Chương 1234 Đáng chết! Sao bọn họ lại ở đây?
Dưới bầu trời đêm ánh trăng mông lung.
Bắt đầu xuất hiện hết điểm sáng màu vàng óng này đến điểm sáng màu vàng óng khác.
Mà những điểm sáng màu vàng óng này càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc, cuối cùng trên bầu trời đêm của đỉnh núi rách nát này, giống như phủ thêm một tầng áo ngoài màu vàng kim, cực kỳ lóa mắt.
“Chư vị đại nhân.”
“Một trận chiến này, sinh tử khó liệu!”
“Nhưng vì Bại Gia Môn, cho dù chúng ta phải chết cũng nhất định sẽ ngăn chặn lại đội quân của Thí Quỷ Môn!”
Nói xong, tay Diệp Nhất cùng đại quân kim giáp mấy trăm vạn người lập tức hóa thành từng đường ánh sáng màu vàng kim, dùng một loại tốc độ cực nhanh vọt và phương hướng Thí Quỷ Môn.
???
Sinh tử khó liệu?
Lại còn cho dù chết, cũng muốn ngăn chặn đại quân của Thí Quỷ Môn?
Cái này mẹ nó nói ra không biết ngượng miệng sao?
Đừng nói các ngươi có mấy trăm vạn người, chỉ tùy tiện một người trong số các ngươi đèo mẹ nó có thể san bằng Thí Quỷ Môn chúng ta rồi!
Sau khi nghe được câu nói của Diệp Nhất, ba người Quỷ lão đều bị làm cho ngây người, mà bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, cương dạ khủng bố cấp bậc như Diệp Nhất mà ở đây có tới mấy trăm vạn người.
Mà Thí Quỷ Môn của bọn họ, thế mà lại muốn khiêu chiến với loại thế lực kinh khủng này, cái này mẹ nó là đang tìm đường chết!
“Binh đối binh, tướng đối tướng!”
“Ngươi là lão đại trong ba người.”
“Vậy ta nghĩ, khi chúng ta chiến đấu sẽ vô cùng thú vị.”
Đúng lúc này, giọng nói tràn đầy nghiền ngẫm của Diệp Tiểu Quái bỗng nhiên vang lên từ phía đối diện.
Hả?
Ta chọn lấy một người.
Vậy mà mẹ nó lại còn là lão đại phía đối phương!
Vận may của ta đây là tốt hay không tốt?
Nghe Diệp Tiểu Quái nói vậy, Quỷ lão đại muốn điên rồi!
Mà lúc này, Quỷ lão nhị và Quỷ lão tam cũng phân biệt bị bọn Diệp Tiểu Hắc, Diệp Tiểu Đường, Diệp Tiểu Cước bao vây lại.
...
Thí Quỷ Môn!
“Chuyện này là như thế nào?”
“Chẳng lẽ trời muốn diệt Thí Quỷ Môn ta sao?”
Nhìn đại quân kim giáp mấy trăm vạn người bao vây Thí Quỷ Môn, phát hiện ra trên người mỗi một tên trong đại quân kim giáp đều phát ra hơi thở khủng bố, môn chủ Lệ Chấn Sơn của Thí Quỷ Môn lúc này tâm tính lập tức sụp đổ!
Hắn không hiểu!
Vì sao lại có nhiều cường giả khủng bố như vậy bỗng nhiên bao vây Thí Quỷ Môn bọn họ?
“Lệ Chấn Sơn!”
“Nếu Thí Quỷ Môn các ngươi đã dám khiêu chiến với Bại Gia Môn chúng ta.”
“Vậy liền thỏa thích chiến một trận đi!”
“Có điều, tuy so trên nhân số chúng ta ở thế yếu, nhưng tốt nhất ngươi đừng xem nhẹ chúng ta!”
Đúng lúc này, Diệp Nhất dẫn đầu nhìn về phía Lệ Chấn Sơn biểu lộ ra thân phận.
???
Thí Quỷ Môn của chúng ta coi như tính cả tạp dịch, chỉ sợ đều không quá năm vạn người.
Vậy mà ngươi nói với ta, trên nhân số các ngươi ở thế yếu?
Đây là lời một con người có thể nói ra sao?
Nghe được lời này của Diệp Nhất, Lệ Chấn Sơn cũng bị da mặt dày của đối phương làm cho kinh hãi, đồng thời trong lòng cũng âm thầm nghĩ: “Đáng chết, bọn họ là người của Bại Gia Môn, Bại Gia Môn này sao lại khủng bố như thế?”
