← Quay lại trang sách

Chương 1257 Lạc Thiên sắp bị tức chết. Ta không nói các ngươi chơi như vậy! (2)

Nhìn dáng vẻ Diệp Phong rung đùi đắc ý, Lạc Thiên khá là khó chịu, sau đó trực tiếp bổ sung một điều kiện!

“Khó mà làm được!”

“Trước đó ta đã nhắc nhở ngươi, có yêu cầu gì, nói hết ra khi đó!”

“Sau đó không thể bổ sung!' ‌

“Cho nên, điều kiện bổ sung thêm này của ngươi là thất hứa!”

Nghe được lời này của Lạc Thiên, Diệp Phong trực tiếp cự tuyệt.

Cách đó không xa!

“Ha ha ha!”

“Cười chết ta rồi!”

“Ta biết mà, chủ nhân khẳng định sẽ chơi rất vui!”

“Không phải sao, đánh cược vừa mới bắt đầu, đã chơi cho tên Lạc Thiên kia hoang mang!”

Nhìn hết thảy mọi chuyện, Diệp Tiểu Cước cách đó không xa cũng nhịn không được phá lên cười.

“Đúng rồi!”

“Tiểu Quái tỷ lần này làm sao không tới tham gia náo nhiệt?”

“Chẳng lẽ nàng thật sự sợ rồi?”

Lúc này, Diệp Tiểu Cước bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó liền liên hệ Diệp Tiểu Độc!

Bại Gia phong, Bại Gia môn!

“Ừm?”

“Chủ nhân bên kia chơi rất vui!'

“Để ta đưa Tiểu Quái đi tham gia náo nhiệt?”

Nghe được Diệp Tiểu Cước truyền âm, Diệp Tiểu Độc cũng hứng thú, dù sao, nàng mới vừa đi ra, so với đợi ở chỗ này không có việc gì làm, còn không bằng đi tham gia náo nhiệt!

“Cái gì!!!”

“Đi sang chỗ chủ nhân tham gia náo nhiệt?”

“Đại tỷ, nghe lời khuyên của ta, chúng ta không thể đi!”

“Dù sao, cái danh hào rắm Vương cùng lãng vương hồ sâu thăm thẳm của ta là làm sao mà có, ‌ngươi cũng rõ ràng!”

“Mà nếu chúng ta đi qua đó, không chừng sẽ sảy ra chuyện gì thì sao?”

Nghe được đề nghị của Diệp Tiểu Độc, trong lòng Diệp Tiểu Quái cũng giật mình, sau đó vội vàng khuyên.

“Không quan trọng!”

“Chỉ cần vui vẻ là được rồi!”

“Dù sao, ta ở chỗ đó vì cái rắm mà không xuất hiện thật lâu, bây giờ thật vất vả đi ra, khẳng định phải tìm một chút ‌việc vui mới được!”

Nghe Diệp Tiểu Quái thuyết phục, Diệp Tiểu Độc lại lơ đễnh lên tiếng trả lời.

“Đại tỷ!”

“Cái kia... Vậy ta có thể không đi không?”

Nhìn Diệp Tiểu Độc đã quyết định đi, Diệp Tiểu Quái thăm dò một chút.

“Được rồi!”

“Ngươi đã không muốn đi, vậy ta cũng tuyệt đối không bắt buộc!”

“Có điều, trong khoảng thời gian này ngươi rời đi, ta nuôi mấy tiểu bảo bối, bọn chúng rất nhớ ngươi!”

“Vậy để bọn họ ở lại chơi với ngươi đi!”

Nghe được lời này của Diệp Tiểu Quái, Diệp Tiểu Độc cũng là hơi có vẻ thất vọng nói.

???

Để mấy tiểu bảo bối ngươi nuôi kia ở lại chơi với ta?

Cái kia mẹ nó là chơi với ta sao?

Là ta bị bọn họ chơi!

Dù sao, đó đều là tiểu bảo bối tâm can của ngươi, nếu ta có một chút chiếu cố không tốt, vậy sau khi ngươi trở lại, không phải sẽ lột một lớp da của ta sao!

“Được rồi!”

“Cùng với ở chỗ này hầu hạ mấy cái tiểu tổ tông kia, vậy còn không bằng đi ra ngoài chơi!”

“Coi như lại nhiều thêm mấy cái danh hào, vậy cũng hơn so với hầu hạ mấy cái tiểu tổ tông kia!”

