Chương 1260 Các ngươi không thể đối đãi với người thừa kế của ta như thế.
“Cũng đúng!”
“Vậy ngươi muốn tìm ai giúp?”
Nghe được lời này của Diệp Tiểu Quái, Diệp Phong cũng nhẹ gật đầu, sau đó lên tiếng hỏi.
“Chủ nhân!”
“Ta muốn cho đại tỷ tới giúp ta!”
“Dù sao, nàng mới vừa đi khỏi đây, vừa khéo người đầu tiên nghĩ tới khẳng định là nàng a, nếu không nàng khẳng định sẽ tức giận!”
Nghe được Diệp Phong hỏi, Diệp Tiểu Quái cũng thành thật trả lời.
“Được!”
“Vậy ngươi trước tiên ngươi đi tìm vị trí đi!”
“Ta sẽ để để Diệp Tiểu Độc tới giúp ngươi!”
Nghe được lời này của Diệp Tiểu Quái, Diệp Phong cũng là trực tiếp đồng ý.
Bại Gia phong, Bại Gia môn!
“Xong rồi!”
“Nha đầu Tiểu Quái kia, kéo ta xuống nước!”
“Lúc này tốt rồi, mọi người cùng nhau nổ đi!”
Đạt được mệnh lệnh của Diệp Phong, Diệp Tiểu Độc vừa mới trốn về đến, cũng cười khổ nói.
“Chờ một chút!”
“Ba tỷ muội bại gia chúng ta, chính là tỷ muội tốt có phúc chính mình hưởng, gặp nạn cùng nhau gánh!”
“Vậy ta và nhị muội đều đã như vậy, sao tứ muội lại chỉ lo thân mình!”
Nghĩ đến đây, Diệp Tiểu Độc xé mở vết nứt không gian, lần nữa quay trở về Vô Vọng thành, sau đó tìm Diệp Phong trước tiên, xin gọi cả Diệp Tiểu Đường đến giúp đỡ!
“Được thôi!”
“Dù sao các ngươi đều là nữ!”
“Vậy tụ cùng một chỗ nổ nổ nổ, cũng sẽ không có gì không ý tứ!”
Nghe được điều thỉnh cầu này của Diệp Tiểu Độc, đầu tiên Diệp Phong trầm tư một chút, sau đó liền trực tiếp đồng ý.
“Mẹ nó!”
“Diệp thiếu gia này rốt cuộc là ai!”
“Vậy mà bên người dẫn theo nhiều hộ đạo giả như vậy!”
“Mà lại, một người xinh đẹp hơn một người!”
Lúc này, Lạc Thiên một bên nhìn thấy hai người Diệp Tiểu Quái cùng Diệp Tiểu Độc liên tiếp đến tìm Diệp Phong, trên mặt cũng toát ra vẻ hâm mộ!
Một bên khác!
“Các ngươi đều bị điên rồi!”
“Những người còn lại đều ở Hỗn Độn giới này sống phóng túng, còn ta ở thượng giới chỉ đạo chủ mẫu tu luyện!”
“Sau đó, các ngươi không bẫy bọn hắn, ngược lại thì nhìn ta chằm chằm để bẫy?”
“Các ngươi còn là người hay không!”
Sau khi Diệp Tiểu Đường bị gọi đến, khi biết được chuyện mình phải làm, trực tiếp nhìn về phía Diệp Tiểu Độc và Diệp Tiểu Quái chửi ầm lên!
“Tứ muội!”
“Ngươi xem ngươi nói gì này!”
“Không phải chúng ta sợ ngươi vẫn luôn chỉ đạo chủ mẫu tu luyện quá mức nhàm chán, cho nên gặp được chuyện hay như thế, người đầu tiên chúng ta nghĩ đến là ngươi!”
“Cho nên, chúng ta làm như thế, cũng là vì tốt cho ngươi!”
Nghe Diệp Tiểu Đường mắng to, Diệp Tiểu Độc lại lơ đễnh thêu dệt vô cớ.
“Tứ muội!”
“Đại tỷ nói rất đúng!”
“Chúng ta cũng là vì tốt cho ngươi!”
“Không phải vậy, cơ hội tốt như thế, chúng ta đã sớm cho người khác!”
Lúc này, Diệp Tiểu Quái một bên cũng cười hùa theo.
???
Còn mẹ nó vì tốt cho ta?
Các ngươi là làm sao có thể nói ra những lời này?
Mặt mũi đâu?
Không cần nữa?
Nghe được lời này của hai người, Diệp Tiểu Đường tức đến run người!
Một lát sau!
“Đại tỷ, nhị tỷ!”
