← Quay lại trang sách

Chương 786 Nguyên Tố Sinh Mệnh, Thực Nhân

Hoa

-... Vâng.

Vũ Thiết có chút không biết làm sao, chỉ có thể gật đầu đáp ứng.

- Trước tiên, cứ điều tra thêm hai ngày, không điều tra được lại đi tìm Kim Phượng.

Vũ Thạch khoát tay áo dặn dò.

Lão cũng không muốn mời Kim Phượng ra tay, dù sao cái giá đó cũng rất cao.

Nhưng gốc cây này liên quan đến chuyện thực lực của lão có thể lần nữa mạnh lên hay không?

- Vâng.

Vũ Thiết chấp nhận lên tiếng, sau đó chống lấy cây gậy xoay người rời khỏi.

Vũ Thạch ngước mắt nhìn về phía Rùa Đen, trong đầu lão đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ,

Nếu như gốc cây xanh kia ở thành Huyền Vũ, vậy còn cầm trở về được không?

Lão nhớ tới Mục Lương và Hồ Tiên một người xướng một người họa, nhất thời cảm thấy không thể nào.

................

Bên kia, Lĩnh Vực Tinh Thần bao phủ toàn bộ lưng rùa, nhóm thực vật điên cuồng phát triển.

Nhất là Vườn Sinh Thái, thực vật sinh trưởng rất tốt, hình dáng của bọn chúng đều cao lên gấp mấy lần.

Hạt giống được rải trước đó, cũng bắt đầu nảy mầm sinh trưởng.

Ông ~~

Trên đỉnh núi, Tinh Thần Trà Thụ con mọc ra cành cây mới, thân cây bắt đầu tăng trưởng.

Tinh Thần Trà Thụ con phát triển cao đến sáu mươi bốn mét, thân cây cũng rộng cỡ mười hai mét, đây là kích thước khi Trà Thụ Tinh Thần tiến hóa đến cấp 8.

Không sai, sau khi Trà Thụ Tinh Thần tiến hóa lên cấp 10, kéo theo mấy cây con phân ra từ nó cũng xảy ra tiến hóa. Trên không trung, Mục Lương vẫn ngắm nhìn một vòng chung quanh, lần này phạm vi Lĩnh Vực Tinh Thần bảo phủ rất rộng, khiến anh cũng có chút líu lưỡi.

- Che phủ đến cả Vườn Sinh Thái…

Mục Lương nhẹ giọng cảm thán một câu.

Anh nhớ tới căn cứ trung chuyển sắp xây, nếu như mang Trà Thụ Tinh Thần con đến trồng ở nơi đó, căn cứ trung chuyển có phải có thể thực hiện được chuyện hoàn toàn tự cấp tự túc rồi hay không?

- Có thể thử xem.

Mục Lương tạm thời đặt ý tưởng này ở trong lòng, dời lực chú ý thả trên Trà Thụ Tinh Thần. Thân thể anh xuyên qua khe hở giữa tán cây, hạ xuống hậu hoa viên.

Mục Lương đi tới phía dưới cành cây, đưa tay lần thứ hai đặt trên cành cây, tỉ mỉ cảm nhận sự biến hóa của nó.

Trong lúc này, ẩn trong cành lá, Quả Tinh Thần tỏa sáng lấp lánh, số lượng có thể nói là vô biên

Quả Tinh Thần lớn nhất to cỡ trái bưởi, bên ngoài sáng lên mười điểm sáng như mười ngôi sao bạc, thoạt nhìn cực đẹp.

Sau khi Trà Thụ Tinh Thần tiến hóa, trái được kết thành cũng chia làm 10 cấp.

Cấp 1 là thấp nhất, cấp 10 là cao nhất, dựa vào điểm sáng bên ngoài quả Tinh Thần Quả để nhận dạng cấp bậc.

Ông ~~

Trà Thụ Tinh Thần đang tiến hành giao lưu với Mục Lương.

Nó tiến hóa đến cấp10, Lĩnh Vực Tinh Thần lần thứ hai xảy ra biến hóa.

Bây giờ, nó đã có thể tự chủ khống chế tiến độ tăng trưởng, còn có thể chọn khu vực bao phủ, có thể điều khiển tốc bộ sinh trưởng ở các khu vực khác.

Mục Lương mở mắt ra, đã hiểu rõ năng lực của Trà Thụ Tinh Thần cấp 10.

Bây giờ, nó lại có thể phân hoá ra hai cây con, năng lực Mộc Phân Thân được thăng cấp.

