← Quay lại trang sách

Chương 156 Lần thứ hai miểu sát!

Mà ở trong đáy biển, có vô số sinh vật đáy biển rục rịch, cảnh giới của những sinh vật đáy biển này, lại tất cả đều là Bán Đế cửu trọng đỉnh phong!

Khi Tô Trần xuất hiện, hai tròng mắt của những sinh vật đáy biển này đột nhiên trở nên đỏ tươi, khí tức khủng bố từ trên người bọn chúng quét ra, toàn bộ biển rộng nhấc lên từng đợt sóng thần cao vạn trượng, cực kỳ doạ người!

Lúc này, chỉ nghe mặt biển "Ầm" một tiếng, một đầu hải thú lớn vạn trượng từ trong mặt biển mãnh liệt lao ra, đầu hải thú này cực kỳ xấu xí, nhưng khí tức trên thân nó tản ra lại vô cùng khủng bố.

Mắt Hải Thú lóe hung quang, cả người tràn ngập sát ý nhìn Tô Trần, giống như đang nhìn con mồi. Mà vào lúc này, con Hải Thú kia đột nhiên há miệng cắn xé Tô Trần, cái miệng khổng lồ dường như có thể cắn nuốt tất cả.

Tô Trần một tay ôm Hồ Tiểu Thiên, một tay chắp sau lưng, đứng trên hư không, hắn bình tĩnh nhìn con hải thú này, trong mắt không có một tia gợn sóng.

⚝ ✽ ⚝

Đột nhiên, một tiếng kiếm minh kinh khủng vang vọng khắp đế lộ!

Cũng vào thời khắc này, thân thể con hải thú kia lại trực tiếp bị chém thành hai nửa, đại lượng máu tươi phun ra ngoài, nhuộm toàn bộ mặt biển thành màu đỏ, mà lúc hải thú ngã xuống mặt biển, lập tức nhấc lên một cơn sóng thần khổng lồ màu máu.

Miểu sát!

Sau khi con hải thú này bị miểu sát, mặt biển trở nên yên tĩnh lạ thường, giống như nước đọng, mà sinh vật đáy biển không còn khí thế như trước, bọn chúng nhìn Tô Trần trong hư không, trong mắt tràn ngập sợ hãi.

Bọn chúng là hải thú Bán Đế cửu trọng đỉnh phong, tự nhiên có linh trí, bọn chúng không ngốc, Tô Trần có thể miểu sát con hải thú kia, vậy cũng có thể miểu sát bọn chúng!

Nhân loại này tuyệt đối không thể trêu vào!

Bọn chúng không muốn chết!

Tô Trần nhìn mặt biển, sau đó thu hồi ánh mắt.

Hồ Tiểu Thiên ngẩng đầu nhìn Tô Trần, cổ họng ừng ực.

Chủ nhân rốt cuộc cường đại đến cỡ nào?

Mỗi lần ra tay đều là miểu sát!

Thật sự là không hợp lý!

Lúc này, không gian hiện lên một tia ba động, ngay sau đó, mấy trăm đạo thân ảnh xuất hiện trên mặt biển, cầm đầu là một nữ tử, mà nữ tử này, chính là Nam Cung Cổ Nguyệt!

Đầu tiên Nam Cung Cổ Nguyệt quan sát xung quanh, sau đó đột nhiên chú ý đến Tô Trần, ngay khi nhìn thấy Tô Trần, một luồng sát khí đáng sợ bỗng nhiên bộc phát từ trên người nàng, trong phút chốc, toàn bộ đất trời đều tràn ngập luồng sát khí đáng sợ này.

Cảm nhận được sát ý tràn ngập của Nam Cung Cổ Nguyệt, các thiên kiêu yêu nghiệt của Nam Cung tộc lập tức nhíu mày, bọn họ nhìn theo ánh mắt của Nam Cung Cổ Nguyệt, chỉ thấy xa xa có một nam tử mặc áo trắng đang nhìn bọn họ.

Trong mắt đám thiên kiêu yêu nghiệt của Nam Cung tộc lóe lên một tia ngưng trọng.

Một thanh niên trầm giọng nói: "Tên này lại đến tầng thứ chín trước chúng ta!"

