo sự ra tay của Hùng Thiên, ba vị thái thượng trưởng lão của Thí Quỷ Môn liên tục không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Một lúc lâu sau.
“Hô!”
“Thoải mái!”
“Tâm trạng thoải mái hơn rồi!”
Sau khi Hùng Thiên điên cuồng đánh ba người một lúc lâu, lúc này mới hài lòng ngừng lại.
“Đại nhân!”
“Xem ở việc chúng ta giúp ngài hóa giải tâm tình, cho chúng ta hỏi một chuyện được không?”
Nhìn thấy Hùng Thiên chuẩn bị rời đi, Quỷ lão đại lấy dũng khí lên tiếng hỏi.
“Hỏi đi.”
“Nhưng ta không đảm bảo nhất định sẽ trả lời câu hỏi của ngươi.”
Nghe được lời nói của Quỷ lão đại, Hùng Thiên cũng lộ vẻ mặt tò mò trả lời.
“Đại nhân!”
“Trước đó ngài nói, trận chiến trước ngài đánh thua.”
“Vậy ngài có thể cho chúng ta biết, giữa ngài và vị cường giả mặc kim giáp kia chênh lệch lớn thế nào không?”
Lúc này, Quỷ lão đại trực tiếp nói ra vấn đề tò mò của mình.
“Mười chiêu!”
“Dù ta có rất nhiều át chủ bài, nhưng cực hạn của ta cũng chỉ có thể ngăn cản mười chiêu của hắn!”
“Sau mười chiêu, ta chắc chắn thua.”
“Mà thua, không phải chỉ đơn giản là đánh thua, mà là chết, không có một chút cơ hội sống sót nào.”
Nói xong, Hùng Thiên lập tức phóng lên tận trời, rất nhanh đã biến mất trong cảnh đêm.
Xuýt!!!
Nghe được câu trả lời của Hùng Thiên, ba người Quỷ lão đại, Quỷ lão nhị và Quỷ lão tam cũng không nhịn được mà hít vào một hơi khí lạnh, phải biết rằng, vừa rồi bọn họ thật sự đã phản kháng, cũng thật sự nhìn ra sự chênh lệch rõ ràng giữa trời và đất.
Có thể nói, Hùng Thiên trong lòng bọn họ cũng là một tòa núi lớn không thể vượt qua, cho nên, bọn họ đoán cuộc chiến trước đó, dù là Hùng Thiên thua, vậy cũng chỉ thua một chiêu.
Ai có thể biết được, sự thật lại khủng bố như thế, thậm chí khủng bố khiến người ta không thể tin được.
“Con kiến hôi!”
“Chúng ta ở trong mắt vị đại nhân này cũng là con kiến hôi.”
“Mà trong mắt vị cường giả mặc kim giáp kia, chỉ sợ ngay cả con kiến hôi cũng không bằng!”
“Chuyện này, thật sự rất đả kích ta!”
“Cho nên, tâm trạng bây giờ của ta vô cùng khó chịu, ta cũng phải tìm một số người, sau đó đánh bọn họ một trận để khiến mình vui vẻ!”
Sau khi tỉnh táo lại, Quỷ lão đại đã nói ra một câu như vậy.
Mà Quỷ lão nhị và Quỷ lão tam đứng một bên sau khi nghe được, cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó sắc mặt nghiền ngẫm cùng nhau nói: “Đại ca, vậy để người của Bại Gia Môn, giúp chúng ta vui vẻ đi!”
Trên đỉnh núi rách nát.
“Các vị!”
“Chuyện có biến!”
“Thí Quỷ Môn chỉ phái ra ba tên rác rưởi mạnh nhất.”
“Mà giải quyết hết ba tên rác rưởi mạnh nhất này, có lẽ Thí Quỷ Môn cũng không dám đến tìm phiền phức nữa.”
“Cho nên, ba tên rác rưởi mạnh nhất này, chúng ta chia thế nào?”
Lúc này, Diệp Tiểu Quái nhìn về phía bảy người Diệp Tiểu Hắc, Diệp Tiểu Đường, Diệp tiểu bạch, lập tức nói thẳng tình huống, sau đó lên tiếng hỏi, dù sao thì đối thủ chỉ có ba người, mà bọn họ lại có tám người, đây là chuyện sói nhiều thịt ít a!