“Cái đồ chơi này dùng như thế nào?”
“Chẳng lẽ trực tiếp ngồi vào rồi nổ?”
Nhìn miệng bình cao đến hai mét trước mắt, lại vừa khéo có thể nhét vào một miếng thịt lớn, Diệp Tiểu Đường cũng hoang mang nhìn về phía hai người lên tiếng hỏi.
“Tứ muội!”
“Cái này... Cái này làm như thế nào đây!”
“Nếu hai người không muốn ngồi lên, vậy đặt bình sắt nằm xuống, sau đó đứng đó chặn miệng bình rồi nã rắm cũng được!”
Nghe được Diệp Tiểu Đường hỏi, Diệp Tiểu Độc cũng một mặt khó xử giải thích rõ, bởi vì nàng cũng không nghĩ tới, vật chứa đặc thù cho hoa hạt sen bảy màu, vậy mà lại là một cái vật chứa đặc thù như vậy!
Không gian nào đó!
“Dừng tay... Không phải, làm cái rắm!”
“Các ngươi không thể làm như thế với người thừa kế của ta!”
Lúc này, khi lão thất chú ý tới tình huống này, cũng sắc mặt sụp đổ hô to!
Một bên khác!
Oanh! Oanh! Oanh!
Theo ba tiếng nổ, tiếng lốp bốp từ bên trong bình sắt lớn vang lên!
"Đại tỷ!"
"Nhị tỷ!"
"Ta cảm cảm thấy dáng vẻ mình bây giờ thật là mất mặt!"
Lúc này, Diệp Tiểu Đường ngồi trên miệng bình sắt lớn dùng hai tay bụm mặt lên tiếng nói.
"Tứ muội!"
"Một pháo hai pháo có chút xấu hổ!"
"Ba pháo bốn pháo chậm chạp chấp nhận!"
"Năm pháo sáu pháo dần dần thích ứng!"
"Bảy pháo tám pháo buông thả bản thân!"
"Cho nên, chuyện chúng ta cần làm bây giờ chính là không ngừng nã pháo, cuối cùng nã ra một cuộc sống mới!"
Nghe được Diệp Tiểu Đường nói như vậy, Diệp Tiểu Độc cũng gượng cười an ủi.
"Đại tỷ!"
"Chúng ta thích ứng thì cần nã nhiều pháo!"
"Như vậy thì vấn đề tới rồi!"
"Chúng ta nã như thế thì thật sự có thể biến Thất Thải Liên Tử băng thành Thất Thải Liên Tử Hoa sao?"
Lúc này, giọng nói của Diệp Tiểu Quái cũng vang lên bên cạnh.
"Nhị muội!"
"Chúng ta cứ nã pháo, còn những chuyện khác thì giao cho ý trời đi!"
Nghe được Diệp Tiểu Quái nói như vậy, Diệp Tiểu Độc cũng lên tiếng đáp lại.
"Quá lớn!"
"Chủ nhân chơi quá lớn!"
"Những hành vi phá của cổ quái kỳ lạ này sao hắn lại có thể nghĩ ra được!"
"Đây hoàn toàn không phải là tư duy mà một người bình thường nên có!"
Dỗ dành Diệp Tiểu Quái và Diệp Tiểu Đường xong, Diệp Tiểu Độc cũng gượng cười tự nói.
Bên ngoài quán rượu!
"Lạc huynh!"
"Tiếp theo, chúng ta có chuyện gì phải làm không?"
Lúc này, Diệp Phong cũng cảm thấy có chút nhàm chán sau đó quay qua nhìn Lạc Thiên lên tiếng hỏi thăm.
"Ừm?"
"Không có việc gì!"
"Chúng ta là tên ăn mày, như vậy thì ăn no thì ngủ, ngủ xong lại ăn, có thể sống một ngày là một ngày a!"
Nghe được Diệp Phong hỏi ra vấn đề kỳ quái như vậy, Lạc Thiên cũng thuận miệng đáp lại.
???
Ăn no thì ngủ, ngủ xong lại ăn?
Mẹ nó, như vậy cũng quá nhàm chán!
Nghe được Lạc Thiên trả lời như vậy, Diệp Phong cũng có chút thất vọng, bởi vì nếu như để hắn trải qua ba ngày như vậy thì chắc chắn hắn sẽ bị điên!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, ban thưởng mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch *3, ban thưởng Phong Nguyệt Đạo Táng Hoa *100 gốc, ban thưởng Lôi Minh Chi Diệp *100 lá!"
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở phát thưởng của hệ thống bỗng nhiên vang lên trong đầu Diệp Phong.
Hả?