Chương 446 Dòm ngó Quy Nhất Kiếm Kỹ! (2)
Lúc này bà ta thật sự bị Quy Nhất Kiếm Kỹ dọa sợ rồi.
Phải biết rằng, Kiếm Tâm chỉ có tu vi Kim Tiên cảnh, thế nhưng, kiếm kỹ này của hắn lại có thể bộc phát ra uy lực mà chỉ có cường giả Tiên Quân cảnh mới có thể bộc phát ra.
Liền nghịch thiên a!
Dù sao Vũ Linh Tịch cũng chưa từng thấy qua kiếm kỹ nghịch thiên như vậy.
Chỗ sâu trong hai tròng mắt Vũ Linh Tịch hiện lên một vòng tham lam, bất quá rất nhanh đã bị nàng che giấu.
Nói thật, nàng động lòng rồi.
Đối với kiếm kỹ của Kiếm Tâm, nàng động tâm rồi.
Nếu như có thể có được môn kiếm kỹ này, vậy thực lực của nàng nhất định có thể tăng lên mấy cấp bậc.
Nghĩ ngợi một lát, Vũ Linh Tịch truyền âm cho thanh niên: "Thánh tử, làm phiền ngươi lưu lại mạng cho hắn."
Thanh niên nhướng mày, liếc nhìn Vũ Linh Tịch, hồi âm: "Vì sao?"
Vũ Linh Tịch đáp: "Bởi vì ta muốn môn kiếm kỹ kia."
Thanh niên nhìn Vũ Linh Tịch thật sâu, chậm rãi nói: "Thật trùng hợp, bổn tọa cũng coi trọng môn kiếm kỹ kia."
Nghe vậy, trong lòng Vũ Linh Tịch trầm xuống.
Thanh niên lúc này tiếp tục nói: "Nhưng mà, bổn tọa có thể chia sẻ cho ngươi xem."
Trên mặt Vũ Linh Tịch lập tức lộ ra một nụ cười, "Đa tạ Thánh Tử."
Thanh niên gật đầu, ngay sau đó nghi ngờ nói: "Hắn làm sao có được kiếm kỹ bực này?"
Vũ Linh Tịch suy nghĩ một lát, đáp: "Có thể là đạt được truyền thừa của một vị đại năng nào đó."
Thanh niên gật đầu: "Bổn tọa cũng cảm thấy như vậy."
Nói xong, hắn không để ý tới Vũ Linh Tịch nữa, mà nhìn về phía nam tử trung niên: "Chớ giết hắn, lưu hắn một hơi."
Nam tử trung niên đang muốn xuất thủ hơi sững sờ, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, "Tuân mệnh."
Dứt lời, nam tử trung niên không còn chần chừ nữa, đưa tay đánh ra một chưởng, lập tức một cỗ quyền ý mãnh liệt mênh mông như sóng lớn cuồng đào, thiên địa đều vì đó rung động mạnh.
Mặc dù một kiếm này của Kiếm Tâm rất mạnh, đủ để khiến cường giả Tiên Quân coi trọng, nhưng nam tử trung niên lại là Tiên Thánh cảnh!
Mà Kiếm Tâm chỉ là Kim Tiên cảnh mà thôi.
Ở giữa thế nhưng là chênh lệch trọn vẹn hai cái đại cảnh giới!
Cho nên, cho dù một kiếm này của Kiếm Tâm có cường đại thế nào, đối với một vị cường giả Tiên Thánh cảnh mà nói, vẫn như cũ quá yếu.
Ầm ầm!
Toàn bộ thiên địa vang lên một tiếng nổ đinh tai nhức óc, trong chốc lát trời long đất lở, sóng xung kích kinh khủng cắn nuốt bốn phía, trong nháy mắt lan tràn ra mấy trăm vạn dặm!
Thấy thế, mấy vạn người trong sân biến sắc, lần nữa nhao nhao lùi lại, bất quá, có ít người vẫn là phản ứng chậm, kết quả là bị sóng xung kích đáng sợ kia thôn phệ, sau đó bỏ mạng.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người hít sâu một hơi, trong mắt là sự khiếp sợ và sợ hãi khó có thể tin.