“Lệ Chấn Sơn!”
“Đừng căng thẳng như vậy.”
“Chúng ta sẽ không giết các ngươi.”
“Có điều, nếu trận chiến này Thí Quỷ Môn của các ngươi thua, vậy tất cả mọi người của Thí Quỷ Môn đều phải đến Bại Gia Môn chúng ta làm công nhân mấy ngày, dù sao Bại Gia Môn của chúng ta mới vừa thành lập, cũng cần lượng lớn sức lao động.”
Ngay khi trong lòng của tất cả mọi người khí Quỷ môn và Lệ Chấn Sơn đang tuyệt vọng, lời này của Diệp Nhất không khác nào cho tất cả mọi người của Thí Quỷ Môn một hy vọng sống.
Oành!
Lúc này, Lệ Chấn Sơn trực tiếp quỳ về hướng Diệp Nhất, sau đó vội vàng hô lớn: “Đại nhân, chúng ta nhận thua, chúng ta đồng ý đi làm công!”
“Cái gì?!”
“Các ngươi thà chết chứ không chịu khuất phục?”
“Được được được!!!”
“Không nghĩ tới, người của Thí Quỷ Môn lại cứng cỏi như thế.”
“Đã như vậy, lập tức khai chiến đi!”
Nói xong, Diệp Nhất mang theo sắc mặt hưng phấn, dẫn đầu lao về phía Lệ Chấn Sơn.
...
Sáng sớm hôm sau.
“Ồ!”
“Đêm qua khi ta đi ngủ, còn chưa có cái gì.”
“Kết quả chỉ trong vòng một đêm, bọn Tiểu Quái, Tiểu Hắc, đã dựng xong chỗ ở cho ta?”
Ngay khi Diệp Phong tỉnh lại trên giường Hỗn Độn Tinh Thạch, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng do Hỗn Độn Tinh Thạch dựng lên, trên mặt cũng toát ra vẻ giật mình.
“Được rồi!”
“Trước tiên hãy xem một chút sản phẩm phá của đổi mới ngày hôm nay đi.”
“Sau đó lại ra ngoài đó xem một chút, bọn họ làm bên ngoài thành thế nào rồi.”
Sau khi giật mình, Diệp Phong kiểm tra sản phẩm phá của mới ngày hôm nay.
Sản phẩm phá của hôm nay: Không Minh Hồn Diễm Thụ * 1000
Không Minh Hồn Diễm Thụ: một loại thần thụ đặc biệt của Hỗn Độn Giới, mà đặc điểm của Không Minh Hồn Diễm Thụ mày có lợi ích rất lớn với thần hồn của tu sĩ.
“Lười!”
“Hệ thống thật là mẹ nó lười!”
“Cho thêm một chút tin tức thì chết sao!”
Xem xét tin tức của sản phẩm phá của mới ngày hôm nay, khuôn mặt Diệp Phong sạm đen lại như rau muống luộc.
“Được rồi.”
“Đi ra hỏi Tiểu Hùng một chút đi.”
“Hẳn là hắn sẽ biết một số chuyện có liên quan tới Không Minh Hồn Diễm Thụ.”
Nghĩ đến đây, Diệp Phong đi thẳng ra khỏi phòng ốc của mình.
“Mẹ nó!”
“Cái này mẹ nó là chuyện như thế nào?!”
“Vì sao lại có nhiều người như vậy?”
Thế mà khi Diệp Phong đi ra khỏi phòng, nhìn trên đỉnh núi rách nát, có mấy vạn người đều đang bận rộn làm việc, cả người lập tức mơ hồ.
“Chủ nhân.”
“Ngài tỉnh rồi.”
Đúng lúc này, Diệp Tiểu Quái đi tới trước mặt Diệp Phong.
“Tiểu Quái.”
“Những người này là ai?”
Nhìn đám người xung quanh đang xử lý cỏ dại và đá vụn, Diệp Phong nhìn về phía Diệp Tiểu Quái hỏi.
“Chủ nhân.”
“Tối hôm qua khi ngài nghỉ ngơi, Thí Quỷ môn đã phái ba tên cường giả tới muốn tìm Bại Gia Môn chúng ta gây phiền phức, nhưng lập tức đã bị tám người chúng ta cản lại.”