← Quay lại trang sách

Chương 522 Tuyển Diễn

Viên

Hậu hoa viên, Ba Phù đang dùng sức lấy ra lớp da hung thú.

Đây là một con hung thú có bốn cái sừng, bộ dáng giống trâu đực Bắc Phi ở Địa Cầu, chỉ là đỉnh đầu nhiều thêm một cặp sừng.

Chiều dài cơ thể của nó tận 5m, bốn chân cường tráng có cơ bắp, là một hung thú cấp 5.

Khuôn mặt của Ba Phù nghiêm túc, một chân giẫm ở trên thi thể, tay nhỏ lột ra da thú.

- Cần giúp một tay không?

Âm thanh bình thản của Mục Lương vang lên sau lưng tiểu hầu gái.

- Đại nhân Mục Lương!

Ba Phù bị dọa sợ nhảy lên một cái, suýt chút nữa đã không đứng vững.

Cô bé quay người lại, lấy bàn tay cọ cọ vào khuôn mặt nhỏ, vội vàng nói:

- Đại nhân Mục Lương, ta có thể tự làm.

- Ừm.

Lông mày của Mục Lương nhướn lên, hỏi:

- Đây là hung thú gì?

- Bẩm đại nhân, đây là Trâu Bốn Sừng.

Ba Phù nhỏ giọng nói.

- Làm sao ngươi biết?

Mục Lương kinh ngạc nói.

Ba Phù ngước mắt vụng trộm nhìn về phía Mục Lương, lại cúi đầu:

- Bẩm đại nhân, đây là kiến thức đại nhân Thấm Lan dạy cho chúng ta.

- Ra là như vậy…...

Mục Lương lập tức hiểu ra.

- Tiếp tục làm đi.

Anh khẽ nâng cằm lên, nhàn nhạt nói:

- Sau khi lột xong lớp da thú này, ủ trong tro than một ngày một đêm, tiếp theo xử lý sạch sẽ lại đưa đến phòng làm việc cho ta.

Tấm da trâu này anh chuẩn bị dùng để làm trống, cho nên cần xử lý sạch sẽ.

Trống có rất nhiều loại, cũng có rất nhiều loại công dụng.

Mục Lương muốn làm hai loại trống, một loại là trống cơm chính là một loại nhạc cụ dùng để gõ, có thể bỏ vào trong đội nhạc.

Loại thứ hai là trống trận, có thể dùng trong chiến tranh, có tác dụng khích lệ sĩ khí đội quân.

Trống trận còn có thể dùng để đả kích tinh thần kẻ địch, xua đuổi hung thú với truyền lại tin tức.

Trong đầu của Mục Lương đã có ý tưởng làm sao có thể biến trống trận thành Linh khí, cùng với đủ loại công dụng của nó.

Anh đã từng trải qua thời sinh viên, từng làm lính đặc chủng, hiểu rõ rất sâu về kiến thức lịch sử cổ đại kiếp trước, trống trận có rất nhiều công dụng.

- Vâng.

Ba Phù nhu thuận đáp lại.

Mục Lương căn dặn một câu:

- Đúng rồi, sau này, khi đàn sói mang Trâu Bốn Sừng về, những lớp da được tách ra cũng cần phải xử lý như thế.

Anh vừa mới thông qua tâm linh ý niệm trao đổi với Vua Sói Mặt Trăng, nó bảo nơi của nó còn có rất nhiều loài động vật này, cố ý dặn lúc bọn chúng ăn thịt, không nên làm rách te tua lớp da.

- Vâng.

Ba Phù ngoan ngoãn gật đầu.

Cô quyết định chờ Tiểu Lan trở về, cùng nhau đi đến nơi ở của Vua Sói Mặt Trăng, chính là Vườn trái cây.

Tiểu hầu gái có chút sợ Vua Sói, mỗi lần đều phải hai người đi chung mới an tâm.

- Tiểu Nặc đâu?

Mục Lương lỗ tai giật giật, không nghe thấy tiếng tiêu.

- Tiểu thư Mễ Nặc ở bên hồ.

Ba Phù đưa tay chỉ về hướng nguồn nước.