Bọn họ không cách nào tưởng tượng, sóng xung kích như vậy lại là do một vị thiếu niên Kim Tiên cảnh cùng một vị cường giả Tiên Thánh cảnh tạo ra.
Quả thực là nghịch thiên!
Cùng lúc đó, kiếm ý của Kiếm Tâm không ngoài dự đoán bị một chưởng kia nghiền nát, ngay sau đó cả người trực tiếp bị đánh trúng, bay ra ngoài, cuối cùng nặng nề rơi xuống mặt đất.
Lúc này, thân thể Kiếm Tâm xuất hiện từng vết nứt tinh mịn, nhanh chóng lan tràn như mạng nhện, phảng phất lúc nào cũng có thể nứt vỡ ra.
Cảm nhận được thương thế trên thân thể, Kiếm Tâm nhịn không được cười khổ một tiếng.
Cuối cùng hắn vẫn bị thua thiệt cảnh giới.
Kim Tiên cảnh cùng Tiên Thánh cảnh, chênh lệch giữa hai cái này thật sự là quá lớn, tựa như hồng câu, chênh lệch cảnh giới, căn bản là không có cách đền bù.
Nam tử trung niên nhìn Kiếm Tâm, sau đó chậm rãi đi về phía hắn.
Cũng vào lúc này, Tô Trần đột nhiên xuất hiện, chắn trước người Kiếm Tâm...
Nam tử trung niên dừng bước, ánh mắt nhìn Tô Trần, trong mắt lóe lên sát ý lạnh lẽo.
Kiếm Tâm gian nan ngẩng đầu nhìn về phía Tô Trần, suy yếu nói: "Sư tôn, đệ tử làm ngài mất mặt rồi."
Tô Trần lắc đầu: "Ngươi đã làm rất tốt rồi."
Trên mặt Kiếm Tâm lộ ra một nụ cười, sau đó hai mắt tối sầm, ngất đi.
Cũng vào lúc này, trên người nam tử trung niên đột nhiên bộc phát ra một luồng khí tức cực kỳ khủng bố, trong nháy mắt đã khóa chặt Tô Trần.
Sau một khắc!
Nam tử trung niên nắm chặt năm ngón tay phải, tung ra một quyền về phía Tô Trần, quyền ý khủng bố dường như muốn nghiền nát tất cả mọi thứ trên thế gian!
Cảm nhận được quyền ý mang đến cảm giác hít thở không thông, sắc mặt mọi người trong sân trong nháy mắt trở nên trắng bệch, trên mặt là vẻ sợ hãi rõ ràng.
"Một quyền thật mạnh!"
"Nam nhân kia sợ là xong đời rồi!"
⚝ ✽ ⚝
Đối mặt với cú đấm của nam tử trung niên, sắc mặt Tô Trần vẫn bình tĩnh, không hề gợn sóng, giống như không nhìn thấy một quyền này của nam tử trung niên.
Hắn chậm rãi duỗi một ngón tay ra, điểm vào hư không một cái.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, một quyền của nam tử trung niên không biết vì sao đột nhiên tan vỡ, sau đó chỉ nghe "Ầm" một tiếng, cánh tay của nam tử trung niên không có dấu hiệu nào mà nổ tung.
"A!"
Khuôn mặt nam tử trung niên vặn vẹo, phát ra một tiếng hét thảm, cả người có vẻ cực kỳ thống khổ.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người trong sân đều ngây người.
Bọn họ nhìn thấy cái gì?
Nhìn thấy Tô Trần chỉ tùy ý chỉ tay đã đánh trọng thương nam tử trung niên!
Phải biết, nam tử trung niên chính là Tiên Thánh a!
Người nào có thể chỉ dựa vào một ngón tay liền đem một vị Tiên Thánh trọng thương?
Tiên Tôn!
Chết tiệt!
Hắn là cường giả Tiên Tôn cảnh!
Tất cả mọi người phản ứng lại, nhìn Tô Trần với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.
Bọn họ không ngờ rằng, Tô Trần lại là một vị Tiên Tôn!
Vào lúc này, mọi người biết rằng bọn họ đã đánh giá thấp Tô Trần.