← Quay lại trang sách

Chương 402 Kiếm Tâm không hợp thói thường!

Chu Thiến Nhi im lặng, lắc đầu, không nói gì thêm.

Phùng di thở dài, cũng không nói gì nữa.

⚝ ✽ ⚝

Kiếm Tâm nhìn bốn người bên cạnh: "Mọi người tránh xa một chút."

Bốn người định lên tiếng, Kiếm Tâm nói: "Với thực lực hiện tại, mọi người chỉ cản trở ta."

Nghe vậy, bốn người im lặng, gật đầu.

Từ Hàm Hàm trầm giọng: "Ngươi cẩn thận."

Kiếm Tâm gật đầu: "Ừm."

Bốn người rời đi, Kiếm Tâm bước ra, xuất hiện giữa không trung.

Tay trái chắp sau lưng, tay phải nắm chặt Khinh Ngân kiếm, bạch y bay phấp phới, ánh mắt nhìn chằm chằm lão giả phía xa, không chút sợ hãi, thậm chí còn có chiến ý mãnh liệt.

Mọi người nhìn Kiếm Tâm, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.

Có người nghi hoặc: "Hắn là ai? Không thấy lão giả kia đang rất tức giận sao? Hắn còn dám xuất hiện, điên rồi sao?"

Một nam tử lên tiếng: "Hắn là người của Kiếm Tông, hơn nữa, thiếu tông chủ Hỏa Thần tông là do hắn giết!"

Nghe vậy, mọi người nhìn về phía nam tử.

Một nữ tử kinh ngạc: "Hắn giết thiếu tông chủ Hỏa Thần tông?"

Những người khác cũng lộ vẻ kinh ngạc.

Nam tử gật đầu, kể lại chuyện xảy ra trong khách điếm.

Nghe xong, ai nấy đều kinh ngạc, không thể tin nổi.

Lão giả nhìn chằm chằm Kiếm Tâm: "Ngươi giết thiếu tông chủ?"

Kiếm Tâm không phủ nhận, gật đầu.

"Lớn mật!"

Lão giả gầm lên, sát ý ngập trời tỏa ra, bao phủ khắp nơi: "Lớn mật! Không chạy trốn mà còn dám xuất hiện trước mặt ta! Can đảm lắm, lát nữa ta sẽ lưu cho ngươi toàn thây!"

Dứt lời, lão giả không do dự nữa, hai tay vung lên, thiên địa biến sắc, lôi điện lóe sáng, uy năng vô tận hội tụ trong tay lão, hình thành một luồng sáng hủy diệt, đánh về phía Kiếm Tâm!

Kiếm Tâm nghiêm mặt, không chần chừ, vung kiếm chém xuống.

Quy nhất!

Đối mặt với lão giả, hắn không dám lơ là, bởi vì lão giả có tu vi Kim Tiên cảnh ngũ trọng!

Mà lúc này hắn chỉ mới là Huyền Tiên cảnh tam trọng.

Kim Tiên cảnh và Huyền Tiên cảnh cách biệt rất lớn, vì vậy, Kiếm Tâm không dám có chút chủ quan.

Chủ quan là chết!

Nhìn kiếm chiêu này của Kiếm Tâm, Chu Thiến Nhi biến sắc: "Kiếm kỹ gì đây? Lại cường đại như thế!"

⚝ ✽ ⚝

Một tiếng nổ lớn vang lên, không gian phương viên triệu dặm bị sóng xung kích đáng sợ hủy diệt.

Thật đáng sợ!

Mọi người hoảng sợ, tiếp tục lùi xa, đến khi cách đó mấy triệu dặm mới dừng lại.

Cùng lúc, Kiếm Tâm bị đánh bật ra xa mấy vạn trượng mới đứng vững được.

Lão giả nhìn Kiếm Tâm, kinh ngạc: "Ngươi chỉ là Huyền Tiên cảnh, lại có thể đỡ được một chiêu của ta?"

Không chỉ lão giả, tất cả mọi người đều ngây người.

"Hắn lại có thể đỡ được một chiêu của cường giả Kim Tiên cảnh khi chỉ mới là Huyền Tiên cảnh, hơn nữa còn không bị thương, chuyện này thật quá sức tưởng tượng!"

"Từ bao giờ Kiếm Tông lại xuất hiện một thiên kiêu yêu nghiệt như vậy?"

"Đúng vậy, ta chưa từng nghe nói qua."

"Kiếm Tông che giấu thật kỹ!"

