Chương 888 Các Hạ, Ta Muốn Biết Chuyện Hư Quỷ Ở
Thành Sơn.
Toa Đóa Na gật đầu nói.
Cô dừng lại một lúc, nói tiếp:
- Nhưng rất có thể Hội Nghị Thánh Địa lần này sẽ phải tổ chức sớm hơn.
- Bối Nhĩ Liên cũng nói như vậy.
Hồ Tiên nhún vai.
- Ngươi còn biết Bối Nhĩ Liên sao?
Toa Đóa Na kinh ngạc hỏi.
…………
Hồ Tiên giơ tay vuốt ve chiếc đuôi lông nhung của mình, nhàn nhạt nói:
- Cô ấy từng ở thành Huyền Vũ một thời gian..
Toa Đóa Na như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.
Xe ngựa lao vùn vụt trên đường chính, càng ngày càng tới gần Nội Thành.
- Lần đầu tiên, ta tới thành Huyền Vũ vẫn là lúc còn ở thành Thánh Dương.
Trong mắt của Toa Đóa Na lộ ra vẻ cảm khái.
Cô nghiêng đầu nhìn về phía Hồ Tiên, cảm thán một câu:
- Không ngờ lần thứ hai tới đây, nơi này lại trở nên khác hoàn toàn.
- Thành Huyền Vũ đều diễn ra thay đổi mỗi ngày, chuyện này rất bình thường.
Hồ Tiên thuận miệng lên tiếng.
Toa Đóa Na im lặng, chỉ là biến hóa này thật sự là quá lớn.
Hơn mười phút sau, cổng chính Nội Thành cao ngất ngưởng tiến vào trong tầm mắt mọi người.
Xe ngựa lái vào Nội Thành, đập vào mắt vẫn là cây xanh, có điều số lượng rõ ràng nhiều hơn.
Toa Đóa Na suy nghĩ đến xuất thần, chẳng lẽ thành chủ thành Huyền Vũ nắm giữ biện pháp để cho thực vật xanh sống sót? Người này biết nguyên nhân vì sao cây xanh khô héo?
Số lượng thực vật xanh ở thành Huyền Vũ có lẽ còn nhiều hơn những nơi khác cộng lại.
Trong lòng cô có rất nhiều suy nghĩ, ý niệm đầu tiên chính là hy vọng thành chủ thành Huyền Vũ tham gia Hội Nghị Thánh Địa.
Lần Hội Nghị Thánh Địa trước không có người tên là ‘Mục Lương’.
Với lý niệm ‘chia sẻ và tương trợ’ của Hội Nghị Thánh Địa, nếu thành chủ thành Huyền Vũ có thể tham gia Hội Nghị Thánh Địa, chia sẻ biện pháp trồng sống cây xanh, đó chính là tạo phúc cho loài người.
Vài phút sau, xe ngựa dừng lại trước Trung Ương.
- Đến rồi.
Hồ Tiên quyến rũ nói.
Cô dẫn đầu bước ra khỏi xe ngựa.
Toa Đóa Na xuống xe, quay người lại ôm con gái ra khỏi xe ngựa.
- Tiến vào Trung Ương cần phải kiểm tra lục soát người, các ngươi phối hợp một chút.
Hồ Tiên thuận miệng nhắc nhở một câu.
Cô cất bước đi về phía cổng chính và tiến vào khu Trung Ương mà không bị ngăn trở.
Toa Đóa Na và Nhã Kỳ thì bị ngăn lại.
A Thanh với A Mạn đi lên trước, nghiêm túc kiểm tra quần áo và hành lí của hai mẹ con, sau khi xác định không có vấn đề thì mới đồng ý cho qua.
Toa Đóa Na dắt tay của con gái, trong lòng cảm thán trước sự canh gác nghiêm ngặt ở thành Huyền Vũ.
- Theo sát ta, đừng chạy loạn.
Hồ Tiên dặn dò.
- Ừ.
Toa Đóa Na đáp.
Ba người đi tới Thang Vận Chuyển, khi Thang Vận Chuyển khởi động, Toa Đóa Na và Nhã Kỳ đều giật mình.
- A a a ~~~
Nhã Kỳ nắm chặt tay của mẹ, có chút sợ hãi lại có chút hưng phấn.
Toa Đóa Na không hỏi nhiều, cô ngắm nhìn bốn phía, nhìn Thang Vận Chuyển không ngừng đi lên cao, trong lòng kinh ngạc và cảm thán không thôi.
Mấy chục giây sau, Thang Vận Chuyển dừng lại trước tầng tám Trung Ương.
