← Quay lại trang sách

Chương 314 Mặt mũi của lão tử!

Hắn phản ứng lại, hai chân nhịn không được run rẩy, cuối cùng thật sự không chống đỡ nổi nữa, trực tiếp té quỵ trên mặt đất.

Hắn biết, bản thân xong đời rồi!

Thật sự là xong đời rồi!

Hoàn toàn xong đời rồi!

Hắn vậy mà lại chọc giận một vị đại nhân vật mà bản thân không thể nào trêu chọc nổi!

Xong đời rồi!

Sắc mặt hắn xám như tro tàn, trên mặt không còn chút máu, chỉ còn lại vô tận tuyệt vọng!

Tô Trần nhìn Âu Dương Chính Sơ đang quỳ trên mặt đất, khóe miệng khẽ nhếch lên, "Không tệ, ngươi rất nghe lời, đứng lên đi."

Âu Dương Chính Sơ gật đầu, sau đó cẩn thận đứng lên, sau đó đứng ở bên cạnh Tô Trần.

Trong toàn bộ quá trình, hắn không hề biểu hiện ra chút bất mãn nào, về phần nguyên nhân là vì sao, bởi vì hắn biết rõ thực lực của Tô Trần.

Chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung.

Không thể tưởng tượng nổi!

Vô cùng không thể tưởng tượng nổi!

Từ sau lần đó, mỗi ngày tâm thần hắn đều bất an, ngay cả lúc tu luyện, cũng thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma.

Tô Trần đã để lại bóng ma tâm lý không thể nào xóa nhòa trong lòng hắn!

Nhưng mà lúc này, trong lòng hắn rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.

Bởi vì vừa rồi Tô Trần bảo hắn đứng lên, mà không phải để hắn tiếp tục quỳ, điều này nói rõ điều gì? Nói rõ Tô Trần đã không còn địch ý với hắn nữa!

Không còn địch ý nữa!

Sau này hắn và Tử Phủ Thánh Địa sẽ không bị Tô Trần trả thù nữa!

Đúng lúc này, Tô Trần điểm một ngón tay lên giữa lông mày Âu Dương Chính Sơ.

Trong lòng Âu Dương Chính Sơ căng thẳng, nhưng hắn không dám phản kháng, bởi vì hắn biết, cho dù mình phản kháng cũng không có tác dụng gì.

Tô Trần muốn giết hắn giống như giết một con kiến.

Phản kháng có tác dụng gì?

Chỉ có điều điều khiến hắn nghi ngờ là, Tô Trần muốn làm gì.

Tất cả mọi người nhìn Tô Trần, cũng là một mặt khó hiểu.

Cũng đúng lúc này, trong cơ thể Âu Dương Chính Sơ đột nhiên tràn vào một cỗ lực lượng thần bí khủng bố.

Trong lòng Âu Dương Chính Sơ chợt lạnh, đang lúc hắn cho rằng mình chết chắc rồi thì đột nhiên phát hiện khí tức của mình đang điên cuồng tăng vọt!

⚝ ✽ ⚝

Trong chớp mắt đã đột phá một tiểu cảnh giới!

Âu Dương Chính Sơ vẻ mặt mộng bức.

Nhưng không đợi hắn lấy lại tinh thần, cảnh giới của hắn lại một lần nữa đột phá!

Nhưng như vậy vẫn chưa xong!

Cảnh giới của hắn còn đang không ngừng đột phá!

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người.

"Mẹ kiếp! Đây là tình huống gì?"

"Ngươi nên hỏi đây là thủ đoạn gì! Hắn lại có thể giúp người ta đột phá cảnh giới!"

"Hắn đến tột cùng là ai! Đây cũng quá ngưu bức đi?"

⚝ ✽ ⚝

Đồng tử Vương Nguyên Vũ chợt co rút lại, vẻ mặt không thể tin.

Hắn nhìn thấy cái gì?

Hắn trông thấy lại có người có thể trợ giúp Âu Dương Chính Sơ đột phá cảnh giới!

Còn là loại liên tiếp đột phá mấy tầng!

Con mẹ nó!

Phải biết, Âu Dương Chính Sơ là Tiên Quân cảnh!