⚝ ✽ ⚝

Phùng di kinh ngạc: "Một kiếm vừa rồi của hắn là sao? Sao lại có thể bộc phát ra uy năng đáng sợ như vậy?"

Chu Thiến Nhi nhìn chằm chằm, trong mắt lóe sáng: "Xem ra, sư tôn của hắn còn đáng sợ hơn chúng ta tưởng tượng."

Trong bóng tối.

Triệu Dật cau mày: "Hắn chính là Kiếm Tâm mà ngươi nói?"

Vương trưởng lão gật đầu, trong mắt tràn đầy kinh hãi: "Mới mấy tháng không gặp, hắn đã mạnh đến mức này, thật khó tin!"

Triệu Dật nhìn chằm chằm Kiếm Tâm, sát ý lóe lên trong mắt: "Không thể giữ hắn, nếu để hắn trưởng thành, Lạc Nhật tông chúng ta sẽ gặp nguy hiểm!"

Nghe vậy, Vương trưởng lão cũng nhận ra tính nghiêm trọng của sự việc, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.

Triệu Dật hỏi: "Đã báo cho tông chủ Hỏa Thần tông, con trai hắn bị người của Kiếm Tông giết chưa?"

Vương trưởng lão gật đầu: "Đã báo, hắn đang trên đường đến đây."

Triệu Dật mỉm cười: "Tốt, đợi hắn đến, chúng ta không cần ra tay giết Kiếm Tâm, cũng không cần kết thù với Kiếm Tông."

Vương trưởng lão nhìn Triệu Dật, đầy vẻ bội phục: "Tông chủ, quả nhiên là diệu kế."

Triệu Dật cười, không nói gì thêm.

⚝ ✽ ⚝

Lão giả mặt mày âm trầm, trong lòng nặng trĩu.

Lão thật không ngờ, Kiếm Tâm lại có thể đỡ được một chiêu của mình.

Phải biết, tu vi của lão và Kiếm Tâm cách biệt rất lớn, một bên là Kim Tiên cảnh ngũ trọng, một bên chỉ là Huyền Tiên cảnh tam trọng!

Lẽ ra Kiếm Tâm không thể nào đỡ được một chiêu của lão!

Thế mà Kiếm Tâm lại đỡ được!

Yêu nghiệt!

Đó là đánh giá của lão giả dành cho Kiếm Tâm.

Hít sâu một hơi, sát ý trong mắt lão giả càng thêm nồng đậm.

Yêu nghiệt như vậy, càng không thể giữ lại!

Lão giả nhanh chóng kết ấn, miệng lẩm bẩm, khí thế ngập trời bộc phát, không gian xung quanh như bị bóp méo.

Đúng lúc này, lão giả đột nhiên vỗ một chưởng về phía Kiếm Tâm.

Một chưởng đáng sợ, mang theo vô số phù văn thần bí, ẩn chứa uy lực khủng khiếp!

Một chưởng này đủ để hủy diệt tất cả tu sĩ dưới Kim Tiên cảnh nhị trọng!

Thật đáng sợ!

Mọi người hít một hơi lạnh, kinh hãi.

"Tiểu tử này xong đời rồi!"

"Một chưởng này, hắn không đỡ nổi đâu!"

"Haiz, đáng tiếc cho một thiên tài yêu nghiệt."

⚝ ✽ ⚝

Trong bóng tối.

Triệu Dật mỉm cười: "Xem ra, không cần đợi tông chủ Hỏa Thần tông đến nữa."

Kiếm Tâm nhìn chưởng lực ập đến, ánh mắt ngưng trọng.

Phải nói, chưởng này khiến hắn cảm thấy nguy hiểm.

Nhưng nguy hiểm thì sao?

Ta một kiếm phá nó!

Ông!

Khinh Ngân kiếm trong tay Kiếm Tâm phát ra một tiếng kiếm minh chói tai, cũng đúng lúc này, hai tay Kiếm Tâm nắm chặt Khinh Ngân kiếm.

Sau một khắc!

Hắn giơ Khinh Ngân kiếm lên cao quá đỉnh đầu, lập tức chém xuống!

Một kiếm vô hình!

Mặc dù không nhìn thấy một kiếm này, nhưng lại có thể cảm nhận được kiếm thế khủng bố ẩn chứa trong một kiếm này, cỗ kiếm thế này trong nháy mắt quét sạch đến phương viên mấy trăm vạn dặm!

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, một kiếm một chưởng chạm vào nhau!

Ầm ầm!