← Quay lại trang sách

Chương 125 Tô Trần nổi giận

Ngay khi hơi thở của Lý Ức Tuyết biến mất, thiên địa đột nhiên rung chuyển, ngay sau đó, một cỗ khí tức vô cùng khủng bố bao phủ cả vùng trời, không gian nứt toác, một bóng người xuất hiện trên không trung.

Người này là một nam tử trung niên, dáng người cao lớn, uy phong lẫm liệt, toàn thân tản ra khí tức khiến người ta hít thở không thông.

Chính là Lý Hiên, tộc trưởng Lý tộc của Chân Tiên giới!

Lý Hiên đứng trên không trung, hai tay chắp sau lưng, ông ta nhìn thi thể Lý Ức Tuyết, vẻ mặt không chút gợn sóng, chỉ có điều, sát ý tản ra xung quanh đã bán đứng ông ta.

Ông ta nhìn về phía Tô Trần, không nói lời nào, tay phải nắm chặt thành quyền, sau đó, tung một quyền đánh về phía Tô Trần!

Nắm đấm này đánh ra, vạn vật trong thiên địa lập tức bị đánh nát, quyền thế khủng bố trong nháy mắt bao phủ Tô Trần, quyền ý vô tận đánh tới.

Hồ Tiểu Thiên sợ hãi, toàn thân run rẩy.

Lúc này, hắn cũng không biết Tô Trần có thể đỡ được cú đấm này hay không.

Tô Trần chậm rãi đưa tay phải ra, nắm chặt lại.

⚝ ✽ ⚝

Cú đấm khủng bố kia, trong nháy mắt bị một cỗ lực lượng thần bí bóp nát.

Lý Hiên nhíu mày, sau đó, thân ảnh ông ta đột nhiên biến mất, ngay sau đó, một đạo đao ý vô cùng khủng bố xé toạc bầu trời, chém thẳng về phía Tô Trần.

Tô Trần hai ngón tay hợp lại, sau đó nhẹ nhàng vạch một đường trên không trung.

Vút!

Một đạo kiếm ý vượt qua nhận thức của tất cả mọi người trong nháy mắt xuất hiện.

⚝ ✽ ⚝

Đao ý kia, trực tiếp bị đạo kiếm ý khủng bố này xé nát, tất cả mọi thứ trong phạm vi vài trăm vạn dặm xung quanh đều bị đạo kiếm ý này xé thành mảnh vụn.

Lý Hiên đứng trên không trung, đại đao trong tay đột nhiên rơi xuống, ông ta trừng lớn hai mắt, trong mắt tràn đầy vẻ mờ mịt và sợ hãi, một lúc sau, ông ta run giọng nói: "Rốt cuộc là tồn tại cường đại đến mức nào mới có thể sử dụng kiếm ý khủng bố như thế?"

Vừa dứt lời, giữa lông mày ông ta chảy ra máu tươi, hơi thở hoàn toàn biến mất, thi thể từ trên không trung rơi xuống.

Thấy một màn này, Hồ Tiểu Thiên nuốt nước bọt, toàn thân run rẩy.

Hắn không thể ngờ rằng, Tô Trần thậm chí có thể miểu sát cả Đại Đế!

Đại Đế đấy!

Đó là Đại Đế!

Hơn nữa, Lý Hiên kia còn không phải Đại Đế bình thường!

Thế mà vẫn bị miểu sát!

Trời ạ!

Giờ khắc này, gã thật sự choáng váng.

Hồ Tiểu Thiên nhìn về phía Tô Trần, trong mắt càng thêm tôn trọng.

Bây giờ gã đã hiểu rõ, Tô Trần còn kinh khủng hơn vô số lần so với tưởng tượng của gã!

Tô Trần xoay người nhìn về phía Hồ Tiểu Thiên.

Hồ Tiểu Thiên vội vàng hô: "Chủ nhân!"

Một tiếng chủ nhân này, hô phá lệ tôn kính.

Tô Trần không nói gì, nhẹ nhàng ôm lấy Hồ Tiểu Thiên, sau đó chậm rãi rời đi.