Mục Lương gật đầu, cất bước đi về phía hồ nước.

Sau 5 phút, anh ở bên hồ tìm được thiếu nữ tai thỏ.

Mễ Nặc đang ôm trường tiêu ngủ thiếp trên tảng đá lớn bên hồ, bên cạnh còn đặt một cái ghita.

- Tại sao lại ở chỗ này ngủ?

Mục Lương thả nhẹ bước chân, đi tới bên cạnh cô gái tai thỏ.

Anh cúi người, quan sát dung mạo thiếu nữ đang ngủ say.

Lông mi thon dài màu xanh nước biển của cô gái tai thỏ hơi hơi run run, không biết nằm mơ thấy cái gì, đôi môi hồng khẽ nhếch lên, lại mơ hồ lẩm bẩm điều gì đó.

- Nhìn dáng vẻ này là tối hôm qua ngủ không sao?

Mục Lương ngồi xuống bên cạnh, yên tĩnh ngắm thiếu nữ tai thỏ bên cạnh.

Ào ào…...

Trước mặt hồ nước chợt nổi lên bọt nước, Thủy Tinh Ngư lộ ra cái đầu, sau đó một chuỗi bọt nước bay lên, tung tóe bắn về phía anh.

Đây là Thủy Tinh Ngư đang chào hỏi với anh.

Mục Lương vung tay lên, khống chế giọt nước đang bắn tới, một lần nữa rơi vào trong hồ.

Anh tức giận cười nói:

- Ngoan, chớ quấy rầy Mễ Nặc ngủ.

Ào ào…...

Thủy Tinh Ngư phun bong bóng, mặt hồ bay lên từng bong bóng bằng nước, số lượng rất nhanh đã hơn trăm cái.

Trong mỗi quả cầu nước, đều có một trứng cá màu xanh nước biển cỡ quả đấm, còn mơ hồ có thể nhìn thấy cá con bên trong, đang nhẹ nhàng uốn éo thân thể.

- Đẻ trứng!

Con mắt màu đen của Mục Lương sáng lên.

Trong lòng anh sinh ra chấn động, đưa tay ra bắt lấy một quả cầu có trứng cá nắm trong tay, cảm nhận Thủy Tinh Ngư con đang nhúc nhích bên trong.

Ào ào…...

Thủy Tinh Ngư cấp tám truyền lại tin tức, khẳng định lại suy đoán của Mục Lương.

- Quá tốt rồi.

Mục Lương hưng phấn lên.

Anh chẳng mấy chốc sẽ nắm giữ trên trăm con Thủy Tinh Ngư trong tay, nếu lộ ra sẽ làm cho các tòa thành lớn khác đỏ mắt.

- Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, chăm sóc tốt những trứng cá này.

Mục Lương liền đút cho Thủy Tinh Ngư một trăm điểm tiến hóa, đây là anh cố ý ban thưởng khích lệ nó.

Ào ào…...

Thủy Tinh Ngư vui sướng nhảy lên quay một vòng, sau đó thu tất cả trứng cá lơ lửng trở về trong nước.

…….

Thành Huyền Vũ.

Bảng thông báo trên quảng trường khu ngoại thành có dán thông báo mới.

Nhân viên dán thông báo vừa rời đi, ngay lập tức người dân đã đi tới, đọc nội dung thông báo.

- Viện Ca Kịch chiêu mộ diễn viên, nếu như ngươi có thiên phú biểu diễn, có thể tới tòa nhà số hai trên đường Đinh Thứ Hai tham gia phỏng vấn…...

- Nếu như trúng tuyển, tiền lương mỗi tháng là từ một trăm đến một trăm hai mươi đồng, mỗi tháng có bốn ngày nghỉ luân phiên nhau.

Tân Ny khẽ nhếch môi lên, nhìn mấy dòng chữ trên thông báo, đôi mắt tỏa sáng lấp lánh.

- Tiền lương với đãi ngộ coi như không tệ!

Cô có hơi động lòng.

Năm nay, cô chỉ mới hai mươi hai tuổi, cao một mét bảy, mặt trái xoan, mũi nhỏ cao, là một người bình thường có mái tóc nâu và đôi mắt nâu.

