Chương 193 Ngươi nói nhảm nhiều lắm! (2)
Giờ khắc này, tất cả mọi người ở Bạch Ngọc Thành đều chấn động, nhao nhao nhìn về phía Minh Nguyệt Lâu, trên mặt tràn đầy kinh ngạc.
Có người nghiêm nghị nói: "Có kẻ dám động thủ ở Bạch Ngọc Thành, muốn chết sao?"
Tô Trần chậm rãi nhìn về phía lão giả, chỉ liếc mắt một cái, lực lượng mà lão giả phóng thích ra trong nháy mắt đã biến mất không thấy đâu nữa.
Đầu lão giả trống rỗng, cả người như bị ngũ lôi oanh đỉnh, "Sao... Sao có thể!"
Chỉ vỏn vẹn vài chữ, lão dường như đã dùng hết toàn bộ sức lực.
Sợ hãi!
Lão chỉ cảm thấy sợ hãi tột độ!
Chỉ là một cái liếc mắt!
Lão đã bị trấn áp!
Sắc mặt lão giả tái nhợt, không còn một giọt máu.
Tô Trần rút tay phải ra khỏi cơ thể Cố Hằng Sinh. Tay hắn vẫn trắng như tuyết như ngọc, không hề bị máu tươi dính vào, bất quá, hắn vẫn lấy khăn tay ra lau chùi một chút.
Sau đó, ánh mắt hắn lại nhìn về phía lão giả, ánh mắt bình tĩnh như nước, giống như vực sâu không đáy.
Lão giả gian nan nuốt nước bọt, nhìn Tô Trần, trên mặt tràn đầy sợ hãi: "Tha... Tha mạng!"
Giờ khắc này, lão vô cùng hoảng sợ!
Sau khi chứng kiến thủ đoạn của Tô Trần, lão biết rằng Tô Trần tuyệt đối là tồn tại mà lão không thể trêu chọc nổi.
Lão không muốn chết!
Mặc dù Cố Hằng Sinh là chủ tử của lão, nhưng lão cũng không muốn chết a, dù sao, phải vất vả lắm lão mới tu luyện đến cảnh giới Cửu Tinh Đại Đế, ai lại cam tâm tình nguyện đi chết như vậy?
Dù sao lão cũng không muốn!
Tô Trần nhìn lão giả, sau đó chậm rãi giơ tay phải lên.
Thấy hành động của Tô Trần, sắc mặt lão giả xám xịt, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng.
Lão biết, mình chết chắc rồi!
Tô Trần sẽ không tha cho lão!
"Kẻ nào cho ngươi lá gan, dám giết người ở Bạch Ngọc Thành?" Lúc này, một giọng nói uy nghiêm vang lên, ngay sau đó, không gian bốn phương tám hướng đột nhiên vỡ vụn.
Sau một khắc!
Vô số cường giả mặc kim giáp từ trong không gian bước ra, những cường giả này đều tản ra uy áp khủng bố.
Uy áp ngập trời, bao phủ cửu thiên!
Bọn họ đều là cường giả Đại Đế cảnh!
Thật là đáng sợ!
Phía trước những cường giả này, là một nam tử trung niên mặc hắc bào, vẻ mặt lạnh lùng.
Mọi người xung quanh, có người kinh hãi nói: "Giang thống lĩnh tới rồi!"
Một nam tử cười lạnh nói: "Giang thống lĩnh có thực lực Cửu Tinh Đại Đế đỉnh phong, hai người này dám giết người ở Bạch Ngọc Thành, Giang thống lĩnh nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ."
Nghe vậy, mọi người xung quanh đều gật đầu, đồng ý với lời của nam tử kia.
Ở Bạch Ngọc Thành có một quy củ, đó chính là cấm giết người, nếu ai vi phạm quy củ này, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng!
Lão giả nhìn nam tử trung niên, trên mặt lộ vẻ vui mừng, vội vàng nói: "Giang thống lĩnh, cứu ta!"
Nghe vậy, Giang thống lĩnh nhìn lão giả, cau mày nói: "Ngươi là người của Cố Thánh Tử?"
Lão giả vội vàng gật đầu: "Phải!"
