Chương 1321 Đào hố cho nhau, các ngươi chơi lớn như thế sao?
Đúng lúc này, âm thanh của Hồng Thiên Chương tràn đầy hưng phấn truyền tới từ đằng xa!
"Đinh! Chúc mừng kí chủ phát động hành động phá của, khen thưởng đột phá một cảnh giới nhỏ, khen thưởng mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch * 1!"
Cùng lúc đó, trong đầu Diệp Phong vang lên âm thanh nhắc nhở khen thưởng của hệ thống.
Oanh!
Ngay sau đó, trong nháy mắt một cỗ hơi thở Thiên Đạo đã bao phủ cả tòa Phủ Thành Chủ!
Trong không trung nhanh chóng ngưng tụ kiếp vân Thiên Đạo, làm cho hai người Hồng Thiên Chương và Bạch Thạch Xuyên sợ hãi tột cùng!
"Sư tôn!"
"Bạch sư thúc!"
"Các ngươi đừng hốt hoảng, bởi vì Diệp thiếu gia độ kiếp khác với chúng ta, hoàn toàn khác!"
Lúc này, trong đầu Tô Thiên Minh vang lên giọng nói của hai người.
Một lát sau!
"Lôi điện xoa bóp!"
"Kiếp vân Thiên Đạo, vậy mà Diệp thiếu gia lại để cho lôi điện xoa bóp!"
"Chẳng lẽ Diệp thiếu gia đã đạt đến trình độ kiếp vân Thiên Đạo cũng không dám trêu chọc sao?"
Nhìn thấy kiếp vân Thiên Đạo thận trọng phóng xuất ra từng đạo từng đạo lôi kiếp Thiên Đạo, sau đó xoa bóp toàn thân cho Diệp Phong, điều này khiến hai người Hồng Thiên Chương và Bạch Thạch Xuyên trong lúc nhất thời không dám tin vào mắt của mình, bởi vì đây quả thật mẹ nó quá vô lý!
"Tiểu kiếm!"
"Chém đi!"
"Nếu không phải vậy, ta sẽ bị xoa bóp cho ngủ thiếp đi!"
"Ta còn việc cần hoàn thành!"
Đúng lúc này, Diệp Phong ra lệnh cho Diệp Tiểu Kiếm ở đối diện.
"Chủ nhân!"
"Tiểu kiếm đã biết!"
Sau khi nghe được mệnh lệnh của Diệp Phong, Diệp Tiểu Kiếm trực tiếp chém ra một đường kiếm khí huyết sắc!
Choáng váng!
Nhìn kiếp vân Thiên Đạo trên không trung bị chém thành hai nửa, ba người Hồng Thiên Chương, Bạch Thạch Xuyên cùng Tô Thiên Minh, cực kì choáng váng!
Bọn họ biết Diệp Tiểu Kiếm rất mạnh, nhưng bọn họ không nghĩ tới Diệp Tiểu Kiếm mạnh đến mức có thể chém vỡ kiếp vân Thiên Đạo!
"Hồng tiền bối!"
"Ngươi đã xây xong nhà tranh!"
"Vậy chúng ta đi qua xem một chút đi!"
Lúc này, giọng nói của Diệp Phong vang lên.
"Chủ nhân!"
"Ngài dẫn hai người Bạch Thạch Xuyên cùng Tô Thiên Minh đi trước đi!"
"Hồng Thiên Chương còn phải tiếp nhận năm lần trừng phạt!"
Đúng lúc này, bỗng nhiên Diệp Tiểu Kiếm nói một câu như vậy, mà nghe nói như thế, không chỉ có Diệp Phong mơ hồ, hai người Hồng Thiên Chương cùng Tô Thiên Minh kế bên cũng đều cảm thấy mơ hồ!
Tình huống như thế nào?
Mẹ nó cái này là tình huống như thế nào?
Ta không tham gia tỷ thí!
Vậy tại sao ta lại bị trừng phạt?
Hơn nữa, còn là năm lần trừng phạt?
Lúc này, Hồng Thiên Chương rất mơ hồ, hắn không hiểu, chính mình xây cái nhà tranh, làm sao sau khi trở về lại phải tiếp nhận sự trừng phạt?
"Tiểu Kiếm!"
"Hồng tiền bối không tham gia tỷ thí!"
"Tại sao ngươi muốn hắn tiếp nhận trừng phạt?"
Lúc này, Diệp Phong cũng cảm thấy nghi hoặc, trực tiếp nhìn về phía Diệp Tiểu Kiếm lên tiếng hỏi.
"Chủ nhân!"
"Bởi vì chính Hồng Thiên Chương đã nói muốn thay Bạch Thạch Xuyên chịu sự trừng phạt!"
