Chương 414 Thân phận của Chu Thiến Nhi!
Tuyết Anh thở dài một tiếng, vẻ mặt có chút phức tạp, nàng biết, có lẽ mình thật sự đã thích Tô Trần rồi.
Sao mình lại đi thích lão tổ chứ?
Tuyết Anh chìm trong suy nghĩ miên man.
Chu Thiến Nhi nhìn Tuyết Anh, trong lòng nghi ngờ.
Cô nương này bị sao vậy?
Chỉ trong chốc lát, mà tâm trạng lại thay đổi liên tục như vậy, thật kỳ lạ.
Chu Thiến Nhi lắc đầu, không nghĩ ngợi lung tung nữa, nàng nhìn về phía Tô Trần, sau đó đi đến bên cạnh Tô Trần, hành lễ, cung kính nói: "Tiền bối."
Tô Trần liếc mắt nhìn Chu Thiến Nhi, "Nghĩ kỹ chưa?"
Chu Thiến Nhi gật đầu, "Nghĩ kỹ rồi."
Tô Trần nhìn nàng, hỏi: "Là chuyện gì?"
Chu Thiến Nhi do dự một chút, sau đó nói: "Trước khi nói, ta muốn giới thiệu qua thân phận của mình."
Tô Trần gật đầu, "Được."
Chu Thiến Nhi nói: "Ta đến từ Thánh Điện Vân Châu!"
Nói xong, nàng len lén quan sát biểu hiện của Tô Trần, chỉ thấy lúc này Tô Trần vẫn bình tĩnh, trong mắt không chút gợn sóng.
Chu Thiến Nhi nghi ngờ.
Chẳng lẽ vị tiền bối này chưa từng nghe nói đến Thánh Điện Vân Châu?
Không thể nào?
Theo lý mà nói, với nhân vật như tiền bối, hẳn là phải biết đến Thánh Điện mới đúng chứ.
Cùng lúc đó, khi Tuyết Anh nghe nói Chu Thiến Nhi đến từ thánh điện Vân Châu thì con ngươi phóng đại, cả kinh nói: "Ngươi đến từ thánh điện Vân Châu?"
Chu Thiến Nhi sững sờ, nhìn về phía Tuyết Anh: "Ngươi biết?"
Tuyết Anh gật đầu nói: "Vân Châu thuộc về mười châu đứng đầu trong toàn bộ ba ngàn châu, mà ở trong Vân Châu có một thế lực tên là Thánh Điện, Thánh Điện này cực kì khủng bố, có một vị Tiên Đế lão tổ, thuộc về thế lực cấm kỵ!"
Nghe Tuyết Anh nói xong, Chu Thiến Nhi và Phùng di đều ngây ngẩn cả người.
Các nàng không nghĩ tới Tuyết Anh biết nhiều như vậy.
Chu Thiến Nhi trầm mặc một lát ngắn ngủi, sau đó hỏi: "Ngươi là người phương nào?"
Nàng suy đoán, Tuyết Anh hẳn không phải người Hoang Châu.
Hoang Châu quá hẻo lánh, người ở đây không có khả năng biết chuyện liên quan tới Vân Châu Thánh Điện.
Không phải nàng khẳng định như vậy, là bởi vì đây chính là sự thật.
Vân Châu cách Hoang Châu tới mấy trăm triệu dặm!
Xa như vậy, đừng nói biết Thánh Điện, chỉ sợ ngay cả Vân Châu cũng không biết.
Cho nên nàng suy đoán, Tuyết Anh hẳn không phải người Hoang Châu.
Kiếm Tâm lúc này cũng nhìn về phía Tuyết Anh, trong mắt mang theo hiếu kỳ.
Ở chung với Tuyết Anh lâu như vậy, nói thật, hắn cũng không biết thân phận của Tuyết Anh, bởi vì Tuyết Anh chưa bao giờ nói qua chuyện liên quan tới mình.
Tuyết Anh trầm mặc một chút ngắn ngủi, sau đó nói: "Ta là người Tử Linh châu."
Tử Linh châu?!
Nghe vậy, Chu Thiến Nhi và Phùng di trong lòng cả kinh, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
Cái này cũng không trách các nàng kinh ngạc như thế, bởi vì Tử Linh châu cũng thuộc về mười châu đứng đầu!