Lúc Mục Lương thả tay xuống, cảm nhận được bên trong Trà Thụ Tinh Thần, nhiều thêm một luồng dao động khó hiểu.

- Đây là cái gì?

Chân mày của Mục Lương cau lại, cảm thấy nghi ngờ.

Thân thể anh bay lên cao, đi tới trong tán cây, tay anh vẫn luôn đặt trên thân cây.

Mục Lương đứng ở trên nhánh cây, tỉ mỉ cảm nhận bên trong thân cây.

Tỷ vạn ánh sánh lấp lánh, tán cây sáng lên, ánh sáng càng thêm nhu hòa, đó là ánh sáng của trăng.

Ánh sáng tụ về phía trung tâm tán cây, cuối cùng tụ vào bên trong thân cây.

Mục Lương cảm nhận được Khí Tức Sinh Mệnh dày đặc, liên tưởng đến năng lực.Nguyên Tố Sinh Mệnh mới có được

Anh nhắm mắt lại, tỉ mỉ cảm nhận tình huống bên trong thân cây.

Bên trong một màu đen kịt, xuất hiện một chùm ánh sáng dìu dịu.

Chùm ánh sáng kia đang nhấp nháy, mơ hồ ngưng tụ thành một Tiểu Tinh Linh, chỉ là rất khó nói rõ hình dạng của nó.

- Đây là… Sinh ra Tinh Linh?

Trong lòng Mục Lương chấn động, Trà Thụ Tinh Thần cấp 10 có thể sinh ra Tinh Linh?

Anh cố gắng bình tĩnh lại cảm xúc, tiếp tục quan sát chùm ánh sáng bên trong thân cây, càng nhìn càng cảm thấy giống như một bé Tinh Linh.

Mục Lương có thể cảm nhận được, khoảng cách Tiểu Tinh Linh thành hình, còn cần một đoạn thời gian rất dài

Mà Tiểu Tinh Linh thành hình, hoàn toàn dựa vào chính là Nguyên Tố Sinh Mệnh, cũng chính là những ánh sáng nhu hòa này.

Nguyên Tố Sinh Mệnh càng nhiều, quá trình Tiểu Tinh Linh mở mắt ra lại càng nhanh.

- Thật là khiến người ta chờ mong.

Mục Lương chậm rãi mở mắt ra.

Tiểu Tinh Linh xuất hiện, làm cho anh cảm thấy kinh ngạc không ngớt, thì ra thực vật thuần dưỡng càng tiến hóa lên cao, càng sẽ xảy ra biến hóa khiến người ta không tưởng tượng được.

- Nguyên Tố Sinh Mệnh, còn có công dụng khác sao?

Mục Lương vươn tay, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, thi triển năng lực mới chiếm được Nguyên Tố Sinh Mệnh.

...

Sau một khắc, ánh sáng trắng nhu hòa xuất hiện ở trong lòng bàn tay anh.

Mục Lương đưa tay đặt ở trước mắt, cảm nhận được Khí Tức Sinh Mệnh nồng nặc

Thân thể anh quay lại mặt đất, thuận tay đặt Nguyên Tố Sinh Mệnh bám vào ở trên một buội cỏ nhỏ.

- Mục Lương, Trà Thụ Tinh Thần cũng biến thành quá lớn rồi.

Mấy người Mễ Nặc và Ly Nguyệt vội vã chạy tới chào đón.

- Mục Lương, Thánh Thụ kết thúc quá trình tiến hóa rồi à?

Nguyệt Thấm Lan ngửa mặt lên, con mắt màu xanh nước biển của cô phản chiếu lấy ánh sao và ánh trăng.

Mục Lương không trả lời hai người, lực chú ý hoàn toàn đặt ở trên buội cây cỏ nhỏ bên chân.

Nguyên Tố Sinh Mệnh bám vào ở trên cỏ nhỏ, đã bị bụi cây hấp thu.

- Mục Lương, bụi cỏ nhỏ này làm sao vậy?

Hồ Tiên chớp chớp con ngươi màu đỏ rực hỏi.

- Cỏ nhỏ này, đang sống dậy!

Con ngươi màu đen của Mục Lương trở nên sâu xa, chậm rãi ngồi xuống.

- Nó không phải vẫn luôn sống sao?

Các cô gái hai mặt nhìn nhau, cảm thấy khó hiểu.