"Cho nên, trong quá trình tỷ thí lúc nãy, tổng cộng Bạch Thạch Xuyên làm trái quy tắc năm lần, tương đương năm lần trừng phạt nên tự hắn gánh chịu!"
Nghe Diệp Phong hỏi, Diệp Tiểu Kiếm cũng giải thích rõ.
"Chờ một chút!"
"Khi nào thì ta đồng ý giúp hắn tiếp nhận trừng phạt?"
"Các ngươi cũng không thể nói lung tung!"
Sau khi nghe được Diệp Tiểu Kiếm giải thích, Hồng Thiên Chương lập tức gấp gáp, sau đó vội vàng biện minh cho mình.
"Hồng Thiên Chương!"
"Thời điểm ngươi xây nhà tranh, có phải Bạch Thạch Xuyên dùng truyền âm thạch để liên hệ với ngươi?"
"Lúc ấy, có phải hắn nói muốn nhờ ngươi giúp một chuyện?"
"Không phải ngươi nói là giúp được gì ngươi cũng đều giúp, chỉ cần hắn không quấy rầy ngươi nữa?"
Nghe được Hồng Thiên Chương giải thích, Diệp Tiểu Kiếm cũng trực tiếp hỏi!
Choáng váng!
Nghe được Diệp Tiểu Kiếm hỏi, Hồng Thiên Chương choáng váng!
Bởi vì hắn hoàn toàn nhớ chuyện này, nhưng hắn không ngờ rằng, Bạch Thạch Xuyên muốn nhờ hắn giúp một tay, lại là tiếp nhận trừng phạt vi phạm quy tắc!
Nếu như sớm biết là chuyện này thì cho dù đánh chết hắn, hắn cũng không bao giờ đồng ý!
"Bạch Thạch Xuyên!"
"Mẹ nó ngươi không phải con người!"
"Thậm chí ngay cả con chó cũng không làm như thế!"
Sau khi tỉnh táo lại, Hồng Thiên Chương nhìn Bạch Thạch Xuyên mà mắng.
"Lão Hồng!"
"Ngươi còn có mặt mũi nói ta?"
"Vậy ta hỏi ngươi, là ai mời ta tới?"
"Là ngươi!"
"Thời điểm mà ta đang tiếp nhận sự dạy bảo từ Tiểu Kiếm đại nhân, ta cảm thấy bất lực cùng tuyệt vọng, lúc đó ta chỉ muốn hàn huyên với ngươi!"
"Vậy mà ngươi lại vội vàng xây nhà tranh, không thèm để ý đến ta!"
"Ngươi nói xem, là ai không biết làm người!"
Nghe được Hồng Thiên Chương mắng to, Bạch Thạch Xuyên cũng không chút khách khí trả lời lại!
"Tốt!"
"Vậy chúng ta gác sự thật sang một bên đi, ngươi làm vậy với ta, vậy đừng trách ta cũng làm như thế với ngươi!"
Nghe được lời này từ Bạch Thạch Xuyên, Hồng Thiên Chương cũng trực tiếp phản kích!
"Lão Bạch!"
"Ngươi có biết hay không, ta xây cái nhà tranh kia, có thể có được mười đám Vô Ngân Chi Hỏa!"
"Vốn ta đã nghĩ, sẽ chia cho ngươi năm cái!"
"Nhưng bây giờ xem ra, ta không thể chia cho ngươi, bởi vì ngươi bị trừng phạt, là ta thay ngươi gánh, như vậy nói cách khác, những gì ngươi nỗ lực đều không có!"
Sau đó, Hồng Thiên Chương nhìn về phía Bạch Thạch Xuyên hô to.
"Cái gì?"
"Vô Ngân Chi Hỏa? "
"Đồ chơi kia được nói đến ở trong sách cổ!"
"Nhưng mà trong thời Thượng Cổ còn có khả năng còn tồn tại, bây giờ thời đại đã thay đổi không thể nào còn tồn tại nữa!"
"Cho nên, Lão Hồng, nếu ngươi muốn làm cho ta tiếc nuối, vậy cũng phải bịa điều có lý một chút chứ!"
Nghe được Hồng Thiên Chương nói, đầu tiên Bạch Thạch Xuyên sững sờ, sau đó dùng sắc mặt khinh thường lên tiếng giễu cợt.
"Ừm?"
"Đây là lừa lọc lẫn nhau?"
"Việc hay như thế, ta nhất định phải để cho nó hoàn mỹ!"
Nhìn tình cảnh trước mắt này, Diệp Phong cũng lập tức hiểu rõ hết thảy, sau đó lấy ra mười đám Vô Ngân Chi Hỏa ném cho Hồng Thiên Chương, đồng thời lên tiếng hô: "Hồng tiền bối, đây là thù lao trước kia hứa hẹn đưa cho ngươi, ngươi cất kỹ đi!"