Ở chỗ này gặp được một vị người Tử Linh châu, các nàng có thể không kinh ngạc sao?
Chu Thiến Nhi do dự một chút, sau đó nói: "Tử Linh châu cách đây rất xa, sao huynh lại xuất hiện ở Hoang châu?"
Tuyết Anh lắc đầu, không nói gì thêm.
Thấy thế, Chu Thiến Nhi cũng không hỏi lại.
Tuy rằng nàng rất tò mò Tuyết Anh vì sao lại xuất hiện ở Hoang Châu, nhưng người ta đã không muốn nói, nàng cũng không tiện hỏi nữa, dù sao hỏi lại cũng không lễ phép.
Chu Thiến Nhi nhìn về phía Tô Trần, tiếp tục nói: "Ta là Thánh nữ của Thánh điện, cũng là nữ nhi của Thánh chủ Thánh điện."
Nghe vậy, mặt mũi Tuyết Anh tràn đầy vẻ khiếp sợ, nàng không nghĩ tới, thân phận của Chu Thiến Nhi lại cao minh như thế.
Thánh Điện Thánh Chủ!
Nàng biết, nghe đồn, thực lực của vị Thánh Chủ này chính là Tiên Hoàng cảnh cửu trọng đỉnh phong!
Chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phá tới Tiên Đế!
Mà Chu Thiến Nhi lại là nữ nhi của vị này!
Không thể không nói, nàng thật sự rất khiếp sợ.
Chu Thiến Nhi tiếp tục nói: "Ở Thánh Điện ta có một tòa truyền thừa, truyền thừa này là một vị lão tổ của Thánh Điện lưu lại từ mấy trăm vạn năm trước, nghe nói, chỉ cần tiếp nhận truyền thừa này, đột phá Tiên Đế sẽ dễ như trở bàn tay."
Tuyết Anh nghe Chu Thiến Nhi kể lại, không tự giác gật gật đầu, hiển nhiên, nàng biết rõ truyền thừa này.
Nàng còn biết, truyền thừa này đã bị rất nhiều người mơ ước, nhưng mà, phàm là người mơ ước truyền thừa này, đều không ngoại lệ, tất cả đều bị Thánh Điện giải quyết.
Chu Thiến Nhi nắm chặt hai tay, trầm giọng nói: "Tuy truyền thừa này rất tốt, nhưng sẽ làm người ta mất đi bất cứ cảm tình và thất tình lục dục nào, chỉ biết một lòng tu đạo."
Nói xong, sắc mặt nàng có chút khó coi, ngữ khí bất đắc dĩ, "Cao tầng Thánh Điện cùng cha ta muốn ta tiếp nhận truyền thừa này, nhưng ta không muốn, bởi vì ta không muốn trở thành kẻ không có chút tình cảm nào."
Kiếm Tâm lúc này nói: "Vậy tại sao cha nàng không cho người khác tiếp nhận truyền thừa này?"
Nghe vậy, Chu Thiến Nhi nhìn Kiếm Tâm, cười khổ nói: "Bởi vì truyền thừa kia lựa chọn ta, những kẻ khác căn bản là không lọt vào mắt nó."
Kiếm Tâm sửng sốt, "Truyền thừa còn có thể lựa chọn người sao?"
Chu Thiến Nhi gật đầu nói: "Ừm, tòa truyền thừa kia cũng không phải truyền thừa bình thường, nó sẽ tự chủ lựa chọn người thích hợp tiếp nhận truyền thừa."
Lúc này, Tô Trần nói: "Vậy ngươi muốn ta làm gì?"
Chu Thiến Nhi trầm mặc một chút, sau đó nói: "Ta không muốn tiếp nhận truyền thừa này."
Tô Trần gật đầu: "Ừ, ta hiểu rồi."
Nói xong, hắn chậm rãi đứng lên, sau đó nhìn về phía Chu Thiến Nhi: "Vậy đi thôi."
Chu Thiến Nhi nghi hoặc hỏi: "Đi đâu?"
Tô Trần bình tĩnh nói: "Ta đi nói chuyện với cha ngươi, bảo ông ta đừng ép buộc ngươi tiếp nhận truyền thừa đó."
"A?"
Chu Thiến Nhi sửng sốt: "Cái này... cái này không tốt đâu? Tính tình cha ta không tốt lắm..."