← Quay lại trang sách

Chương 1310 Chủ mẫu chớ hoảng sợ, chúng ta đến đây!

Sau khi nghe được lời đối phương, Lạc Thiên Tuyết chẳng những không sợ hãi, ngược lại còn lập tức nở nụ cười, thậm chí bên trong nụ cười còn kèm theo vẻ hưng phấn!

"Tên này là thật là xui xẻo a!"

"Bây giờ chủ mẫu đang tức giận!”

"Kết quả, hắn còn đụng lên họng súng, đây quả thực là đang tìm chết!"

Lúc này, Diệp Tiểu Đường trong bóng tối nhìn tên nam tử khôi ngô kia, không khỏi thở dài.

"Muốn ta phục vụ cho ngươi?”

"Thật sự là buồn cười!"

"Ngươi cũng không tự soi gương một cái!"

"Tên xấu xí!"

Lúc này, sắc mặt Lạc Thiên Tuyết nghiền ngẫm nhìn về phía nam tử khôi ngô mà giễu cợt.

"Tên xấu xí?"

"Ngươi mẹ nó dám mắng ta là tên xấu xí!"

"Tốt!"

"Rất tốt!"

"Vốn còn muốn giữ mạng cho ngươi, chậm rãi chơi một chút!"

"Nhưng ngươi đã muốn chết, vậy đừng có trách ta!"

Nói xong, nam tử khôi ngô bạo phát ra hơi thở mạnh mẽ của Đạo Thánh cảnh thất trọng đỉnh phong!

"Chủ mẫu chớ hoảng sợ!"

"Tiểu Độc đến rồi!"

"Chủ mẫu chớ hoảng sợ!"

"Tiểu Quái đến rồi!"

"Chủ mẫu chớ hoảng sợ!"

"Tiểu Hắc đến rồi!"

"..."

Đúng lúc này, ‌nguyên một đám vết nứt không gian không ngừng xuất hiện bốn phía xung quanh, ngay sau đó tiếng nói của mấy người Diệp Tiểu Độc, Diệp Tiểu Quái, Diệp Tiểu Hắc liên tiếp truyền ra!

Oanh! Oanh! Oanh!

Ngay sau đó, một hơi thở khủng bố giống như sóng lớn ngập trời rung động không gian, một đạo tiếp một đạo rơi vào trên thân nam tử khôi ngô!

Oành!

Ở dưới hơi thở uy áp kinh khủng này, nam tử khôi ngô đầu tiên là nôn một ngụm máu tươi, sau đó sắc mặt tái nhợt quỳ rạp xuống đất, không thể động đậy!

Hoang mang!

Hoảng sợ!

Bất lực!

Sụp đổ!

Nhìn thấy trong mỗi vết nứt không gian bên đi ra một cường giả khủng bố, nam tử khôi ngô trực tiếp sợ tè ra quần, hắn không thể nghĩ tới, mình chỉ muốn bắt nạt con kiến hhô mới phi thăng lên mà thôi, kết quả vậy mà lại dẫn ra nhiều cường giả khủng bố như vậy!

"Mẹ nó!!!"

"Đám cẩu tặc này!"

"Cướp mất cảnh anh hùng cứu chủ của ta!"

"Bọn họ thật mẹ nó không biết làm người!"

Trong bóng tối, Diệp Tiểu Đường đang chuẩn bị tìm đúng thời cơ ra ngoài cứu chủ nhìn thấy đám cẩu tặc kia đã hoàn thành nhiệm vụ, tâm trạng nàng lập tức sụp đổ!

"Chủ mẫu chớ ‌hoảng sợ!"

"Diệp Nhất đã suất lĩnh đại quân kim giáp trăm vạn người đến đây làm chỗ dựa cho chủ mẫu!"

Đúng lúc này, trong không trung trực tiếp xuất hiện mấy vết nứt không gian dài vài trăm mét, mà tiếng nói của Diệp Nhất cũng truyền ra từ bên trong!

Rất nhanh sau đó!

Diệp Nhất mang theo đại quân kim giáp trăm vạn người đi ra từ vết nứt không gian thật lớn!

Trong lúc nhất thời!

Bầu trời giống như bị phủ thành màu vàng kim!

Màu vàng kim sáng chói dưới ánh mặt trời càng mang đến cho người ta một loại cảm giác áp bách không hiểu!

"Mẹ nó!!!"

"Ta đến cùng đã trêu chọc phải một tồn tại như thế nào!"

"Sao lại dọa người như vậy!"

Nhìn chiến sĩ kim giáp lít nha lít nhít trong không trung, tinh thần nam tử khôi ngô hoàn toàn sụp đổ, hắn không nghĩ tới có một ngày mình lại trêu chọc phải một tồn tại khủng bố như thế!

