Chương 1290 Hả? Bảo ta đi ăn cướp một con chó?
Phải biết ta là một siêu cấp cường giả có thể độc chiến mấy tên cửu giai Hỗn Độn Chi Tổ, nhưng đối phương chỉ phóng xuất ra chút hơi thở uy áp, khiến cho ta không thể động đậy, vậy ta ở trong mắt hắn, há không phải giống như con kiến hôi?"
Nghĩ đến tình huống này, Vạn Bảo lão nhân cũng sợ hãi không thôi!
Rất nhanh!
Một tên tráng hán đi chân trần có cái đầu trọc đi ra từ trong vết nứt không gian!
"Tiểu Cước!"
"Bái kiến chủ nhân!"
Sau khi Diệp Tiểu Cước đi tới, đầu tiên là nhìn thoáng qua Vạn Bảo lão nhân đang run rẩy quỳ trên mặt đất, sau đó hướng về phía Diệp Phong quỳ một gối xuống, sau đó thần thái cung kính hô.
"Gì cơ?"
"Chủ nhân?"
"Vị cường giả khủng bố trước mắt này, lại là thủ hạ của Diệp thiếu gia?"
Nghe nói như thế, lại nhìn Diệp Tiểu Cước đang quỳ gối trước mặt Diệp Phong, Vạn Bảo lão nhân trực tiếp choáng váng tại chỗ, hắn không nghĩ tới, bên người Diệp Phong vậy mà lại có cường giả khủng bố như thế!
"Còn tốt còn tốt!"
"Trước đó khi ta nhìn thấy mười vạn Thiên Biến Quả kia, không có sinh ra ý nghĩa giết người đoạt bảo!"
"Nếu không, bây giờ ta đã là một thi thể lạnh băng!"
Sau khi hết khiếp sợ, Vạn Bảo lão nhân tự cảm thấy may mắn mà nghĩ.
"Tiểu Cước!"
"Vị này là Vạn Bảo lão nhân, một thủ hạ ta vừa thu được!"
"Mà chuyện bây giờ ngươi cần làm là dẫn hắn đi tìm Kiếm Cẩu, chuyện còn lại sau đó thì không cần ngươi quản!"
Lúc này, Diệp Phong cũng nhìn về phía Diệp Tiểu Cước ra lệnh.
"Chủ nhân!"
"Tiểu Cước hiểu rõ!"
Nghe được Diệp Phong ra lệnh, Diệp Tiểu Cước cũng vội vàng đáp lại.
"Ừm!"
"Vậy các ngươi lập tức lên đường đi!"
Nghe được lời này của Diệp Tiểu Cước, Diệp Phong cũng nhẹ gật đầu, sau đó lên tiếng thúc giục.
Một lát sau!
"Hệ thống!"
"Để Tiểu Thi tới đây một chuyến!"
Sau khi Diệp Tiểu Cước và Vạn Bảo lão nhân đã rời đi, Diệp Phong lại lần nữa ra lệnh cho hệ thống, đồng thời tự lẩm bẩm: "Tiếp đó, phải để Tiểu Thi đi bắt mười vạn con Đạo thú, nhưng phải bắt Đạo thú cấp bậc gì mới tốt?"
...
Một bên khác!
"Tiểu Cước đại nhân!"
"Kiếm Cẩu trong miệng Diệp thiếu gia, là Đạo thú cấp bậc gì?"
Sau khi đi cách tửu lâu một đoạn, Vạn Bảo lão nhân lộ vẻ hiếu kỳ nhìn về phía Diệp Tiểu Cước hỏi.
"Tiểu Bảo tử!"
"Cấp bậc của Kiếm Cẩu này mười phần kinh khủng!"
"Kể cả như ta gặp nó, cũng phải gọi Cẩu ca thể hiện sự tôn trọng!"
Nghe được câu hỏi của Vạn Bảo lão nhân, Diệp Tiểu Cước cũng dùng vẻ mặt thành thật trả lời.
???
Ngươi gặp nó, đều phải gọi nó là Cẩu ca để thể hiện sự tôn trọng?
Vậy nó có bao nhiêu khủng bố!
Nghĩ đến chuyện mình phải đi ăn cướp một tồn tại kinh khủng như thế, Vạn Bảo lão nhân bị dọa cho toàn thân đều run rẩy!
"Đúng rồi!"
"Tiểu Bảo tử!"
"Chủ nhân cho ngươi đi tìm Cẩu ca, là có chuyện gì?"
Lúc này, Diệp Tiểu Cước cũng lộ vẻ hiếu kỳ nhìn về phía Vạn Bảo lão nhân lên tiếng hỏi.
"Ăn cướp!"
"Lấy máu!"
"Rời đi!"