Đã từng là nô lệ của thành Vạn Lý, sau này vì hung thú công thành, cuối cùng được thành Huyền Vũ tiếp thu.

- Ta đi thử xem.

Tân Ny quyết định, tiền lương một trăm đến một trăm hai mươi đồng thực sự rất mê người.

Phải biết, bây giờ, cô đang làm việc ở Siêu thị, tiền lương mỗi tháng chỉ có tám mươi đồng Huyền Vũ.

Tân Ny chen qua đám người, bước nhanh chạy về hướng khu dân cư.

Cô tìm 2 vòng trên quảng trường nhỏ, mới tìm được đường Đinh Thứ Hai, bắt đầu tìm tòa nhà số hai.

Mười lăm phút sau.

- Chắc là nơi này.

Tân Ny dừng bước lại, trợn to con mắt màu nâu nhìn biển nhắc nhở cạnh cửa.

Nơi Viện Ca Kịch phỏng vấn.

Cô đi lên trước, bước vào trong cửa, tò mò đánh giá hoàn cảnh trong phòng.

Lầu một là một đại sảnh, có hai căn phòng hai bên.

Trong đại sảnh là một quầy hàng hình tròn có đường kính 3m, có nhân viên đang chào đón người tới phỏng vấn.

- Người đến phỏng vấn không ít.

Tân Ny có chút khẩn trương, bàn tay trong lòng bắt đầu chảy mồ hôi.

Trước quầy, đã có bảy tám người đang đứng, vùi đầu cầm bút than viết cái gì.

Nhân viên đăng ký nhìn thấy Tân Ny, đi lên trước hỏi ý:

- Chào ngươi là tới phỏng vấn sao?

- Đúng vậy.

Tân Ny đứng thẳng người, muốn thể hiện bản thân rất tự tin.

- Tốt, mời đi theo ta.

Nhân viên đưa tay ra hiệu.

Tân Ny nở ra một nụ cười, đi theo nhân viên đăng ký tới trước quầy.

Nhân viên lấy giấy bút ra, đặt trước mặt thiếu nữ tóc nâu:

- Tiểu thư, cần ngươi điền thông tin đăng ký.

- A, được.

Tân Ny đáp lại.

Cô cầm bút lên, cúi đầu nhìn nội dung trên tờ khai: Tên, tuổi, địa chỉ, số căn cước…...

Âm thanh sột xoạt…...

Tân Ny vùi đầu điền phiếu thông tin.

- Xong rồi.

Sau 5 phút, cô điền xong tờ phiếu đưa cho nhân viên công tác.

Nhân viên công tác cầm lấy tờ giấy, đảo qua một cái, sau đó mở miệng hỏi:

- Tiểu thư Tân Ny, ngươi muốn phỏng vấn nhân vật nào?

- Hả, có ý gì?

Tân Ny ngoẹo đầu mờ mịt hỏi.

- Đây là bản giới thiệu nhân vật, ngươi có thể nhìn một chút.

Nhân viên đăng ký mỉm cười, từ dưới quầy lấy ra một phần tư liệu khác đưa cho Tân Ny.

Đôi mặt của Tân Ny nhìn vào bản giới thiệu tóm tắt nhân vật: Hoàng hậu là một nữ nhân ác độc luôn theo đuổi cái đẹp…...

Công chúa Bạch Tuyết là một cô gái có tâm địa thiện lương, vì bề ngoài vô cùng xinh đẹp, bị hoàng hậu ác độc để mắt tới…...

- Chỉ có hai nhân vật hoàng hậu với công chúa Bạch Tuyết?

Tân Ny ngước mắt nhìn về phía nhân viên đăng ký.

Nhân viên này gật đầu, mỉm cười nói:

- Đúng vậy, nhân vật nữ chỉ có hai vị trí.

- Vậy nhân vật nam thì sao?

Tân Ny tò mò hỏi.

Nhân viên này nhớ lại, mỉm cười trả lời:

- 7 người thú, thợ săn, hoàng tử với nhà vua, tổng cộng 10 nhân vật.

- Như vậy, vậy ta chọn ai sẽ tốt hơn?

Tân Ny có chút mờ mịt.