Trong bóng tối!

"Mợ!"

"Con rùa đen Diệp Nhất này sao cũng chạy ra ngoài!"

"Còn mẹ nó mang theo một trăm vạn chiến sĩ kim giáp!"

"Sao hắn có thể tự thêm kịch bản cho mình như thế!"

Nhìn thấy Diệp Nhất dẫn theo trăm vạn đại quân kim giáp đi ra cứu chủ, Diệp Tiểu Đường sắp nghiến hỏng cả hàm răng!

Một bên khác!

"Chư vị đại nhân!"

"Con kiến hôi này có gan dám bắt nạt‌ chủ mẫu!"

"Không biết nên xử trí hắn như thế ‌nào!"

Lúc này, Diệp Nhất không nhìn đến ánh mắt như đao của mấy người Diệp Tiểu Độc, Diệp Tiểu Quái, Diệp Tiểu Hắc, lập tức hỏi.

Có thể nói, tuy hắn ra chậm, nhưng thao tác này của hắn tuyệt đối có cảm giác tồn tại nhất!

"Diệp Nhất!"

"Người này dám có gan bắt nạt chủ mẫu!'

"Tuyệt không thể dễ dàng tha cho hắn!"

"Như vậy đi, để hắn nếm thử tư vị ngàn đao bầm thây!"

Lúc này, Diệp Tiểu Độc trực tiếp cho ra quyết định!

"Các huynh đệ!"

"Mỗi người một đao!"

"Chém hắn!"

Sau khi nghe được Diệp Tiểu Độc nói, Diệp Nhất cũng hưng phấn hô to với trăm vạn đại quân.

???

Đã nói ngàn đao bầm thây!

Kết quả, ngươi muốn để bọn hắn mỗi người cho ta một đao?

Tuy ta là người sắp chết, nhưng các ngươi cũng không thể lừa gạt ta không biết đếm!

Nhìn Diệp Nhất chuẩn bị để đại quân kim giáp ra tay với mình, nam tử khôi ngô lập tức phát hoảng, hắn không nghĩ tới có một ngày, thoải mái chết đi cũng là một loại xa xỉ!

"Chờ một chút!"

Đúng lúc này, giọng nói‌ Lạc Thiên Tuyết vang lên.

"Chủ mẫu!"

"Tiểu Độc sai rồi!"

"Ta không nên tự tiện đưa ra quyết định!"

Nghe được lời này của Lạc Thiên Tuyết, Diệp Tiểu Độc cũng nghĩ đến chuyện gì đó, sau đó quỳ xuống trước mặt Lạc Thiên Tuyết!

Hả?

Ta chỉ muốn đánh tên vương bát đản này một trận trước, sau đó lại để hắn nếm thử cảm giác ngàn đao bầm thây!

Vậy mà sao ngươi lại còn quỳ?

Nhìn Diệp Tiểu Độc quỳ trước người mình, ban đầu Lạc Thiên Tuyết có chút sững sờ, sau đó nghĩ tới điều gì đó nên vừa cười vừa nói: "Tiểu Độc, ta không có ý trách ngươi, mau dậy đi!"

Hô!

Nghe được lời này của Lạc Thiên Tuyết, Diệp Tiểu ‌Độc cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi thật dài, sau đó chậm rãi đứng lên.

"Tiểu Độc!"

"Ngươi cùng hai người Tiểu Quái dạy dỗ tên rùa đen này cho ta!"

"Trước tiên ta muốn hung hăng đánh cho hắn một trận!"

"Sau đó các ngươi xử lý như thế nào thì xử lý!"

Sau đó, Lạc Thiên Tuyết nhìn về phía Diệp Tiểu Độc nói ra ý nghĩ của mình.

???

Để đại quân kim giáp đếm không hết chặt ta còn chưa đủ!

Còn đánh ta một trận trước?

Các ngươi là ma quỷ sao?

Nghe được câu nói của Lạc Thiên Tuyết, nam tử khôi ngô cách đó không xa khóc đến cảm giác muốn chết cũng có, hắn cảm giác vận rủi cả cuộc đời mình, đều bạo phát trong thời khắc này!

Một lát sau!

"Mợ!"

"Bà nương này là kẻ hung hãn!"

"Không phải đánh mặt ta, ‌ cũng là đánh huynh đệ ta!"

"Sao ta lại trêu chọc đến nàng chứ!"

Lúc này, nam tử khôi ngô bị Lạc Thiên Tuyết quyền đấm cước đá, cũng nhịn không được mà mắng to ở trong lòng.

Một lúc lâu sau!

"Hô!"