Chương 110 Thật Hiếu Thuận!
Nhìn bóng lưng của Tô Trần, trong lòng Mộng Ngữ đắng chát.
Vốn dĩ ta có thể để lại ấn tượng tốt trước mặt hắn.
Ài...
Nàng bất đắc dĩ thở dài, thu hồi cánh tay bị chém rụng, biến mất tại chỗ.
Hạ giới, dãy núi Tử Vân, trong một hang động bí ẩn, Nam Cung Cổ Nguyệt ngồi xếp bằng, lúc này, hai mắt nàng nhắm nghiền, cả người lượn lờ đế quang!
Nàng thành Bán Đế rồi!
Hơn nữa còn là Bán Đế cửu trọng đỉnh phong, chỉ thiếu một bước là có thể thành Đế!
Lúc này, nàng mở hai mắt ra, một cỗ lực lượng kinh khủng bộc phát ra từ trên người nàng, trong khoảnh khắc Tử Vân sơn mạch liền biến thành hư vô!
Đế uy kinh khủng bao phủ cả vùng thế giới này!
"Làm sao có thể!"
Đột nhiên, trong thức hải của Nam Cung Cổ Nguyệt truyền đến một giọng nói không cam lòng.
Nam Cung Cổ Nguyệt lạnh lùng nói: "Ngươi rốt cục vẫn là thất bại!"
Nói xong, hai ngón tay nàng hợp nhất, chậm rãi điểm về phía giữa lông mày của mình.
Tà Thần luống cuống, vội vàng nói: "Đừng! Ta không đoạt xá ngươi nữa, không chỉ có thế, ta còn có thể làm sư tôn của ngươi, đừng xúc động!"
Nam Cung Cổ Nguyệt lạnh lùng nói: "Không cần!"
Dứt lời, hai ngón tay nàng mạnh mẽ điểm vào giữa lông mày mình.
"Không!"
Tà Thần không cam lòng nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức triệt để tiêu tán ở trong thức hải của Nam Cung Cổ Nguyệt.
Cảm thụ được
sức mạnh kinh khủng của bản thân, khóe miệng Nam Cung Cổ Nguyệt hơi nhếch lên: "Tô Trần, ngươi chắc chắn sẽ không nghĩ đến, ta đã là Bán Đế rồi! Chờ đi, ta sẽ tìm được ngươi, sau khi tìm được ngươi, ta sẽ không giết ngươi, ta sẽ biến thần hồn của ngươi thành hồn đăng, vĩnh viễn không được siêu sinh!"
Nói xong, nàng đột nhiên cười lớn một tiếng, khí tức kinh khủng trong khoảnh khắc liền chấn vỡ phiến thiên địa này.
Qua hồi lâu, nàng thu hồi khí tức bản thân, khóe miệng cười lạnh: "Nhưng trước khi đi tìm ngươi, ta phải trở về Nam Cung tộc một chuyến, phụ thân, nếu như người trông thấy nữ nhi của mình, đã trở thành Bán Đế, sẽ là vẻ mặt gì đây?"
Nam Cung tộc Tiên giới.
Nam Cung Cổ Nguyệt mặt không biểu tình đi vào cửa bí cảnh, mà trong nháy mắt khi nàng đi vào, hơn vạn đạo khí tức kinh khủng trong nháy mắt liền khóa chặt nàng, sau một khắc, không gian đột nhiên vỡ vụn, trên vạn tên cường giả mặc kim giáp đi ra.
Nhìn qua cường giả bốn phía, Nam Cung Cổ Nguyệt bình tĩnh nói: "Các ngươi làm gì vậy?"
Khi những cường giả này thấy rõ diện mạo của Nam Cung Cổ Nguyệt, đồng tử lập tức co rút lại, sau đó cung kính ôm quyền nói: "Tiểu thư!"
Nam Cung Cổ Nguyệt nói: "Ta còn tưởng rằng các ngươi quên ta rồi chứ."
Chúng cường giả đồng thanh nói: "Không dám!"
Nam Cung Cổ Nguyệt nhìn về phía một vị cường giả, nói: "Đi gọi phụ thân ta tới."
Vị cường giả kia nhướng mày, do dự một lát, sau đó biến mất tại chỗ.
Không lâu sau, mấy chục bóng người xuất hiện trong hư không, cầm đầu chính là Nam Cung Phách!