Hồ Tiểu Thiên yên lặng nằm trong lòng Tô Trần, lúc này, gã phát hiện tâm trạng của Tô Trần hình như không tốt lắm, cho nên bây giờ gã không dám thở mạnh, sợ chọc cho Tô Trần không vui.

Mấy ngày sau, Tô Trần trở lại Tô tộc.

Mà trong lúc Tô Trần không có ở đây, lại có một vị yêu nghiệt thiên kiêu ngang trời xuất thế, người này tên là Tô Tinh Thần, thiên phú tu luyện của hắn, thậm chí còn kinh khủng hơn Tô Nhã, tuổi còn trẻ đã đạt đến Bán Đế cảnh tứ trọng, có thể nói là vô cùng yêu nghiệt.

Mà hắn vừa mới xuất thế không lâu, liền la hét muốn đơn đấu với Tô Trần, nếu như Tô Trần thua, vị trí Thần Tử sẽ do hắn ngồi, nhưng hắn đợi liên tiếp mấy năm, Tô Trần vẫn chưa trở về.

Điều này cũng khiến cho hắn vô cùng khó chịu, nhưng hắn không từ bỏ, vẫn đang đợi, mà ngay hôm nay, cuối cùng Tô Trần cũng trở về, khi biết tin tức Tô Trần trở về, hắn đã tìm thấy Tô Trần với tốc độ cực nhanh.

Tô Trần chuẩn bị trở về tiểu viện thì dừng bước, ánh mắt bình tĩnh nhìn Tô Tinh Thần ở phía xa, mà ở phía sau Tô Tinh Thần, có rất nhiều con cháu Tô tộc đi theo, bọn họ đều đến xem náo nhiệt.

Lúc này có người nói: "Các ngươi nói, Thần Tử có thể là đối thủ của Tô Tinh Thần sao?"

Một nam đệ tử đáp: "Ta đoán không có khả năng, phải biết rằng, Tô Tinh Thần là Bán Đế tứ trọng, thế hệ trẻ lại có mấy người có thể đạt tới Bán Đế? Mà Thần Tử, ta phỏng chừng cũng chỉ là Thánh Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong, Thánh Vương cảnh sao có thể là đối thủ của Bán Đế?"

Người nọ gật đầu: "Nói cũng đúng, nhưng nếu như Thần Tử đã là Bán Đế thì sao?"

Nam đệ tử kia nói: "Bán Đế thì sao? Tô Tinh Thần là Bán Đế tứ trọng! Nếu ngươi nói cảnh giới Thần Tử, cũng đã đạt tới Bán Đế tứ trọng, vậy càng không có khả năng, không ai có thể trong thời gian ngắn ngủi mấy năm đột phá đến Bán Đế tứ trọng."

Người nọ trầm mặc, không nói gì thêm.

Lời của nam đệ tử kia cũng không phải không có đạo lý, chỉ trong vài năm ngắn ngủi, cảnh giới của Tô Trần làm sao có thể tăng nhanh như vậy được?

Trừ phi bật hack!

Tô Tinh Thần nhìn chằm chằm Tô Trần, cười nói: "Ta còn tưởng rằng, ngươi không chuẩn bị trở về nữa."

Tô Trần bình tĩnh như nước, thản nhiên hỏi: "Chuyện gì?"

Tô Tinh Thần nheo mắt: "Ta muốn..."

Vút!

Một tiếng kiếm minh vang lên, Tô Tinh Thần im bặt, giờ khắc này, hắn trừng lớn hai mắt, sắc mặt tái nhợt, trong mắt lộ ra vẻ khó có thể tin.

Mà đám đệ tử Tô tộc vây xem càng như bị sét đánh, da đầu tê dại.

Bởi vì bọn họ trông thấy, một đạo kiếm khí đang lơ lửng giữa lông mày Tô Tinh Thần, mà đạo kiếm khí kia cách giữa lông mày Tô Tinh Thần chỉ có mấy mi li mét.

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều choáng váng.

Tô Tinh Thần cứ như vậy bại?

Hay là bị miểu sát?

Còn chưa giao thủ mà!