Chương 1280 Sư tôn, đệ tử muốn xin ngài một chuyện!
Lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó vẻ mặt châm chọc nhìn về phía tiểu hoàng cẩu lên tiếng nói.
Hả?
Chúng ta có bản sự gì!
Chúng ta có cướp thành công hay không thì phải xem Tiểu Kiếm!
Dù sao, chúng ta mới vừa phi thăng Hỗn Độn Giới, mà trước mắt tu vi chúng ta là yếu gà trong yếu gà ở Hỗn Độn Giới!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, tiểu hoàng cẩu trực tiếp mộng, dù sao trước đây Diệp Phong đều cho Tiểu Kiếm thiếp thân bảo hộ bọn chúng a!
………………………………………………………………………………...
"Chủ nhân!"
"Thật ra thì ta chỉ nói đùa thôi!"
"Dù sao chúng ta vất vả lắm mới phi thăng Hỗn Độn Giới, đâu có nỡ bỏ ngài!"
Lúc này, tiểu hoàng cẩu tỉnh táo lại, vẻ mặt tiện manh lên tiếng nói với Diệp Phong.
"Nha!"
"Hóa ra là nói đùa với ta!"
"Vậy được!"
"Nếu như các ngươi không muốn ra ngoài ăn cướp, vậy thì về Bại Gia Môn chờ ta đi!"
Nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy, Diệp Phong cũng giống như cười mà không phải cười nhìn nó, lên tiếng nói.
"Ừm?"
"Về Bại Gia Môn đợi ngài?"
"Chủ nhân, ngài không theo chúng trở về sao?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, tiểu hoàng cẩu cũng sững sờ, sau đó vội vàng hỏi thăm.
"Ta còn có việc, không theo các ngươi về!"
"Đúng rồi!"
"Ta có một cái địa đồ, các ngươi dựa theo lộ tuyến trên bản đồ này đi thì có thể tìm được Bại Gia Môn!"
Nói xong, Diệp Phong ném một cái địa đồ cho tiểu hoàng cẩu, sau đó trực tiếp bay tới Vô Vọng Thành!
"Xong!"
"Ba vị đệ đệ!"
"Lần này xem như chúng ta xong đời!"
Nhìn Diệp Phong rời đi, lại nhìn bản đồ trong tay một chút, tiểu hoàng cẩu cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó gượng cười nói một câu như vậy.
"Cẩu ca!"
"Ngươi nói như vậy là có ý gì?"
"Sao chúng ta lại xong đời rồi?"
Nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy, Phệ Huyết Đường Lang mặt lộ vẻ nghi ngờ hỏi thăm.
"Lang đệ!"
"Ngươi còn không có nhìn ra sao?"
"Tính toán của chúng ta đã bị chủ nhân phát hiện!"
"Nếu không hắn cũng sẽ không để bốn người chúng ta tự ra ngoài ăn cướp!"
"Mà bây giờ, hắn lại cho bốn người chúng ta tự mình về Bại Gia Môn, nếu như không có lừa dối trong đó, đánh chết ta cũng sẽ không tin!"
Nghe được Phệ Huyết Đường Lang hỏi thăm, tiểu hoàng cẩu cũng nói thẳng ra ý nghĩ của mình.
Một bên khác!
"Chủ nhân!"
"Thật sự không cần ta đi theo Cẩu ca sao?"
Lúc này, Diệp Tiểu Kiếm đi tới trước mặt Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Theo!"
"Đương nhiên phải đi theo bọn chúng!"
"Nếu không, với tu vi của bọn chúng bây giờ, tùy tiện gặp được một Thần Đạo Giả đều có thể làm bọn nó thành bốn món ăn!"
"Nhưng mà ngươi phải đi theo từ một nơi bí mật gần đó, không thể bị bọn chúng phát hiện!"
Nói đến đây, Diệp Phong dừng một chút, sau đó tiếp tục nói ra: "Đúng rồi, ngươi đi Thiên Ngộ Kiếm Tông trước một chuyến, gọi Trịnh Trường Hà tìm một chút đệ tử, sau đó chia những đệ tử này thành mười cái tiểu đội, cuối cùng tiến hành cướp bóc bọn Cẩu Tử mười lần!"
Hả?
Để người của Thiên Ngộ Kiếm Tông đi cướp đoạt Cẩu ca?