Có thể tiện tay trợ giúp Tiên Quân cảnh đột phá cảnh giới, đây là tồn tại dạng gì mới có thể làm được a?

Thời khắc này, hắn chợt nhớ tới lời nói của tỷ đệ Vương Hi.

Có lẽ, hai người bọn họ cũng không có nói dối?

Mà là thật!

Sắc mặt Vương Nguyên Vũ có chút trắng bệch, đồng thời cũng cảm thấy may mắn, may mắn là mình không ra tay với Tô Trần!

Nếu như lúc đầu hắn trực tiếp ra tay với Tô Trần, hắn chắc chắn sẽ chết rất thảm! Lúc này, hắn vẫn còn hơi sợ hãi.

Hắn thở ra một hơi thật dài, "Vẫn ổn."

Thạch lão ngơ ngác nhìn Tô Trần, qua một lúc lâu, lão run giọng nói: "Ta... Ta rốt cuộc đã trêu chọc phải tồn tại như thế nào vậy! Xong rồi! Hoàn toàn xong rồi!"

Thạch lão mặt xám như tro tàn, lão biết rõ, chính mình hôm nay sợ rằng thật phải chết rồi.

Bởi vì lão đã trêu chọc phải một tồn tại khủng bố!

Cho dù Tô Trần buông tha lão, Tử Lôi Tông cũng sẽ không bỏ qua cho lão!

Lúc này, Tô Trần thu tay lại đặt lên chân mày Âu Dương Chính Sơ.

Hồ Tiểu Thiên trong ngực hắn, giờ phút này trong mắt lóe lên tinh quang, "Chủ nhân, người thật lợi hại!"

Tô Trần liếc Hồ Tiểu Thiên một cái: "Có rắm thì đánh."

Hồ Tiểu Thiên cười hắc hắc, "Chính là... chính là có thể hay không..."

Tô Trần đột nhiên nói: "Không thể."

Mặt Hồ Tiểu Thiên cứng đờ, sau đó im lặng, ngay sau đó liền nằm nhoài trong lòng Tô Trần, không ngừng nức nở.

Khóe miệng Tô Trần giật giật, sau đó vỗ đầu Hồ Tiểu Thiên một cái, "Trước đó ta không phải đã giúp ngươi đột phá đến Chân Tiên cảnh sao? Còn không biết đủ? Ta thấy ngươi là thiếu đánh."

Nói xong, hắn lại giơ tay lên.

Hồ Tiểu Thiên thấy thế, vội vàng quơ hai cái chân nhỏ, "Đừng đánh đừng đánh! Ta sai... A!"

Nhưng hắn vẫn nói chậm, Tô Trần đã vỗ một cái vào mông hắn.

Hồ Tiểu Thiên lập tức kêu thảm một tiếng, khóe mắt chảy ra nước mắt, hai móng vuốt vội vàng che lấy cái mông đã sưng lên.

Tô Trần cười nói: "Gọi ngươi nghịch."

Hồ Tiểu Thiên vẻ mặt ủy khuất, "Ta sai rồi."

Lúc này, Diệp Linh Khê đột nhiên xuất hiện, nhìn vẻ mặt ủy khuất của Hồ Tiểu Thiên, nàng không nhịn được cười nói: "Huynh trưởng, vừa rồi Tiểu Thiên chọc huynh tức giận sao?"

Tô Trần gật đầu nói: "Ừm, tên này cần phải dạy dỗ."

"Phốc thử!"

Diệp Linh Khê không nhịn được cười ra tiếng, sau đó liền ôm Hồ Tiểu Thiên trong ngực Tô Trần: "Trước đó ở chỗ ta thì thôi, ngươi còn dám ở trước mặt huynh trưởng, thật sự phục ngươi."

Hồ Tiểu Thiên nước mắt rưng rưng, không nói gì.

Nhìn thấy cảnh này, Tô Trần cười lắc đầu: "Tên nhóc này."

⚝ ✽ ⚝

Đúng lúc này, trên người Âu Dương Chính Sơ đột nhiên bộc phát ra một cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa khủng bố!

Tiên Thánh cảnh nhất trọng!