← Quay lại trang sách

Chương 418 Ngươi là Tiên Đế!

Làm sao có thể dễ dàng để cho bọn họ quỳ xuống như vậy?

Nhưng... Nhưng đây đều là bọn họ tận mắt nhìn thấy!

Bọn họ không thể không tin!

Tất cả những điều này đều là sự thật!

Nhưng rốt cuộc là tồn tại như thế nào, mới có thể nói để cho đám trưởng lão quỳ xuống liền quỳ xuống?

Tiên Đế!

Ngoại trừ Tiên Đế ra, còn có ai có thể làm được chuyện này?

Hắn là Tiên Đế!

Mẹ kiếp!

Tất cả mọi người đều khó tin nhìn Tô Trần, thân thể run nhè nhẹ, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, sợ hãi như muốn bao phủ lấy bọn họ!

Một số kẻ nhát gan càng là hai chân mềm nhũn, ngã ngồi trên mặt đất, quần áo phía dưới ướt một mảng, có thể thấy được bọn họ sợ hãi cùng khủng hoảng đến mức nào!

Chu Thiến Nhi đầy mắt rung động nói: "Tiền bối thật sự là quá mức khủng bố!"

Phùng di ở bên cạnh cũng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Trong mắt Chu Thiến Nhi lóe lên tia sáng lấp lánh: "Chỉ một câu nói liền để cho toàn bộ trưởng lão của Thánh Điện quỳ xuống, thật là uy phong a."

Phùng di nhìn nàng, trêu ghẹo nói: "Tiểu thư, chẳng lẽ ngươi thích Tô Trần tiền bối?"

Chu Thiến Nhi không chút do dự nói: "Nam tử như vậy, ai mà không thích?"

Nói xong, nàng nhìn về phía Phùng di, "Chẳng lẽ Phùng di không thích?"

Nghe vậy, trên mặt Phùng di hiện lên một tia đỏ ửng.

Chu Thiến Nhi trừng lớn hai mắt: "Không thể nào, chẳng lẽ Phùng di thật sự thích Tô Trần tiền bối?"

Phùng di vội vàng che ngực, sắc mặt đỏ ửng không thôi, có chút tức giận nói: "Tiểu nha đầu này!"

Chu Thiến Nhi le lưỡi cười hì hì: "Ta chỉ nói đùa thôi, Phùng di đừng tức giận a."

"Hừ!"

Phùng di hừ lạnh một tiếng, không để ý tới Chu Thiến Nhi nữa.

⚝ ✽ ⚝

Ngụy Thanh Dương cùng đám trưởng lão giờ phút này như bị sét đánh, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi và sợ hãi, thân thể đều không nhịn được mà run rẩy.

Bọn họ ngu xuẩn!

Thật sự là quá mức ngu xuẩn!

Bọn họ thật không ngờ, Tô Trần lại khủng bố đến mức độ như vậy, chỉ bằng một câu nói liền có thể trấn áp bọn họ!

Cũng vào thời khắc này, bọn họ rốt cuộc cũng hiểu rõ.

Cái gì mà Tiên Hoàng cảnh!

Rõ ràng là một vị Tiên Đế a!

Tiên Đế!

Đám trưởng lão vừa nghĩ tới thái độ của mình đối với Tô Trần lúc trước, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, trong mắt tràn đầy vẻ tuyệt vọng và hối hận.

Xong rồi!

Lần này thật sự xong đời rồi!

Bọn họ lại dám bất kính với một vị Tiên Đế!

Hoàn toàn xong đời rồi!

Lúc này, đầu óc Ngụy Thanh Dương trống rỗng, suy nghĩ đều ngừng lại.

Hắn thật sự không ngờ, Tô Trần lại là một vị đại năng Tiên Đế!

Thật sự là nằm mơ cũng không dám nghĩ tới!

Trên trán Ngụy Thanh Dương không ngừng chảy xuống mồ hôi lạnh, trong lòng hối hận không thôi.

Nếu như lúc trước hắn trực tiếp đi bẩm báo với Thánh Chủ thì tốt rồi!

Cần gì phải tự mình ra mặt, giả bộ uy phong làm gì?

Bây giờ thì hay rồi!

