← Quay lại trang sách

Chương 283 Câm miệng! (2)

Đây có lẽ chính là đóa hoa trong nhà kính còn chưa trải qua sóng gió của Tu Tiên Giới.

Tô Trần khẽ gật đầu: "Được."

Nói xong, hắn ()

Có chút trêu tức nói: "Ta đây cũng không thể luận bàn với ngươi một cách vô ích, nếu ngươi thua thì sao?"

Thần sắc Đường Yên cứng đờ.

Nếu thua thì sao?

Nàng thật sự chưa từng nghĩ tới.

Tô Trần nói: "Như vậy đi, nếu ngươi thua, ngươi hãy dẫn đồ đệ của ta đến Kiếm Tông, để hắn ở đó hảo hảo tu luyện, còn nữa, nếu hắn ở Kiếm Tông bị đối xử bất công, ngươi phải bảo vệ hắn, như thế nào?"

Kiếm Tâm ở phía xa sau khi nghe xong lời của Tô Trần, hốc mắt không khỏi ươn ướt, khoảnh khắc này, hắn cảm thấy có sư tôn thật tốt.

Đường Yên suy nghĩ một lát, sau đó gật đầu: "Được, nhưng nếu ngươi thua thì sao?"

Tô Trần cười nói: "Ta thua? Nếu ta thua, tùy ngươi xử trí."

Đường Yên gật đầu, "Được, đây là ngươi nói đấy."

Kỳ thực, trong lòng Đường Yên biết rõ bản thân chắc chắn sẽ thua, không thể thắng được Tô Trần, nhưng nàng vẫn muốn thử, thử xem chênh lệch giữa nàng và Tô Trần rốt cuộc là bao nhiêu.

Dù sao, trong lòng nàng vẫn còn có chút không phục.

Đường Yên nhìn Tô Trần: "Ta ở bên ngoài chờ ngươi."

Nói xong, nàng biến mất tại chỗ.

Tô Trần cười, thân ảnh cũng biến mất tại chỗ.

Kiếm Tâm và Lý Bác Sơn liếc nhìn nhau, sau đó vội vàng đi ra khỏi đại điện.

Lúc này, hai người Tô Trần xuất hiện giữa không trung, ánh mắt đều nhìn chằm chằm đối phương.

Cùng lúc đó, các đệ tử Vạn Kiếm Tông bên dưới cũng chú ý tới hai người trên không trung: "Ê? Hai người này là ai?"

"Không biết, không quen biết, nhưng mà, nam tử này trông thật đẹp trai, ta động lòng rồi."

"Ngươi là nam nhân, động lòng cái gì? Muốn động lòng cũng là nữ nhân chúng ta động lòng."

"Sao nào? Nam nhân không thể động lòng à?"

"Phì! Ngươi thật buồn nôn."

⚝ ✽ ⚝

Không chỉ có đệ tử Vạn Kiếm Tông chú ý tới hai người trên không trung, mà ngay cả các vị trưởng lão Vạn Kiếm Tông cũng bị kinh động. Bọn họ nhao nhao ngẩng đầu nhìn, trong mắt mang theo vẻ nghi hoặc.

"Nữ tử kia không phải Đường trưởng lão sao? Nam tử kia là ai?"

"Tông chủ chắc chắn biết, đi, chúng ta đi tìm tông chủ."

"Được!"

⚝ ✽ ⚝

Lý Bác Sơn nghiêm nghị nhìn Tô Trần: "Kiếm Tâm, rốt cuộc sư tôn của ngươi là người phương nào?"

Kiếm Tâm lắc đầu nói: "Ta cũng không biết."

Lý Bác Sơn nghi ngờ nhìn về phía Kiếm Tâm, "Ngươi không biết?"

Kiếm Tâm gật đầu nói: "Ừm, kỳ thực ta và sư tôn cũng không quen biết lâu, ta chỉ biết, sư tôn vô cùng thần bí, thực lực càng là một ẩn số."

Lý Bác Sơn tò mò hỏi: "Thần bí đến mức nào?"

Kiếm Tâm suy nghĩ một lát, sau đó nói: "Trong nháy mắt có thể miểu sát cường giả cảnh giới phía trên Ngụy Tiên Cảnh!"