Ba người ra khỏi Thang Vận Chuyển rồi đi về phía cung điện.
Trong sảnh chính, nhóm tiểu hầu gái đứng thành một hàng, Nguyệt Thấm Lan cầm sổ, giảng giải công việc cho mọi người.
- Bây giờ cung điện có năm vị hầu gái, nếu không có tình huống đặc biệt thì mỗi ngày chỉ cần hai người ở Cung điện là được rồi.
Nguyệt Thấm Lan khoanh hai tay trước người, ưu nhã nói:
- Những người còn lại đi học tập và huấn luyện, hoàn thiện bản thân.
Những gì cô muốn chính là một đội hầu gái có thể chiến đấu, mà không phải là hầu gái chỉ biết làm việc nhà, xuống bếp, quét dọn vệ sinh.
- Vâng!
Năm vị hầu gái đồng thanh đáp lại.
- Hôm nay, sẽ do Tiểu Lan và Diêu Nhi phụ trách, những người khác đi học tập.
Nguyệt Thấm Lan an bài.
- Vâng!
Nhóm tiểu hầu gái lại ngoan ngoãn đáp lời.
Cộp cộp cộp…..
Tiếng bước chân giòn giã truyền đến, là âm thanh của giày cao gót.
Nguyệt Thấm Lan quay đầu nhìn lại, Hồ Tiên và Toa Đóa Na, Nhã Kỳ đi vào chính sảnh.
- Chị Thấm Lan, Mục Lương có ở đây không?
Hồ Tiên quyến rũ hỏi.
Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, âm thầm quan sát Toa Đóa Na và Nhã Kỳ, ngoài miệng đáp:
- Anh ấy vừa mới bị Phi Nhi gọi tới Sở Nghiên Cứu.
- Lại đi nghiên cứu Hư Quỷ sao?
Hồ Tiên nhỏ giọng thầm thì một câu.
- Nghiên cứu Hư Quỷ?
Ánh mắt của Toa Đóa Na ngưng lại.
- Các cô ấy là?
Nguyệt Thấm Lan nghi ngờ hỏi.
Hồ Tiên giải thích một câu:
- Toa Đóa Na, tự xưng là người sáng lập Hội Nghị Thánh Địa.
- Phong Hành Giả Toa Đóa Na?
Con ngươi của Nguyệt Thấm Lan co lại.
Cô liếc nhìn Diêu Nhi một cái rồi lại nhìn về phía Toa Đóa Na, nghiêm túc hỏi:
- Ngươi là Toa Đóa Na? Một trong người sáng lập Hội Nghị Thánh Địa?
- Đúng vậy.
Toa Đóa Na nghi ngờ gật đầu.
Nguyệt Thấm Lan nghe vậy lại nhìn về phía Diêu Nhi lần nữa, sau khi thấy tiểu hầu gái gật đầu, lúc này mới tin tưởng người phụ nữ trước mắt không có nói dối.
- Cô ấy muốn gặp Mục Lương để hỏi về chuyện về Hư Quỷ.
Hồ Tiên thanh nhã nói.
Nguyệt Thấm Lan hơi suy tư một chút, ngước mắt nói:
- Ngươi dẫn cô ấy đi gặp Mục Lương đi.
Người sáng lập Hội Nghị Thánh Địa, chắc anh ấy sẽ cảm thấy rất hứng thú.
- Ừ.
Hồ Tiên gật đầu.
Cô nghiêng đầu ra hiệu cho hai mẹ con:
- Các ngươi đi theo ta.
- Diêu Nhi, ngươi cũng đi cùng bọn họ đi.
Nguyệt Thấm Lan dặn dò.
- Vâng.
Diêu Nhi ngoan ngoãn lên tiếng.
Toa Đóa Na như suy nghĩ gì đó rồi nhìn về phía tiểu hầu gái, trong lòng có suy đoán.
Các cô gái rời khỏi cung điện, đi về phía Sở Nghiên Cứu mới xây bên cạnh.
Còn chưa đến gần Sở Nghiên Cứu thì mọi người đã cảm nhận được khí tức ghê tởm của Hư Quỷ.
Mọi người đi tới cổng chính của Sở Nghiên Cứu, Hồ Tiên dừng bước, quay đầu nói:
- Làm phiền hai vị chờ ở đây một chút.
- Được.
Toa Đóa Na ngừng lại.
Cô vô thức che chở con gái sau lưng, khí tức của Hư Quỷ thật sự khiến cho người ta không thoải mái.
