← Quay lại trang sách

Chương 426 Các Cô Gái Đều Say

Uống chậm một chút, uống càng nhanh sẽ càng dễ say.

Mục Lương nhẹ nhàng vỗ lưng cô gái tóc trắng.

Hai má của Ly Nguyệt ửng đỏ, thấp giọng nói:

- Ừ, ta không sao.

- Hương vị cũng không tệ lắm, thêm một ly nữa.

Hồ Tiên đong đưa ly rượu, bảy chiếc đuôi hồ ly lắc lư qua lại.

Khuôn mặt trái xoan tuyệt đẹp của cô hơi phiếm hồng, hai mắt màu đỏ rực lộ ra vẻ mê ly.

- Món này uống không ngon, ta không thích.

Lan Đế cau mày nói rồi đặt ly rượu xuống, lè lưỡi xua tan mùi rượu trong miệng, không chịu đựng được vị cay độc của rượu lúa mì.

- Ta thấy uống rất ngon mà.

Mễ Nặc hồn nhiên nói.

Cô đã uống hết một ly rượu lúa mì, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, nhìn giống như là đánh hai cân má hồng lên mặt.

Lỵ Lỵ thì nhấp từng ngụm nhỏ, ngụm đầu tiên không có cảm giác gì, cô không quá thích cảm giác và hương vị của món rượu lúa mì này.

Ngụm thứ hai, món này càng uống càng ngon, cơ thể bắt đầu trở nên ấm áp.

Ngụm thứ ba, đầu của cô có chút lâng lâng, rượu lúa mì uống ngon thật.

- Ưm~

Mễ Á híp mắt, hơi thở trở nên ấm nóng, mím môi một cái, lạnh lùng nói:

- Món này không có quá nhiều hương vị, nhưng uống xong cả người sẽ cảm thấy rất ấm áp.

- Các ngươi đừng chỉ mãi lo uống rượu, ăn thịt nướng đi.

Mục Lương dở khóc dở cười, vì có người đã bắt đầu say rượu.

- Tốt…... Ăn thịt.

Mễ Nặc cười ngây ngô, lảo đảo cầm thịt nướng ăn.

Bối Nhĩ Liên không có tùy tiện uống rượu lúa mì, mà yên lặng quan sát biểu hiện của các cô gái sau khi uống rượu.

- Xem ra…... Thứ này không có hại.

Tam trưởng lão do dự một chút, cuối cùng vẫn không thể chống cự được sự tò mò, nhấp một ngụm rượu lúa mì.

Bối Nhĩ Liên bị ngụm đầu tiên cuốn hút, tiếp sau đó là ngụm thứ hai, ngụm thứ ba…... Sau đó trọn một ly rượu lúa mì đã bị uống sạch.

Mục Lương nhấc tay lên, hào khí nói:

- Rót đầy ly cho Bối Nhĩ Liên các hạ.

- Đại nhân Mục Lương, rượu đã hết rồi…...

Vệ Ấu Lan khẽ lên tiếng nhắc nhở.

- Nhanh như vậy sao?

Mục Lương sửng sốt, bất đắc dĩ bĩu môi, anh vẫn còn chưa uống đủ đâu.

-.....

Bối Nhĩ Liên nghe vậy, trên mặt lộ vẻ tiếc nuối.

- Mễ Nặc à, ngày mai ngươi ủ rượu lúa mì nhiều một chút đi, chắc ngươi đã học xong rồi?

Mục Lương nhìn về phía cô gái tai thỏ, Mễ Nặc hơi nheo mắt, tai thỏ run lên, mơ hồ đáp:

- Ừ, ta đã học xong rồi.

- Ngươi say rồi à?

Mục Lương giơ tay chạm vào trán của cô gái tai thỏ, nhiệt độ cơ thể hơi cao.

- Ưm ưm! Nóng quá…...

Mễ Nặc phát ra tiếng hừ nhẹ, giống như một con mèo được chủ nhân vuốt ve thoải mái đến mức cong người.

- Xem ra là say thật rồi.

Mục Lương cười lắc đầu, tửu lượng của cô gái tai thỏ quá kém.