Chương 196 Bồi thường! (2)
Đại trưởng lão gật đầu nói: "Đúng vậy, bởi vì hắn đã miểu sát một gã cường giả Cửu Tinh Đại Đế."
Tất cả mọi người đều kinh hãi.
Miểu sát cường giả Cửu Tinh Đại Đế, quả thật chỉ có Ngụy Tiên mới có thể làm được.
Sắc mặt Diệp Thu âm trầm như nước.
Một gã Ngụy Tiên, thật sự là rất khó giải quyết.
Hắn suy tư một lúc, sau đó hỏi: "Đã tra được lai lịch của hắn chưa?"
Đại trưởng lão lắc đầu nói: "Toàn bộ Hạ Tiên giới đều không có bất kỳ tin tức gì về hắn, giống như là hắn đột nhiên xuất hiện vậy, thuộc hạ hoài nghi, hắn rất có thể là người đến từ Thượng Tiên giới."
Nghe vậy, tất cả mọi người đều vô cùng chấn động.
Người đến từ Thượng Tiên giới?
Vậy thì bọn họ càng không thể trêu vào!
Một gã trưởng lão đứng dậy, nói: "Thánh chủ, chuyện này, hay là cứ bỏ qua đi!"
"Đúng vậy, thánh chủ, cứ bỏ qua như vậy đi!"
"Thánh Tử đã chết, chúng ta tìm người khác kế nhiệm là được, Linh Tiêu thánh địa chúng ta thiên tài nhiều như vậy, chẳng lẽ còn sợ không tìm được người kế nhiệm hay sao?"
Mấy gã trưởng lão khác cũng đều lần lượt lên tiếng.
Diệp Thu siết chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Chẳng lẽ cứ bỏ qua như vậy sao?"
Tất cả mọi người đều thầm thở dài.
Không bỏ qua thì có thể làm gì? Đi tìm hắn báo thù sao? Nói đùa, người như vậy, là người bọn họ có thể trêu vào sao? Nếu như bọn họ dám đi tìm hắn báo thù, chỉ sợ Linh Tiêu thánh địa cũng sẽ gặp phải tai họa ngập đầu.
Đại trưởng lão đột nhiên nói: "Thánh Tử chết ở Bạch Ngọc thành, chúng ta có thể đi tìm Tần thành chủ."
Diệp Thu nhìn về phía đại trưởng lão: "Ý của ngươi là?"
Đại trưởng lão nói: "Tìm người nọ báo thù, chắc chắn là không thể nào. Nhưng bồi dưỡng Thánh Tử tốn rất nhiều tâm huyết và tài nguyên của Linh Tiêu thánh địa chúng ta, vì để vãn hồi tổn thất, chúng ta có thể đi tìm Tần Thời, để hắn bồi thường một chút, dù sao thì Thánh Tử cũng là chết ở Bạch Ngọc thành." Diệp Thu nhíu mày: "Bồi thường?"
Đại trưởng lão gật đầu: "Đúng vậy."
Diệp Thu trầm mặc.
Biện pháp mà đại trưởng lão đưa ra, có lẽ là biện pháp tốt nhất lúc này.
Hắn trầm mặc một lúc, sau đó hỏi: "Vậy chúng ta nên đòi bồi thường bao nhiêu?"
Đại trưởng lão thản nhiên nói: "Tám phần bảo vật của phủ thành chủ!"
Nghe vậy, tất cả mọi người đều kinh hãi.
Tám phần bảo vật của phủ thành chủ?
Đây chẳng khác nào muốn móc sạch phủ thành chủ!
Diệp Thu trầm giọng hỏi: "Nếu như hắn không chịu bồi thường thì sao?"
Đại trưởng lão híp mắt lại: "Vậy thì Bạch Ngọc thành cũng không cần phải tồn tại nữa."
Diệp Thu nhíu mày: "Chỉ bằng vào chúng ta?"
Đại trưởng lão cười lạnh: "Chẳng phải Bạch Ngọc thành có thù oán với Tà Tông hay sao?"
Diệp Thu nhìn đại trưởng lão: "Ý của ngươi là... liên thủ với Tà Tông?"
Đại trưởng lão gật đầu: "Không sai."
Diệp Thu suy tư một chút, sau đó nói: "Được, vậy chuyện này liền giao cho ngươi đi một chuyến tới Bạch Ngọc thành."
Đại trưởng lão gật đầu, sau đó xoay người rời đi.
⚝ ✽ ⚝
Phủ thành chủ.