Hồ Tiên bước tới Sở Nghiên Cứu, hộ vệ Trung Ương đứng canh gác lập tức nhường đường cho cô đi qua.
Trong Sở Nghiên Cứu, Mục Lương nhìn Vưu Phi Nhi điều chế bí dược, cô bỏ một khối thịt của Hư Quỷ vào trong dụng cụ lưu ly.
Xèo xèo…...
Thịt Hư Quỷ vừa đụng vào nước thuốc lập tức phát ra tiếng ‘xèo xèo’, sau đó nhanh chóng khôi phục yên tĩnh.
Thịt Hư Quỷ vẫn có màu đen như mực, nhưng nước thuốc đã mất tác dụng.
- Lại thất bại nữa rồi.
Vưu Phi Nhi chán nản thở dài.
Mục Lương vỗ đầu của cô gái tóc vàng, dịu dàng trấn an:
- Đừng nóng vội, thử một lần nữa xem.
- Ừ, ta sẽ thử lại lần nữa.
Vưu Phi Nhi gật đầu lia lịa, tiếp tục vùi đầu điều chế nước thuốc.
Hồ Tiên đi vào Sở Nghiên Cứu, lực chú ý lập tức bị Hư Quỷ cấp 9 hấp dẫn.
- Có chuyện gì không?
Anh quay đầu lại, phát hiện cô gái đuôi hồ ly đến.
Hồ Tiên thu hồi lực chú ý, nhẹ nhàng nói:
- Mục Lương, có người muốn gặp ngươi.
- Ai?
Mục Lương kinh ngạc hỏi.
Hồ Tiên run đôi tai hồ ly, mỉm cười nói:
- Toa Đóa Na, một trong người sáng lập Hội Nghị Thánh Địa.
- Người sáng lập Hội Nghị Thánh Địa?
Đôi mắt màu đen của Mục Lương sáng ngời, anh kinh ngạc đứng lên nói:
- Tại sao cô ấy lại tới đây?
Hồ Tiên thanh nhã giải thích:
- Cô ấy muốn biết chuyện Hư Quỷ ở thành Sơn, ta nghĩ ngươi sẽ cảm thấy hứng thú cho nên mang cô ấy đến đây.
Mục Lương nghe vậy nhíu mày, Hư Quỷ ở thành Sơn đã bị trấn áp, còn có chuyện gì nữa?
Anh không cảm nhận được Mộc Phân Thân có dị động, cho thấy Hư Quỷ ở thành Sơn vẫn còn bị chôn vùi dưới mặt đất.
- Hiện tại, cô ấy đang ở bên ngoài Sở Nghiên Cứu.
Hồ Tiên dịu dàng hỏi:
- Ngươi có muốn gặp không?
- Ừ, để cô ấy vào đây đi.
Mục Lương gật đầu.
Anh quay người lại, giơ tay về phía Vưu Phi Nhi rồi vung lên.
Xung quanh cô gái tóc vàng dâng lên một vòng tường lưu ly, mặt hướng ra ngoài cực nhanh trở nên mờ nhạt, ngăn cách ánh mắt bên ngoài.
Vưu Phi Nhi vẫn còn đang nghiên cứu, để tránh quấy rầy đến cô ấy, chỉ có thể ngăn cách hai bên.
………..
Cộp cộp cộp…
Hồ Tiên mang Toa Đóa Na và Nhã Kỳ đi vào Sở Nghiên Cứu, một lớn một nhỏ, hai cặp mắt ngắm nhìn bốn phía.
- A a a…...
Nhã Kỳ ra dấu bằng tay, thấy được Hư Quỷ cực lớn bị đè ở trong hố.
- Hư Quỷ cấp 9!!
Đôi mắt của Toa Đóa Na đột nhiên phóng to, cô gắt gao bảo vệ con gái ở sau lưng.
- Đừng khẩn trương, nó không cử động được.
Giọng nói bình tĩnh của Mục Lương truyền đến.
Lúc này, Toa Đóa Na mới lưu ý đến sự tồn tại của Mục Lương, khi nhìn thấy gương mặt trẻ tuổi kia, trong lòng cô không nhịn được ngạc nhiên, thành chủ thành Huyền Vũ còn trẻ như vậy sao?
Cô trầm giọng hỏi:
- Ngươi là thành chủ thành Huyền Vũ?
- Đúng là ta.
Mục Lương nhẹ nhàng vung tay lên, một bộ ghế lưu ly đột nhiên xuất hiện.
Anh giơ tay ra hiệu:
- Ngồi xuống trước đi.