“Quái tỷ!”
“Để cho công bằng, chúng ta rút thăm đi.”
“Như thế, mặc kệ ai được chọn, người khác cũng không có ý kiến gì.”
Nghe được câu hỏi của Diệp Tiểu Quái, Diệp Tiểu Hắc lập tức tiến lên một bước, sau đó nói ra suy nghĩ của mình,
“Đồng ý!”
“Đồng ý!”
“Đồng ý!”
“....”
Câu nói của Diệp Tiểu Hắc vừa dứt, sóng là còn lại cũng đều chấp nhận đề nghị này.
“Được!”
“Nếu tất cả mọi người đã đồng ý với đề nghị này!”
“Vậy chúng ta lập tức rút thăm đi.”
Nhìn thấy tất cả mọi người đều đồng ý đề nghị đó, Diệp Tiểu Quái cũng lập tức định ra mọi chuyện.
Cách đó không xa.
“Xong rồi!”
“Đều bị bọn họ chia hết rồi.”
“Vậy chúng ta chỉ có thể ngồi đây xem chuyện vui.”
Phác giác ra được tình huống này, Diệp Nhất cũng lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ mà lắc đầu.
“Chờ một chút!”
“Đã đi ra cả rồi.”
“Ngày nếu có điều kiện, lập tức lên, nếu không có điều kiện, vậy sáng tạo điều kiện cũng phải lên.”
“Tại sao có thể trầm luân như vậy!”
Lúc này, Diệp Nhất cũng nghĩ đến chuyện gì đó, sau đó trong ánh mắt ảm đạm một lần nữa toát ra ánh sáng.
“Các huynh đệ!”
“Thí Quỷ Môn đã phái ba vị cường giả trong môn họ đến đây.”
“Mà đội quân đến sau, có lẽ rất nhanh cũng sẽ chạy đến!”
“Cho nên, tình cảnh hiện tại của Bại Gia Môn, khá là nguy hiểm.”
“Mà đối mặt với chuyện này, chúng ta không thể ngồi ở chỗ này chờ chết, cho nên ta chuẩn bị đưa một nhóm người đi chặn đường đội quân của thi Quỷ môn, nếu có ai không sợ chết, thì đi theo ta.”
Sau đó, Diệp Nhất dùng thần thức truyền âm, nói ra suy nghĩ của mình với đại quân kim giáp mấy trăm vạn.
“Nhất ca.”
“Thực lực của Thí Quỷ Môn rất mạnh mẽ, lần này tiến đến chặn đường, tất nhiên sẽ xảy ra một trận chém giết sinh tử khó liệu, nhưng ta không sợ, để ta đi!”
“Nhất ca!”
“Ta tình nguyện đi lên tuyến đầu quyết chiến tử, cũng không muốn sống tạm ở phía sau, hãy cho ta một chân!”
“Nhất ca!”
“Ta nguyện dùng một thân nhiệt huyết này, vẩy lên chiến trường bảo vệ Bại Gia Môn, cho nên, hãy cho ta đi cùng đi!”
“Nhất ca!”
“...”
Theo sự kích động của Diệp Nhất, đại quân kim giáp mấy trăm vạn người trong nháy mắt cũng đặt mình vào trong hoàn cảnh.
Nếu như Diệp Phong đang trong giấc ngủ say mà biết tất cả những chuyện này, khẳng định sẽ cho đại quân kim giáp mấy trăm vạn tên này mỗi người một tượng vàng Oscar!
“Được!”
“Các huynh đệ!”
“Biểu hiện của các ngươi, không khiến ta thất vọng!”
“Sau khi ba tên cường giả Thí Quỷ Môn kia đến, chúng ta lập tức xuất phát, đi chặn đường đại quân của Thí Quỷ Môn phía sau.”
Sau khi đạt được câu trả lời của đại quân kim giáp mấy trăm vạn người, Diệp Nhất cũng lộ vẻ mặt hưng phấn mà la lớn.
Một bên khác.
“Đại ca!”
“Chúng ta đã sắp tới ngọn núi rách của Bại Gia Môn!”