Hắn đối với cảnh giới phía trên Ngụy Tiên Cảnh còn chưa có nhiều hiểu biết, tỷ như, hai người Âu Dương Chính Sơ và Hạ Cửu U trước đó.

Hắn chỉ biết thực lực của hai người bọn họ rất mạnh, nhưng cụ thể ở cảnh giới nào thì hắn cũng không biết, cho nên hắn mới nói Tô Trần có thể miểu sát cường giả cảnh giới phía trên Ngụy Tiên Cảnh, mà không phải cảnh giới cụ thể nào.

"Cái gì!"

Nghe vậy, Lý Bác Sơn trực tiếp kinh hô thành tiếng, trên mặt đầy vẻ khó tin và khiếp sợ.

Cảnh giới phía trên Ngụy Tiên Cảnh?

Chẳng phải là Chân Tiên Cảnh sao?

Có thể miểu sát cường giả Chân Tiên Cảnh...

Trời đất!

Vậy rốt cuộc là cảnh giới gì?

Lý Bác Sơn đã ngây người, bởi vì trong nhận thức của hắn, Chân Tiên Cảnh đã là đỉnh phong của tất cả tu sĩ, về phần cảnh giới phía trên Chân Tiên Cảnh, trước kia hắn chưa từng nghĩ tới!

Hắn sợ mình nghe nhầm, vội vàng hỏi: "Thật sao? Sư tôn của ngươi thật sự có thể miểu sát cường giả Chân Tiên Cảnh?"

Kiếm Tâm nghiêm nghị nói: "Có lẽ không chỉ có thể miểu sát cường giả Chân Tiên Cảnh, sư tôn còn có thể miểu sát cường giả cảnh giới phía trên Chân Tiên Cảnh!"

⚝ ✽ ⚝

Nghe Kiếm Tâm nói xong, Lý Bác Sơn trừng lớn hai mắt, vẻ mặt không thể tin nổi: "Kiếm Tâm, ngươi đừng nói giỡn nữa, trò đùa này chẳng buồn cười chút nào!"

Miểu sát cường giả cảnh giới phía trên Chân Tiên Cảnh?

Trời đất!

Vậy phải mạnh đến mức nào?

Kiếm Tâm nhún vai, "Ta không nói giỡn, là thật."

Lý Bác Sơn liên tục lắc đầu, "Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!"

Nếu Tô Trần thật sự có thể miểu sát cường giả cảnh giới phía trên Chân Tiên Cảnh, vậy thì thật đáng sợ, dù sao, hắn cũng không tin Tô Trần lại lợi hại như vậy.

Kiếm Tâm bất đắc dĩ nói: "Đường trưởng lão có nói với ngài cảnh giới của nàng là gì không?"

Lý Bác Sơn sững sờ, suy nghĩ một chút, hắn nói: "Hình như lúc trước nàng có nói chuyện phiếm với ta, nàng là Kim Tiên Cảnh."

Kiếm Tâm gật đầu, hỏi: "Vậy nàng có nói cho ngài biết cảnh giới phía trên Chân Tiên Cảnh là gì không?"

Lý Bác Sơn suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu, "Không có, nàng chỉ nói với ta nàng là Kim Tiên Cảnh, lúc ấy ta còn muốn hỏi nàng một chút về cảnh giới phía trên Chân Tiên Cảnh, nhưng nàng từ chối, còn nói ta biết cũng vô dụng, cho nên ta cũng không hỏi nữa."

Kiếm Tâm gật gật đầu, sau đó nói cho Lý Bác Sơn về những cảnh giới phía trên Chân Tiên Cảnh.

Nghe xong lời của Kiếm Tâm, trong lòng Lý Bác Sơn dậy sóng, lúc này, hắn khiếp sợ đến mức không nói nên lời, hắn không ngờ rằng, phía trên Chân Tiên Cảnh còn có nhiều cảnh giới như vậy!

Vậy một tên Ngụy Tiên như hắn thì tính là gì?

Chẳng khác gì con kiến hôi?

Hình như trong mắt người khác, hắn quả thật chẳng khác gì con kiến hôi.

Hắn cười khổ một tiếng, "Vốn tưởng rằng ta đã đạt đến đỉnh phong tu tiên, không ngờ rằng, ta vẫn chỉ là một con kiến hôi, haizzz..."

Nói xong câu cuối cùng, hắn thở dài một tiếng, trong mắt đầy vẻ phức tạp.