Thật sự là tự tìm đường chết a!

Ngụy Thanh Dương hít sâu một hơi, cố gắng ổn định tâm tình đang hoảng loạn của mình, sau đó run rẩy nhìn về phía Tô Trần, cung kính nói: "Tiền... Tiền bối, vừa rồi là ta có mắt không tròng, mong tiền bối thứ lỗi."

Giọng nói của hắn run rẩy!

Hiển nhiên, hắn thật sự sợ hãi.

Cũng thật sự hối hận.

Tô Trần thản nhiên nhìn Ngụy Thanh Dương, hỏi: "Hiện tại ta có thể gặp Thánh Chủ của các ngươi một chút được chứ?"

Ngụy Thanh Dương nào dám do dự? Vội vàng gật đầu nói: "Có thể! Đương nhiên có thể!"

Tô Trần khẽ gật đầu, sau đó thu hồi uy áp trên người Ngụy Thanh Dương, còn về phần những trưởng lão khác...

Hắn cảm thấy để cho bọn họ quỳ thêm một lát cũng không sao.

Ngụy Thanh Dương trong lòng thở phào nhẹ nhõm, sau đó chậm rãi đứng dậy.

Oanh!

Nhưng vào lúc này, giữa sân đột nhiên xuất hiện một luồng khí tức khủng bố, hủy thiên diệt địa, vùng không gian này trong nháy mắt bị xé rách!

Cực kỳ khủng bố!

Tất cả mọi người đều biến sắc, đồng loạt nhìn về phía nơi phát ra khí tức kia.

Chỉ thấy nơi đó, xuất hiện một vị nam tử trung niên, nam tử trung niên thân hình cao lớn, khí chất uy nghiêm, ánh mắt như đuốc, cả người toát ra khí thế bễ nghễ thiên hạ, không ai bì nổi.

Là Thánh Chủ của Thánh Điện, Chu Chiến!

Nhìn thấy Chu Chiến, tất cả mọi người đều vội vàng hành lễ: "Tham kiến Thánh Chủ!"

Sắc mặt Chu Thiến Nhi cũng khẽ biến: "Phụ thân."

Chu Chiến nhìn đám trưởng lão đang quỳ trên mặt đất, lông mày không khỏi nhíu lại, sau đó, ánh mắt của hắn nhìn về phía Tô Trần, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.

Ngụy Thanh Dương thầm kêu không ổn.

Hắn vô cùng hiểu rõ tính tình của Chu Chiến, tuyệt đối là người nói một là một, nói hai là hai, không thích nói nhảm.

Nếu như hiện tại hắn không giải thích rõ ràng mọi chuyện, chỉ sợ Chu Chiến sẽ lập tức ra tay với Tô Trần!

Đúng lúc Ngụy Thanh Dương chuẩn bị mở miệng giải thích, Chu Chiến đột nhiên biến mất tại chỗ!

Sắc mặt Ngụy Thanh Dương trong nháy mắt trở nên trắng bệch: "Xong rồi!"

Oanh!

Ngay sau đó, một luồng khí tức cực kỳ khủng bố, như muốn nghiền nát Tô Trần thành bột mịn.

Trong nháy mắt, Chu Chiến đột nhiên xuất hiện trước mặt Tô Trần, năm ngón tay nắm chặt, bốn phương tám hướng, vô số Tiên Khí hội tụ về phía nắm đấm của hắn.

Sau một khắc!

Hắn không nói một lời, trực tiếp một quyền oanh ra!

Một quyền này, ẩn chứa lực lượng hủy thiên diệt địa, không gian trong nháy mắt sụp đổ, vô số vết nứt không gian lan tràn ra bốn phía.

Cả đám người trong sân chỉ cảm thấy ngạt thở!

Chu Thiến Nhi nhìn thấy một màn này, sắc mặt đại biến: "Lão cha thật muốn đi tìm chết! Chuyện còn chưa rõ ràng đã động thủ!"

Đối mặt với một quyền hủy thiên diệt địa này, Tô Trần vẫn không có biểu cảm gì, chỉ thấy hắn chậm rãi duỗi một ngón tay ra, lập tức điểm về phía Chu Chiến.