Thấy một màn này, trong lòng Toa Đóa Na rất là chấn động, cô chầm chậm ngồi xuống.
Trọng điểm chú ý của cô rơi xuống trên người Hư Quỷ cấp 9, đối diện với cặp mắt đen nhánh của nó.
Toa Đóa Na đã từng gặp Hư Quỷ cấp 9, khi thủy triều Huyết Nguyệt Hư Quỷ bộc phát trước đó, Hư Quỷ cấp 9 đã tạo thành thương vong to lớn cho nhân loại.
Chuyện này luôn khắc sâu vào ký ức của cô, cho nên hiện tại đột nhiên nhìn thấy con Hư Quỷ cấp 9 này mới có thể kinh ngạc như vậy.
- Các hạ, con… Con Hư Quỷ cấp 9 này còn sống sao?
Toa Đóa Na nghiêm túc hỏi.
- Đương nhiên.
Mục Lương thuận miệng đáp.
- A a..….
Nhã Kỳ ôm chặt tay của mẹ, sắc mặt cô bé trắng bệch.
Toa Đóa Na vội vàng vỗ lưng con gái, trấn an:
- Đừng sợ, có mẹ ở đây, sẽ không có chuyện gì.
Mục Lương kinh ngạc nhìn bé gái cột tóc hai chùm, cô bé này là người câm?
- Các hạ, Hư Quỷ sẽ không thoát ra ngoài chứ?
Toa Đóa Na lo nghĩ hỏi.
- Không.
Mục Lương đáp thần sắc bình tĩnh.
-......
Toa Đóa Na há to miệng, không biết nói cái gì cho phải.
Đôi môi đỏ của cô khẽ nhếch, hỏi với giọng khàn khàn:
- Các hạ, con Hư Quỷ cấp 9 này là do ngươi bắt được sao?
Mục Lương yên tĩnh gật đầu.
Tròng mắt của Toa Đóa Na co rụt, có thể bắt được Hư Quỷ cấp 9, vậy thành chủ thành Huyền Vũ phải mạnh đến mức nào?
- Các hạ, có chuyện gì thì cứ việc nói thẳng.
Mục Lương nhàn nhạt nói.
- Mục Lương, ta muốn một miếng thịt.
Giọng nói của Vưu Phi Nhi đột nhiên truyền ra từ bên trong bức tường lưu ly.
- Tốt, có ngay.
Mục Lương đáp mà không quay đầu lại.
Anh nhìn về phía Toa Đóa Na, bình tĩnh nói:
- Làm phiền các hạ chờ một chút.
- Được.
Toa Đóa Na nuốt xuống những gì mình định hỏi.
Cô nhìn Mục Lương đứng lên rồi đi về phía Hư Quỷ cấp 9.
Trong Lĩnh Vực Trọng Lực, tròng mắt đen kịt của Hư Quỷ cấp 9 trợn to, nhìn chằm chằm Mục Lương đang đến gần.
Nó muốn giãy giụa, nhưng vẫn không tài nào nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Mục Lương ngưng tụ ra dao lưu ly, nhẹ nhàng cắt xuống một miếng thịt trên người nó.
Thấy vậy, khoé mắt của Toa Đóa Na nhảy vài cái, thịt của Hư Quỷ cấp 9 nói cắt là cắt đơn giản như vậy sao?
Mục Lương cầm thịt của Hư Quỷ tới trước bức tường lưu ly, trên tường nứt ra một khe hở nhỏ, anh đưa thịt vào bên trong.
- Đủ rồi chứ?
Anh thuận miệng hỏi một câu.
- Đủ rồi.
Vưu Phi Nhi lên tiếng.
Lúc này, anh mới quay người rồi ngồi trở lại vị trí của mình, thần sắc nhàn nhạt nhìn về phía Toa Đóa Na, đưa tay ra hiệu:
- Các hạ, xin mời tiếp tục.
Khuôn mặt của trở nên Toa Đóa Na nghiêm túc, giọng điệu chân thành:
- Các hạ, ta muốn biết chuyện Hư Quỷ ở thành Sơn.
Mục Lương nghe vậy hơi nhướng mày, nhìn về phía tiểu hầu gái nói:
- Diêu Nhi, đi lấy một bản du ký mạo hiểm của Ngải Lỵ Na tới đây.
- Vâng.
Diêu Nhi cung kính lên tiếng.
- Chờ đã!!
Toa Đóa Na vội vàng giơ tay hô:
- Ta đã đọc bản du ký mạo hiểm kia rồi, cho nên mới tới chào hỏi các hạ.