← Quay lại trang sách

Chương 907 Lý Do Thành Phượng Không Có Đàn Ông Hai giờ chiều, trong căn cứ trung chuyển ở thành

Phượng.

Nguyệt Phi Nhan, Hi Bối Kỳ VÀ Già Lạc đang chuẩn bị đi đến thành Phượng, giao dịch và trao đổi tinh hạch hung thú với Thành chủ thành Phượng.

- Chị Già Lạc, sự an toàn của chúng ta, nhờ cả vào ngươi đó.

Hi Bối Kỳ nghiêng đầu ngây thơ nói.

- Không thành vấn đề.

Khóe môi Già Lạc mang ý cười, hai tay cô đặt lên ba thanh kiếm bằng xương đang treo quanh eo mình. Cô là linh khí sư cao cấp, cũng là cao thủ cấp tám đó.

Nguyệt Phi Nhan lanh lảnh nói:

- Chắc không có nguy hiểm gì đâu, chúng ta đã trao đổi trước với họ rồi mà.

- Khó nói, đều nói phụ nữ hay thay đổi, thành chủ thành Phượng sẽ đổi ý thì sao?

Hi Bối Kỳ trưng ra bộ mặt tươi cười nhưng lại nghiêm túc nói.

- Phụ nữ hay thay đổi sao? Ai nói?

Già Lạc nhíu mày nói.

- Mục Lương nói.

Hi Bối Kỳ thuận miệng lên tiếng.

- Thú vị…

Đôi mắt màu xanh da trời của Già Lạc lóe lên một tia sáng.

Nguyệt Phi Nhan cất giọng lanh lảnh thúc giục nói:

- Chúng ta đi nhanh tới thành Phượng thôi, ngày mai đã phải rời khỏi đây rồi, hôm nay chúng ta phải hoàn thành tất cả những công việc quan trọng ở đây đó.

Già Lạc vén cao những lọn tóc dài bên thái dương của mình, tao nhã nói:

- Đi thôi, hy vọng ngày hôm nay Kim Phượng không ra khỏi cửa.

Hơn hai mươi phút sau, ba người mang theo bốn Thành Phòng Quân đã tới gần thành Phượng.

Thủ vệ ở cửa thành có vẻ mặt vô cùng khẩn trương, nhưng hắn không ngăn cản bảy người vào thành.

Thành chủ Thành Phượng đã dặn dò với bọn họ trước rồi, hễ thấy người trong căn cứ trung chuyển của thành Huyền Vũ tiến lại gần thì cứ cho họ đi qua.

Đạp đạp đạp…...

Già Lạc đánh giá hoàn cảnh ngã tư đường của thành Phượng, nơi này khác xa so với thành Huyền Vũ.

- Vẫn là thành Huyền Vũ tốt hơn nhiều.

Cô rất nhanh đưa ra kết luận.

Hoàn cảnh hai bên không thể so sánh với nhau được, bởi hai nơi không cùng một đẳng cấp.

- Đương nhiên rồi, thành Huyền Vũ là tốt nhất.

Nguyệt Phi Nhan không khỏi ngạo nghễ hếch cằm lên! Cô thật sự mong đợi được trở lại thành Huyền Vũ.

Cô lớn lên cùng thành Huyền Vũ, đã chứng kiến vài lần cải tạo tiến hóa của nó, có thể nói cô chính là nhóm nhân vật cấp nguyên lão thứ hai ở thành Huyền Vũ.

Nhóm nhân vật cấp nguyên lão đầu tiên, tự nhiên là mấy người Ly Nguyệt với Mễ Nặc.

Các cô đã đến gần khu vực nội thành bên trong thành Phượng, thủ vệ cửa thành ngăn cản mấy người.

Thủ vệ nghiêm mặt cao giọng hô:

- Các hạ, đây chính là khu vực quan trọng bên trong nội thành. Xin vui lòng không tới gần.

Nguyệt Phi Nhan tươi cười, cất giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:

- Đi thông báo một chút, chúng ta là người của thành Huyền Vũ, đến đây vì lời mời bàn chuyện giao dịch và trao đổi giữa hai bên.

- Người của thành Huyền Vũ!!

Trong lòng Thủ vệ kinh ngạc.

Thủ vệ rất cung kính nói:

- Xin chư vị chờ một chút, hiện tại ta phải đi xin chỉ thị của thành chủ đại nhân.

- Được.

Nguyệt Phi Nhan ngáp một cái, đưa tay khoát lên trên vai cô gái ma cà rồng, trong khi đôi mắt của cô thì nhìn loạn khắp nơi nơi.

Hơn mười phút sau, thủ vệ nội thành đi thông báo mới trở về.

Thủ vệ cung kính đưa tay ra hiệu nói:

- Các vị, thành chủ đại nhân của chúng ta cho mời.

- Đi thôi.

Đám người Già Lạc cất bước đi theo.

Dưới sự dẫn đường của thủ vệ, mọi người đi vào nội thành, tiến về phía phủ thành chủ.

- Nội thành này, tại sao lại vắng vẻ như vậy?

Già Lạc kinh ngạc thấp giọng nói.

Trên đường đi tới phủ thành chủ, cô nhìn thấy những người bên đường đều là phụ nữ. Ở trong này, hình như đàn ông chết hết rồi thì phải.

- Nơi này không có đàn ông sao?

Già Lạc nghiêng đầu kinh ngạc hỏi.

Nguyệt Phi Nhan thể hiện ra sự hiểu biết của mình, cô thấp giọng giải thích nói:

- Thành chủ thành Phượng là một người trọng nữ khinh nam, cho nên nội thành không có đàn ông là một chuyện rất bình thường.

- Trọng nữ khinh nam?