Trong đại điện, sắc mặt Tần Thời vô cùng ngưng trọng, cả người trầm mặc không nói.
Tần Dao và Tần Tử Huyên đứng bên cạnh, sắc mặt cũng vô cùng ngưng trọng.
"Haiz..." Tần Thời thở dài một tiếng: "Không nghĩ tới ta chỉ rời khỏi phủ thành chủ mấy ngày, mà Bạch Ngọc thành lại xảy ra chuyện lớn như vậy."
Tần Dao và Tần Tử Huyên im lặng không nói.
Tần Thời lại nói: "Không nghĩ tới tiểu tử kia lại là một vị Ngụy Tiên, thật sự là nằm ngoài dự liệu của ta."
Tần Tử Huyên đột nhiên hỏi: "Phụ thân, Cố Hằng Sinh đã chết, Linh Tiêu thánh địa có tìm chúng ta báo thù hay không?"
Tần Thời trầm mặc một lúc, sau đó nói: "Bọn họ hẳn là sẽ không tìm tiểu tử kia báo thù."
Tần Tử Huyên sững sờ: "Ý của người là sao?"
Tần Thời giải thích: "Tiểu tử kia là Ngụy Tiên, nếu như hắn muốn ẩn nấp, thì cho dù là Linh Tiêu thánh địa cũng rất khó tìm được hắn, haiz..."
Nói xong, hắn lại thở dài một tiếng.
Tần Dao nhíu mày hỏi: "Phụ thân, người sao vậy?"
Tần Thời nói: "Tiểu tử kia giết chết Cố Hằng Sinh, chẳng khác nào đánh vào mặt mũi của Linh Tiêu thánh địa, Linh Tiêu thánh địa vì mặt mũi, chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này, nhưng bọn họ lại tìm không thấy tiểu tử kia, các ngươi nói xem, bọn họ sẽ làm gì?"
Tần Dao và Tần Tử Huyên cúi đầu suy nghĩ.
Tần Thời lắc đầu, nói tiếp: "Bọn họ tìm không thấy tiểu tử kia, chắc chắn sẽ tìm tới ta."
Tần Dao nhíu mày: "Tìm người làm gì? Cũng đâu phải người giết chết Cố Hằng Sinh."
Tần Thời nói: "Bởi vì Cố Hằng Sinh là chết ở Bạch Ngọc thành!"
Nghe vậy, Tần Dao im lặng.
Lúc này, Tần Tử Huyên lên tiếng hỏi: "Vậy Linh Tiêu thánh địa muốn thế nào?"
Tần Thời lắc đầu: "Ta cũng không rõ, cho nên ta phải đi Linh Tiêu thánh địa một chuyến, hỏi rõ ràng bọn họ muốn giải quyết như thế nào."
Đúng lúc này, bên cạnh Tần Thời đột nhiên xuất hiện một hắc y nhân.
Tần Thời nhíu mày, hỏi: "Chuyện gì?"
Hắc y nhân chắp tay, cung kính nói: "Bẩm báo thành chủ, đại trưởng lão của Linh Tiêu thánh địa đã tới, hiện đang ở bên ngoài phủ thành chủ."
Tần Dao trầm giọng nói: "Tới nhanh như vậy?"
Tần Thì khẽ lắc đầu, sau đó nói: "Bảo hắn chờ, ta lập tức đi qua."
"Vâng!"
Người áo đen biến mất không thấy đâu nữa.
Tần Tử Huyên lúc này mới nói: "Phụ thân, con cảm giác Linh Tiêu Thánh Địa không có ý tốt."
Tần Thì gật đầu nói: "Chắc chắn rồi, các ngươi đi theo ta."
Tần Tử Huyên và Tần Dao gật đầu, sau đó đi theo Tần Thì rời khỏi đại điện.
Ngoài thành, Đại Trưởng Lão nhìn cửa thành, trên mặt lộ vẻ bình tĩnh, lúc này, ba người Tần Thì đột nhiên xuất hiện trước mặt lão.
Nhìn Tần Thì, Đại Trưởng Lão khẽ thi lễ, sau đó nói: "Tần Thành Chủ."
Tần Thì mỉm cười, mở miệng nói: "Không biết Hà Trưởng Lão đến Bạch Ngọc Thành ta là có chuyện gì?"
Hà Trưởng Lão đứng thẳng người: "Ta tới đây, chẳng lẽ Tần Thành Chủ không biết vì sao?"
Tần Thì cười nói: "Bởi vì Cố Hằng Sinh?"
Hà Trưởng Lão gật đầu, không nói gì.