Nghĩ đến đây, Diệp Tiểu Quái cho ra quyết định, sau đó nói với Diệp Tiểu Độc: “Đại tỷ, ta vừa mới cẩn thận nghĩ nghĩ, vẫn là theo ngươi đi đi!”

....

Vô Vọng thành, bên ngoài tửu lâu!

“Diệp thiếu gia!”

“Uống nước không?”

“Diệp thiếu gia!”

“Có mệt hay không, muốn không đi vào trong tửu lâu tắm một cái thả lỏng một chút?”

“Diệp thiếu gia!”

“Rượu này có đủ hay không, muốn lại lấy cho ngài một bình nữa không?”

Nhìn tiểu nhị Lạc Dương tửu lâu, một lần lại một lần chạy tới hỏi thăm Diệp Phong có nhu cầu gì, cái này khiến Lạc Thiên hâm mộ đến hai mắt đỏ bừng!

“Tiểu Tống!”

“Không được làm phiền!”

“Trở về nói cho Trương lão bản, nói nếu ta có nhu cầu gì, sẽ đi qua trực tiếp tìm hắn!”

Nhìn tiểu nhị Tiểu Tống lại chạy ra, trước khi đối phương lại hỏi thăm Diệp Phong đã nói.

“Diệp thiếu gia!”

“Ta đã biết!”

“Ta sẽ trở về nói cho lão bản chúng ta biết!”

Nghe được lời này của Diệp Phong, Tiểu Tống cũng ‌sững sờ, sau đó lập tức quay trở về tửu lâu!

“Lạc huynh!”

“Thật sự không nghĩ tới, Trương lão bản này ‌vậy mà thiện tâm như thế!”

“Trách không được bên trong Vô Vọng thành, có nhiều tửu lâu như vậy, mà ngươi lại vẫn cứ đưa ta đi tửu lâu của hắn xin ăn!'

Sau khi Tiểu Tống rời đi, Diệp Phong nhìn về phía Lạc Thiên cười nói.

“Thiện tâm cái rắm!”

“Tất cả tửu lâu trong Vô Vọng thành này, tính tình của hắn xấu nhất!”

“Mà ý của ta, cũng là muốn mượn hắn nhục nhã ngươi một đợt, từ đó để ngươi không kiên trì nổi, thua trận đánh cược, ai có thể nghĩ, ngươi mẹ nó vậy mà không ra bài theo khuôn sáo!”

Nghe được Diệp Phong nói lời này, Lạc Thiên cũng mắng to trong lòng.

“Diệp thiếu gia!”

“Từ giờ trở đi, ngươi tốt nhất vẫn là cẩn thận một chút thì tốt hơn!”

“Bởi vì ngươi bỗng nhiên lấy ra ba khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch, lại thêm ngươi còn che giấu tu vi, người trong mắt ngươi là đại thiện nhân kia, không chừng sẽ sinh ra ý nghĩ giết người đoạt bảo!”

Lúc này, Lạc Thiên bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó giống như cười mà không phải cười nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nhắc nhở.

“Cái gì!”

“Thật sao?”

“Hắn thật sự sẽ sinh ra loại ý nghĩ này sao?”

“Vậy ba khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch, có phải hơi ít hay không?”

“Nếu không, ta lại đưa cho ‌hắn một trăm khối?”

Nghe được nhắc nhở của Lạc Thiên, trong nháy mắt Diệp Phong trở nên hưng phấn.

???

Ba khối hơi ít?

Muốn đưa qua thêm một trăm khối?

Thế nào, ngươi sợ đối phương sẽ không nảy ra suy nghĩ giết người đoạt bảo thật sao?

Nghe được lời này của Diệp Phong, đặc biệt là nhìn đến dáng vẻ hưng phấn của Diệp Phong lúc này, cái này khiến Lạc Thiên như đấm vào không khí, bởi vì hắn cảm giác, Diệp Phong giống như rất chờ mong đối phương sẽ làm như vậy!

Một bên khác!

Bên trong Lạc Dương tửu‌ lâu!

“Lão bản!”

“Trong tay tên ăn mày kia, vậy mà có cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch!”

“Vậy trong tay của hắn, không phải sẽ vẫn còn có bảo bối!”

“Ngươi xem sau khi trời tối, chúng ta muốn hay không thịt hắn...”

Lúc này, quản gia tửu lâu nói đến đây, trực tiếp làm ra một động tác cắt cổ!

“Ngôn quản gia!”

“Không thể!”

“Diệp thiếu gia này, hắn căn bản không phải là khất cái!”