Trước mắt cỏ nhỏ xanh biếc, thoạt nhìn trạng thái rất tốt, vì sao Mục Lương nói là nó đang sống dậy?

- Thật xinh đẹp, ta muốn bay lên ngắm một chút.

Nguyệt Phi Nhan hưng phấn hô, sự chú ý của cô hoàn toàn đặt ở trên Thánh Thụ

Cô kéo tay Hi Bối Kỳ, liên tục thúc giục:

- Hi Bối Kỳ, mau mang ta bay lên trên đó.

Cô đã cởi ra Khôi Giáp Chu Tước, nếu muốn đi lên ngọn cây, chỉ có thể nhờ thiếu nữ Ma Cà Rồng mang cô bay lên.

- Ôm chặt ta.

Hi Bối Kỳ cười ‘Hắc hắc’ dặn dò.

Con mắt màu vàng óng của cô ấy biến thành màu máu, mở rộng ra đôi cánh sau lưng, mang theo thiếu nữ tóc đỏ xông lên ngọn cây.

..............

Mục Lương ngồi xuống, đưa tay nhẹ nhàng chạm vào bụi cỏ nhỏ trước mặt.

Anh có thể nhận thấy được, sau khi nó hấp thu Nguyên Tố Sinh Mệnh, đang xảy ra sự thay đổi một cách vô tri vô giác.

- Đây là?

Mễ Nặc chớp chớp con mắt màu xanh lam, mang theo sự nghi ngờ, ngồi xổm bên cạnh bụi cỏ nhỏ như anh.

Mấy người Nguyệt Thấm Lan cũng không hiểu, Mục Lương nhìn chằm chằm bụi cỏ nhỏ tầm thường kia đã được một lúc rồi.

Bụi cỏ này có thể nói là mọc khắp nơi ở nội thành thành Huyền Vũ, nói tầm thường cũng không quá đáng.

Khi các cô gái cảm thấy nghi hoặc, bụi cỏ nhỏ trước mắt bắt đầu xảy ra biến hóa, sự thay đổi này cũng có thể dùng mắt thường thấy được.

Hai lá cây phân hoá thành bốn lá, đồng thời phiến lá to lên dần.

Bụi cỏ đang lớn lên, vốn dĩ nó cao mười cm, sinh trưởng cao hơn 30cm, đồng thời từ ngay đỉnh cây dài ra một nụ hoa lớn chừng quả đấm.

- Quao? Nó phát triển, thật sự là thay đổi rất lớn!

Các cô gái kinh ngạc lên tiếng, đều tiến lại càng gần.

Bụi cỏ trở nên lớn hơn rất nhiều, nụ hoa chậm rãi đung đưa dưới ánh sao, nó tiến đến gần Mục Lương, dùng nụ hoa nhẹ nhàng chạm vào góc áo anh.

- Thú vị, đây là sinh ra linh trí sao?

Con ngươi màu đen của anh sáng lên, đưa tay vuốt nụ hoa của nó.

Nó đứng yên, dường như rất hưởng thụ.

Đôi môi đỏ mọng của Nguyệt Thấm Lan khẽ nhếch, kinh ngạc nói:

- Thật thần kỳ, một buội cỏ cũng có thể biến thành dáng vẻ ta không ăn nổi.

- Thì ra ý ‘sống’ của Mục Lương là như thế…

Ly Nguyệt lập tức hiểu ra.

Bùm~~

Nụ hoa ở trước mắt mọi người run lên một cái, âm thanh phát ra giống như cái phao bị đâm thủng.

Nụ hoa bắt đầu nở rộ, nó mở ra bốn cánh hoa, cũng không phải một đóa hoa xinh đẹp như trong tưởng tượng, mà là có hình dáng Thực Nhân Hoa có thêm mấy chiếc răng nanh.

- Chao ôi, làm sao không giống như trong tưởng tượng của ta?

Mễ Nặc bị dọa sợ hết hồn, đặt mông ngồi trên mặt đất.

- Thực sự là ngoài dự liệu của ta.

Hai con ngươi của Mục Lương hơi sáng lên.

Nguyên Tố Sinh Mệnh làm cho nó xảy ra tiến hóa, sinh ra trí lực nhất định, hình thái sinh mệnh cũng xảy ra biến hóa nhỏ.

- Hoa còn có răng nanh, đây là biến dị sao?

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc hô, đưa tay thận trọng vươn tới gần đóa hoa.

Gừm gừm~~

Sau một khắc, đóa hoa hé miệng cắn về phía tay nữ nhân ưu nhã.