- Tùy ngươi, Hoàng hậu với Công chúa Bạch Tuyết đều vẫn chưa tìm được diễn viên thích hợp.

Nhân viên đăng ký thuận miệng đáp.

Tân Ny chớp chớp con mắt màu nâu, nhỏ giọng nói:

- Vậy ta phỏng vấn Công chúa Bạch Tuyết được chứ?

- Có thể.

Nhân viên đăng ký mỉm cười.

Cô ấy kéo ra ngăn kéo quầy hàng, lấy ra một tờ giấy đưa cho Tân Ny:

- Đây là nội dung một đoạn ngắn kịch bản Công chúa Bạch Tuyết, ngươi trước tiên có thể xem.

Tân Ny đưa tay tiếp nhận, cúi đầu đọc nhanh.

Cô ấy còn nhắc nhở một câu:

- Tiểu thư Tân Ny, ngươi có thời gian hai đống lửa, hy vọng ngươi vừa xem vừa suy nghĩ kỹ như thế nào có thể diễn ra nội dung được trên giấy.

- Được, ta cảm ơn.

Tân Ny nở một nụ cười lễ phép, rồi dựa vào quầy đọc kịch bản.

Thời gian trôi qua rất nhanh, đã được một đống lửa.

- Chuyện xưa này thật thú vị.

Tân Ny thở dài một hơi, miễn cưỡng nhớ kỹ đoạn đối thoại trong kịch bản.

Bên trái đại sảnh, ngoài cửa phòng phỏng vấn.

Nhân viên đăng ký nhìn tên đơn đăng ký trong tay, sau đó ngẩng đầu hô một tiếng:

- Tiểu thư Tân Ny, xin chuẩn bị kỹ, tiếp theo đến phiên ngươi phỏng vấn.

- Vâng.

Tân Ny vội vàng đáp lại.

Cô cảm thấy hồi hộp, tim đập nhanh, tay chảy mồ hôi ướt cả kịch bản trong tay.

Cót két…...

Cửa phòng phỏng vấn bị đẩy ra, một cô gái có mái tóc đen đi ra, cô ta ủ rũ cúi đầu, bộ dáng làm cho Tân Ny càng căng thẳng hơn.

- Tiểu thư Tân Ny đến phiên ngươi phỏng vấn.

Nhân viên đăng ký hô một tiếng.

- Ta tới ngay.

Tân Ny thở sâu, cất bước đi vào phòng phỏng vấn.

Trong phòng, Hồ Tiên với Nguyệt Thấm Lan ngồi cùng một chỗ, đang giao đầu trò chuyện.

- Thật là khiến người ta nhức đầu, đọc lời kịch đều không trôi chảy, còn tới phỏng vấn?

Nguyệt Thấm Lan đưa tay xoa xoa huyệt thái dương, thở dài.

Hồ Tiên vuốt móng tay, yêu mị nói:

- Hôm nay có thể tuyển được tất cả diễn viên sao?

Thành Huyền Vũ đang di động, Phố Buôn Bán vắng như chùa bà đanh, cô ấy mới rảnh ngồi ở nơi đây.

- Khó mà nói, dựa theo tình huống hiện tại, có chút khó khăn.

Nguyệt Thấm Lan dùng chất giọng buồn chán đáp.

Một buổi sáng, chỉ tuyển được hai người đóng vai thợ săn và nhà vua.

Lúc này, Tân Ny có chút sợ hãi đi vào căn phòng, đứng trước mặt hai người.

Nguyệt Thấm Lan dùng ánh mắt quan sát cô ấy, con mắt màu xanh nước biển ánh lên vẻ hơi kinh ngạc, nữ nhân trước mắt rất xinh đẹp.

Nếu như điểm tối đa là một trăm, Nguyệt Thấm Lan sẽ cho Tân Ny hơn tám mươi điểm.

- Chào các ngươi…...

Tân Ny thi lễ một cái, hai nữ nhân đang ngồi phía trước càng làm cho cô thêm khẩn trương, nhất nữ nhân có đôi tay hồ ly, đẹp để nỗi làm cho người ta ngạt thở, khiến cho cô tự ti mặc cảm.