Giang thống lĩnh gật đầu, sau đó nói: "Cố Thánh Tử đâu?"
Sắc mặt lão giả khó coi, đưa tay chỉ về một hướng: "Ở đó.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
Giang thống lĩnh nhìn theo hướng lão giả chỉ, khi nhìn thấy thi thể Cố Hằng Sinh, sắc mặt hắn biến đổi, trong lòng ngưng trọng, sau đó, hắn nhìn về phía lão giả, trầm giọng hỏi: "Chuyện gì đã xảy ra?"
Lão giả nhìn Tô Trần, thấy Tô Trần không có động tĩnh gì, lão mới kể lại chuyện vừa rồi.
Nghe lão giả thuật lại xong, Giang thống lĩnh lúc này mới nhìn về phía Tô Trần, trong nháy mắt nhìn thấy Tô Trần, không hiểu sao hắn lại cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng lại không nhớ nổi.
Hắn lắc đầu, nhìn Tô Trần: "Ngươi có biết người ngươi giết là ai không?"
Tô Trần chắp tay sau lưng, sắc mặt bình tĩnh, không nói gì.
Giang thống lĩnh cũng không để ý, tiếp tục nói: "Hắn là Thánh Tử của Linh Tiêu Thánh Địa, ngươi giết hắn, ngươi có biết hậu quả hay không?"
Tô Trần nhìn Giang thống lĩnh, bình tĩnh nói: "Ngươi nói nhảm nhiều quá."
Nghe vậy, ánh mắt Giang thống lĩnh dần trở nên lạnh lẽo.
"Tên này thật cuồng vọng, dám nói chuyện với Giang thống lĩnh như vậy, chẳng lẽ hắn không biết Giang thống lĩnh là nhân vật như thế nào sao?" Có người nói.
Lão giả thấy ánh mắt Giang thống lĩnh lạnh xuống, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Lão biết, bản thân chắc chắn sẽ không phải chết, dù sao, nếu Tô Trần muốn giết lão, nhất định phải vượt qua Giang thống lĩnh, mà Giang thống lĩnh chắc chắn sẽ không để Tô Trần giết lão.
⚝ ✽ ⚝
Đúng lúc này, trong tai mọi người vang lên một tiếng kiếm minh!
Hai mắt lão giả lộ vẻ mê mang, ngay sau đó, đầu lão liền rơi xuống khỏi cổ!
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người đều im lặng!
Có người nuốt nước bọt, khó tin nói: "Hắn... Hắn thật sự dám giết sao? Hơn nữa, còn giết trước mặt Giang thống lĩnh."
Lúc này, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt khó tin.
Bọn họ thật sự không ngờ, Tô Trần lại dám giết lão giả ngay trước mặt Giang thống lĩnh.
Thật sự quá bá đạo!
Lúc này, dường như có người nhớ ra điều gì đó, kinh hô: "Lão giả kia hình như là cường giả Bát Tinh Đại Đế? Cường giả Bát Tinh Đại Đế cứ như vậy bị miểu sát?"
"Chết tiệt! Hình như là vậy!"
"Hắn... Hắn miểu sát một vị cường giả Bát Tinh Đại Đế!"
"Vậy thực lực của hắn tuyệt đối không thấp hơn Cửu Tinh Đại Đế!"
"Khó trách hắn dám giết người trước mặt Giang thống lĩnh, bất quá, trong Bạch Ngọc Thành có vô số cường giả, cho dù hắn là Cửu Tinh Đại Đế, cũng không nên làm càn như vậy chứ?"
Mọi người đều nghị luận ầm ĩ.
Giang thống lĩnh nhìn chằm chằm Tô Trần, ánh mắt lạnh như băng: "Ngươi thật to gan!"
Tô Trần chắp tay sau lưng, đứng trên không trung, bạch y trắng như tuyết bay theo gió nhẹ. Hắn chỉ đứng ở đó, đã tỏa ra khí thế vô hình khiến người ta hít thở không thông.
Giang thống lĩnh không nói nhảm nữa, tay phải hắn mở ra, một thanh trường thương xuất hiện, thương ý đáng sợ giống như thủy triều cuồn cuộn tuôn ra.