Một nữ tử bên cạnh thanh niên ngưng trọng nói: "Không phải đều nói Thiên Tâm ấn ký ở tầng thứ chín sao? Vì sao chúng ta cũng không nhìn thấy?"

Lúc này, thanh niên kia bước ra một bước, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tô Trần, mở miệng nói: "Thiên Tâm ấn ký ở trên người ngươi?"

Tô Trần liếc nhìn thanh niên, sau đó lại nhìn về phía Nam Cung Cổ Nguyệt, hắn không nói gì.

Thanh niên thấy Tô Trần không nhìn mình thì lập tức tức giận, khí tức Bán Đế cửu trọng bộc phát từ trên người hắn, đang lúc hắn muốn ra tay thì Nam Cung Cổ Nguyệt đưa tay ngăn cản hắn.

Thanh niên thấy thế, hít sâu một hơi, lui về sau một bước.

Nam Cung Cổ Nguyệt nhìn chằm chằm Tô Trần, sắc mặt có chút âm trầm.

Trước đây khi nàng còn yếu, nàng đã không thể nhìn thấu Tô Trần, nhưng bây giờ, cho dù nàng đã là Bán Đế cửu trọng đỉnh phong, nhưng vẫn không thể nhìn thấu, điều này có nghĩa là thực lực của Tô Trần không hề đơn giản!

Trong mắt Nam Cung Cổ Nguyệt mang theo vẻ nghiêm nghị trước nay chưa từng có, nhưng nàng cũng không sợ Tô Trần, phải biết, tiến vào đế lộ là vì cái gì? Đó đương nhiên là vì thành Đế, nếu Tô Trần xuất hiện ở đế lộ, vậy thì đại biểu cho, hắn cũng muốn thành Đế.

Hắn muốn thành Đế, vậy cảnh giới của hắn tuyệt đối không phải là Đại Đế cảnh, cao nhất cũng chỉ là Bán Đế cửu trọng đỉnh phong, mà cảnh giới của nàng cũng là Bán Đế cửu trọng đỉnh phong.

Bán Đế cửu trọng đỉnh phong đối chiến Bán Đế cửu trọng đỉnh phong.

Nàng không sợ!

Nam Cung Cổ Nguyệt nhìn Tô Trần, lạnh lùng nói: "Lại gặp mặt rồi."

Tô Trần bình tĩnh nói: "Thật trùng hợp."

Nam Cung Cổ Nguyệt lạnh lùng nhìn Tô Trần: "Bởi vì ngươi, ta đã tự tay giết phụ thân!"

Nghe vậy, Tô Trần sững sờ, sau đó cười: "Ngươi thật hiếu thảo, nhưng mà, ngươi giết phụ thân thì liên quan gì đến ta?"

Nam Cung Cổ Nguyệt cả giận nói: "Nếu không phải bởi vì ngươi ()

Bởi vì ngươi, vị trí tộc trưởng Nam Cung tộc nhất định là của ta! Nếu không phải vì ngươi, sao ta có thể giết phụ thân?"

Tô Trần bình tĩnh nói: "Nếu lúc trước không phải ta cố ý thả ngươi đi, ngươi cảm thấy ngươi có thể chạy thoát không?"

Hai mắt Nam Cung Cổ Nguyệt nheo lại, "Ngươi có ý gì?"

Tô Trần lắc đầu, sau đó nhìn Nam Cung Cổ Nguyệt: "Ngươi muốn tìm ta tính sổ?"

Ánh mắt Nam Cung Cổ Nguyệt lạnh lùng, không nói gì.

Tô Trần cười nói: "Vậy thì ngươi ra tay đi."

"Hừ!"

Lúc này, tên thanh niên trước đó hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Tô Trần, mở miệng nói: "Ngươi còn không xứng để tỷ thí với..."

⚝ ✽ ⚝

Chân trời hiện lên một tia kiếm quang, đầu của tên thanh niên bay lên trời!

Máu tươi nhuộm đỏ cả bầu trời!

Thấy cảnh này, đồng tử của những thiên kiêu khác của Nam Cung tộc bỗng nhiên co rút lại, trên mặt đều là vẻ kinh hãi.

Miểu sát?

Hắn cứ như vậy bị miểu sát?