Hơn nữa còn muốn cướp bóc mười lần?
Như vậy sau khi cướp xong, chẳng phải là bọn Cẩu ca ngay cả quần cũng không còn lại?
Nghe được mệnh lệnh này của Diệp Phong, Diệp Tiểu Kiếm cũng tỏ vẻ giật mình!
...
Vô Vọng Thành!
"Ngọa tào!"
"Mau nhìn, nơi xa có một bóng người đang nhanh chóng bay tới thành đông!"
"Mẹ nó, lại có việc!"
"Đánh rắm!"
"Đó là bóng người sao?"
"Đó là vô số tiền tài và bảo vật a!"
"Lần này, cho dù như thế nào đi nữa thì ta cũng phải ăn xin được một món thiên tài địa bảo hi hữu từ hắn!"
"..."
Lúc này, mấy ngàn tên Thần Đạo Giả tụ tập ở cửa thành đông nhìn thấy nơi xa xuất hiện một bóng người, tất cả đều trở nên hưng phấn!
Dù sao, hai ngày này bọn họ đã ăn xin được rất nhiều cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch và thiên tài địa bảo đắt đỏ từ trong tay kẻ ngoại lai!
Một lát sau!
"Móa!"
"Mẹ nó ta mong đợi nửa ngày, kết quả chờ được một tên ăn mày?"
"Ai!"
"Lần này ta đã chuẩn bị tinh thần qùy liếm, ai mà ngờ được lại là tên ăn mày, quá ảnh hưởng tâm trạng trải nghiệm làm ăn mày của ta!"
"Xong!"
"Nhìn thấy tên ăn mày này, mẹ nó ta cảm thấy mất đi mấy ngàn khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch!"
"Loại cảm giác này thật là khó chịu a!"
Khi Diệp Phong cách cửa thành đông Vô Vọng Thành càng ngày càng gần, rốt cục mấy ngàn tên Thần Đạo Giả cũng thấy rõ áo và dung mạo của hắn, sau đó, các loại nhả rãnh từ trong đám người liên tiếp vang lên không ngừng.
"Ừm!"
"Xem ra ta tổ chức giải thi đấu trải nghiệm làm ăn mày hiệu quả đúng là không tồi a!"
Đi vào cửa thành đông, nghe được các loại nhả rãnh vang lên trong đám người, trên mặt Diệp Phong cũng toát ra vẻ hài lòng.
Quán rượu Lạc Dương!
"Trương lão bản!"
"Ta về phòng khách nghỉ ngơi trước!"
"Một hồi ngươi cho người đưa chút mỹ thực và rượu ngon cho ta!"
Đương Diệp Phong đi vào quán rượu Lạc Dương, đầu tiên là lên tiếng chào hỏi Trương lão bản, sau đó trực tiếp đi lên lầu ba!
"Diệp thiếu!"
"Ngài đi nghỉ trước!"
"Mỹ thực và rượu ngon, ta lập tức chuẩn bị cho ngài!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Trương lão bản cũng vội vàng đáp lại, dù sao bây giờ Diệp Phong là thần tài của hắn!
...
Sáng sớm ngày thứ hai!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ, ban thưởng mười lăm cái mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch!"
Ngay lúc Diệp Phong vẫn còn ngủ say, tiếng nhắc nhở phát thưởng của hệ thống bỗng nhiên vang lên trong đầu của hắn.
"Ừm?"
"Hệ thống, nhiệm vụ tổ chức giải thi đấu trải nghiệm làm ăn mày không phải đến tối mới có thể kết thúc sao?"
"Sao sáng sớm đã phát thưởng cho ta rồi?"
Nghe được tiếng nhắc nhở phát thưởng của hệ thống, Diệp Phong cũng mơ mơ màng màng ngồi dậy, sau đó lên tiếng hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Túc chủ, bởi vì hệ thống đã tiến hành bình trắc, nhận định nhiệm vụ lần này trăm phần trăm thành công, cho nên phát thưởng nhiệm vụ sớm!"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống vang lên trong đầu hắn.
"Hóa ra là như vậy!"
"Vậy tăng thêm mười lăm cái mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch này, số lượng mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch ta có chẳng phải là đã được bảy mươi hai mảnh!"