- Chao ôi… Còn biết cắn người.

Nguyệt Thấm Lan bị dọa cho giật mình, tay của cô lanh lẹ đưa tay rụt trở về.

- Cẩn thận một chút.

Mục Lương đưa tay giữ lấy đóa hoa, khiến nó ngậm miệng lại.

Nó thành thật ngoan ngoãn, không có làm thương tổn anh.

- Oa quao, đây là buội cây cỏ nhỏ mới vừa nãy sao?

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳtừ trên trời giáng xuống, về tới mọi người bên cạnh.

- Làm sao biến thành như vậy?

Hi Bối Kỳ trừng con mắt nhìn, màu máu trong con ngươi rút đi, khôi phục màu vàng bình thường.

Nguyệt Phi Nhan chớp chớp con ngươi màu đỏ, mấp máy môi hồng hỏi:

- Có thể ăn không?

- Chắc… Có thể.

Con ngươi màu đen của Mục Lương lóe lên.

Gừm ~~

Hình như là nghe hiểu lời của cô gái Ma Cà Rồng, bụi cỏ nhỏ biến dị run rẩy một cái, phiến lá lớn lên cấp tốc thu nhỏ lại, biến trở về bộ dáng lúc trước.

Mục Lương ngạc nhiên buông tay ra, nhìn đóa hoa héo rũ, từ phần gốc, cỏ nhỏ đã biến trở về bộ dáng lúc trước.

- A, lại biến trở về bộ dáng cũ.

Vẻ mặt Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc hô lần nữa.

- Nguyên Tố Sinh Mệnh đã dùng hết sạch rồi sao…?

Mục Lương tỉ mỉ cảm nhận được, phát hiện nguyên tố sinh mệnh trên cỏ nhỏ đã không còn.

- Mục Lương, đây là của ngươi này năng lực mới sao?

Nguyệt Thấm Lan thấp giọng hỏi.

- Coi như vậy đi.

Mục Lương thuận miệng đáp.

Anh đứng lên, nhìn hậu hoa viên bị Trà Thụ Tinh Thần chiếm rất nhiều lãnh thổ sau khi nó tiến hóa, có vẻ chen chúc và chật hẹp hơn rất nhiều. Mục Lương hơi chuyển động ý nghĩ một chút, đất đá từ dưới đất bốc lên, mở rộng hậu hoa viên thêm một lần nữa.

- Lại phải quy hoạch lại nữa.

Mễ Nặc nhìn quét bốn phía, Ly Nguyệt ngửa mặt lên, nhìn bị ánh sao chiếu sáng bầu trời, nghiêng đầu hỏi:

- Mục Lương, bức tường Lưu Ly nội thành làm sao bây giờ?

- Ta sẽ xây thêm một bức tượng pha lê.

Mục Lương ngẩng đầu nói.

Anh mở ra bảng thuộc tính, lực chú ý đặt ở trên điểm tiến hóa.

...Xem thêm…

Điểm tiến hóa: 279 3, 622 0.

...Xem thêm…

- Còn có hơn hai chục triệu điểm tiến hóa, vẫn đủ dùng.

Mục Lương hơi chớp con mắt, đóng lại bảng thuộc tính bốn chiều trước mắt.

Anh hơi chuyển động ý nghĩ một chút, triệu hoán Sóc Lưu Ly đang ngủ nướng.

Rầm rầm rầm…

Một tia sáng trắng lao đến, cái đuôi Sóc Lưu Ly xuất hiện, trong lúc chạy đến, nó đã đánh rơi ba sợi lông mềm như nhung.

Nó mới vừa xuất hiện, hay dùng đuôi quấn lấy Mục Lương, dùng đầu thân mật cọ vào người anh.

- Ha ha… Ngoan.

Mục Lương cười ha ha, xao xoa đầu nó.

Da lông của Sóc Lưu Ly rất mềm mại, nếu như nằm ở phía trên nó ngủ, nhất định không muốn đứng lên.

Gào ưm~~

Sóc Lưu Ly làm nũng, hầu như vùi cả người Mục Lương sâu vào trong da lông.

- Được rồi, buông ta ra đi!.

Mục Lương vội vã đút cho nó ăn 100 điểm tiến hóa, trấn an tâm trạng kích động của nó.

Gào ưm~~

Nó không thôi buông ra chiếc đuôi, con ngươi bảy màu của nó không chớp động, nhìn chằm chằm anh.