Nam Cung Phách nhìn chằm chằm Nam Cung Cổ Nguyệt, chau mày: "Ngươi còn mặt mũi trở về?"
Nam Cung Cổ Nguyệt cười lạnh nói: "Ta cũng là người của Nam Cung tộc, dựa vào cái gì không thể trở về?"
Nam Cung Phách nheo mắt lại, không nói gì.
Trước kia Nam Cung Cổ Nguyệt cũng không dám nói chuyện với hắn như vậy.
Rất kỳ quái!
Nam Cung Cổ Nguyệt tự giễu nói: "Đã nhiều năm không gặp, ta còn tưởng rằng người sẽ nhớ ta, ha ha, xem ra là ta tự mình đa tình."
Nam Cung Phách trầm mặc.
Nam Cung Cổ Nguyệt nhìn chằm chằm vào Nam Cung Phách, nói: "Người già rồi, hãy giao vị trí gia chủ cho ta đi!"
Sắc mặt Nam Cung Phách đột nhiên lạnh lẽo: "Ngươi biết ngươi đang nói gì không?"
Nam Cung Cổ Nguyệt gật đầu nói: "Ta đương nhiên biết."
Nam Cung Phách gắt gao nhìn chằm chằm Nam Cung Cổ Nguyệt, không nói gì.
Không biết vì sao, hắn lại cảm thấy có chút bất an!
Nam Cung Cổ Nguyệt bình tĩnh nói: "Nhìn vẻ mặt của người như vậy, là không định nhường ngôi cho ta, đã như vậy..."
Dứt lời, khí tức Bán Đế cảnh khủng bố từ trên người nàng tỏa ra.
"Cái gì!"
Thấy một màn này, tất cả mọi người trừng to mắt, vẻ mặt khó có thể tin.
Nam Cung Cổ Nguyệt thế mà đã là Bán Đế!
Trời đất!
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều ngây người, bọn họ không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Nam Cung Cổ Nguyệt, trong mắt lộ ra khiếp sợ cùng nghi hoặc.
Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, nàng đã trở thành Bán Đế như thế nào?
Nam Cung Phách càng thêm choáng váng.
Y không thể tin nổi.
Y không thể ngờ, nữ nhi của mình thế mà thành Bán Đế!
Giờ phút này, hắn chỉ cảm thấy mình đang nằm mơ.
Cảm nhận được ánh mắt chung quanh, khóe miệng Nam Cung Cổ Nguyệt nhếch lên, nhìn chằm chằm Nam Cung Phách: "Người có thoái vị hay không!"
Nam Cung Phách hít sâu một hơi, lạnh lùng nhìn Nam Cung Cổ Nguyệt: "Ngươi cho rằng, ngươi trở thành Bán Đế, là có thể làm càn sao?"
Dứt lời, trên người hắn cũng bộc phát ra khí tức Bán Đế cảnh, khí tức khủng bố, khiến cho tất cả mọi người trong sân cảm thấy nghẹt thở!
Lúc này, không gian sau lưng Nam Cung Phách đột nhiên nứt ra, Nam Cung Cổ Nguyệt lao ra, trong tay còn nắm một thanh trường kiếm, nàng không chút do dự, quyết đoán đâm ra một kiếm, kiếm đạo chi lực khủng bố quét ra bốn phía.
Nam Cung Phách mặt không đổi sắc, chỉ thấy hắn mạnh mẽ xoay người, lập tức, tung ra một quyền!
⚝ ✽ ⚝
Hai cỗ lực lượng kinh khủng tựa như sóng thần chấn động, trong lòng mọi người giật mình, vội vàng rời xa khu vực này, lui xa trăm vạn trượng, bọn họ mới dừng lại.
Cũng đúng lúc này, Nam Cung Cổ Nguyệt và Nam Cung Phách đồng thời lui lại.
Nhìn Nam Cung Cổ Nguyệt, trong lòng Nam Cung Phách vô cùng khiếp sợ.
Ban đầu hắn cho rằng, Nam Cung Cổ Nguyệt cũng chỉ vừa mới bước vào Bán Đế cảnh, nhưng hắn không thể ngờ, Nam Cung Cổ Nguyệt lại có thực lực Bán Đế cảnh cửu trọng đỉnh phong!