"Là mấy việc này!"
Nghe được Diệp Tiểu Cước hỏi thăm, Vạn Bảo lão nhân cũng là gượng cười trả lời, vốn hắn coi chuyện này là một chuyện rất đơn giản, nhưng bây giờ xem ra, độ khó của chuyện này quả thực là vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn!
"Cái gì!!!"
"Ngươi phải đánh cướp Cẩu ca?"
"Sau đó, còn muốn lấy máu của Cẩu ca?"
"Ngươi anh dũng như thế sao?"
Sau khi nghe được Vạn Bảo lão nhân nói, Diệp Tiểu Cước cũng lộ vẻ mặt khiếp sợ kinh ngạc hô lên!
"Tiểu Cước đại nhân!"
"Ta cũng không muốn!"
"Nhưng đây là mệnh lệnh của Diệp thiếu gia!"
"Mà ta còn phải lấy từ trên người Cẩu ca tận mười vạn giọt máu, thiếu một giọt cũng không được!!"
Nhìn bộ dáng khiếp sợ kia của Diệp Tiểu Cước, Vạn Bảo lão nhân cũng toát ra một nụ cười khổ, sau đó lại lần nữa nói ra một tin tức nặng ký!
"Cái gì!!!"
"Phải lấy trên người Cẩu ca mười vạn giọt máu?"
"Đây không phải muốn lấy mạng chó của Cẩu ca sao?"
Nghe được tin tức này, Diệp Tiểu Cước trực tiếp bị dọa, hắn không nghĩ tới, lần này Diệp Phong vậy mà muốn mạng chó của Kiếm Cẩu!
"Tiểu Cước đại nhân chớ hoảng sợ!"
"Diệp thiếu gia đã cho ta rất nhiều Khoái Huyết đan!"
"Cho nên bằng vào chỗ Khoái Huyết đan này, dù là rút mười vạn giọt cẩu huyết của Cẩu ca, Cẩu ca cũng tuyệt đối sẽ không có nguy hiểm tính mạng!"
Lúc này, Vạn Bảo lão nhân cũng vội vàng giải thích.
Hả?
Cho ngươi rất nhiều Khoái Huyết đan?
Không lấy mạng chó của Cẩu ca?
Nghe nói như thế, Diệp Tiểu Cước cũng sững sờ, sau đó lại thầm nghĩ trong lòng: "Chơi như thế cũng quá lớn, tuy không cần mạng chó của Cẩu ca, nhưng Cẩu ca nhìn máu tươi của mình ào ào chảy, loại tình cảnh kia cũng rất tra tấn chó đó!"
Nghĩ đến đây, Diệp Tiểu Cước cúi đầu trầm tư, bởi vì hắn suy nghĩ một chút đã ra được một biện pháp, sau đó giúp Kiếm Cẩu giảm nhẹ một chút tra tấn của việc lấy máu!
Một lát sau!
"Tiểu Bảo tử!"
"Nhìn thấy bên kia có bốn con thú Cẩu, Lang, Long, Heo không?"
"Trong đó có đại hoàng cẩu, cũng là mục tiêu của ngươi lần này, cũng chính là Cẩu ca trong miệng ta!"
Khi Diệp Tiểu Cước xé rách không gian, mang theo Vạn Bảo lão nhân đi vào một chỗ trong rừng rậm, thì đứng cách Kiểm Cẩu vài trăm mét lên tiếng nhắc nhở.
"Hả?"
"Đạo Đồ cảnh nhất trọng?"
"Giả à?"
"Thực lực của Cẩu ca, làm sao lại yếu như vậy?"
Khi Vạn Bảo lão nhân điều tra thực lực của bốn con thú xa xa đều chỉ có Đạo Đồ cảnh nhất trọng, trên mặt tức thì toát ra vẻ giật mình cùng không hiểu.
"Tiểu Bảo tử!"
"Bốn thú vừa từ phi thăng lên từ Thần giới, cho nên thực lực trước mắt hơi yếu một chút!"
"Nhưng yếu thì yếu, cấp bậc của Cẩu ca vẫn bày ở kia, cho nên dù là ngươi nhận mệnh đi lấy máu Cẩu ca, nhưng ta hi vọng ngươi vẫn phải tôn trọng Cẩu ca một chút, bởi vì chuyện này đối ngươi về sau có..."
Không đợi Tiểu Cước nói xong hai chữ "chỗ tốt" đã thấy Vạn Bảo lão nhân đầu tiên là đổi một thân trang phục rách rưới, sau đó càng là dùng một khối vải rách quấn đầu của mình lại.
"Mẹ nó!!!"
"Tiểu Bảo tử này rất được a!"
"Vẫn còn biết che dung mạo của mình lại!"