Chương 1012 Có Người Đầu Cơ Trục Lợi Bí Dược Chữa Thương Khu vực
Trung Ương, trong thư phòng.
Nguyệt Thấm Lan đang thương thảo với Mục Lương về tiết mục biểu diễn mở màn ở hội đấu giá.
- Mục Lương, ta dự định để dàn nhạc hát mở màn cho hội đấu giá, ngươi cảm thấy như thế nào?
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.
- Ừ, không tệ.
Mục Lương dịu dàng đáp.
- Còn chuyện thứ hai, chúng ta cần chuẩn bị vật phẩm nào cho hội đấu giá lần này đây?
Nguyệt Thấm Lan lật sổ ra, chuẩn bị ghi chép.
- Ba con Thủy Tinh Ngư, hai kiện linh khí cao cấp, mười kiện linh khí trung cấp.
Mục Lương nhẹ nhàng gõ ngón tay lên mặt bàn, suy nghĩ một chút rồi tiếp tục nói:
- Năm giọt Nước Mắt Thiên Sứ.
Tuyên truyền thì tuyên truyền, nhưng đến bây giờ số lượng đấu giá mới được quyết định xong.
Dù sao thì số lượng vật phẩm tuyên truyền nên ít một chút, như vậy mọi người mới có thể mang nhiều tinh thạch hung thú hơn tới tranh đoạt.
- Ta nhớ kỹ rồi.
Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, viết xong một chữ cuối cùng.
- Còn có chuyện gì nữa không?
Mục Lương quay đầu nhìn gương mặt xinh đẹp của cô gái ưu nhã, đôi mắt màu đen lóe sáng.
Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên, cô hơi nghiêng người tới trước, ưu nhã hỏi:
- Còn có chuyện thứ ba, ngươi tính toán cử hành yến tiệc ở nơi nào?
Chỉ còn hơn mười ngày nữa thôi là Ốc Đảo sẽ đón người trở về, đến lúc đó thành Huyền Vũ sẽ tổ chức yến tiệc để chiêu đãi các đại thành chủ, thắt chặt tình hữu nghị.
- Ngay Cung điện này đi, chính sảnh cũng đủ lớn.
Mục Lương suy nghĩ một chút rồi nói.
- Chính sảnh cũng được.
Nguyệt Thấm Lan gật đầu ghi nhớ.
Mục Lương vươn tay vuốt ve eo của cô gái ưu nhã, cánh tay ôm chặt đối phương, mùi hương cơ thể thoang thoảng lượn lờ trước mũi anh.
- Còn một việc nữa.
Nguyệt Thấm Lan giơ tay chạm nhẹ vào trán của Mục Lương.
Cô lật cuốn sổ đến trang cuối cùng rồi đưa cho hắn xem:
- Đây là món ăn trong yến tiệc, ngươi muốn xem qua không?
- Đợi chút nữa lại nhìn.
Mục Lương nhướng mày, giơ tay ấn cuốn sổ trước mắt xuống.
- Bây giờ ngươi muốn làm gì?
Nguyệt Thấm Lan chớp đôi mắt màu xanh nước biển, đáy mắt có chút ngượng ngùng.
- Làm một vài chuyện nên làm.
Mục Lương thì thầm một câu.
- Là cái gì chứ…..?
Trái tim của Nguyệt Thấm Lan đập nhanh hơn, hô hấp cũng tăng lên rất nhiều.
Cộc cộc cộc…
Đúng vào lúc này, cửa thư phòng bị gõ vang, thành công cắt đứt hành động kế tiếp của Mục Lương.
-... Chậc.
Mục Lương tặc lưỡi một cái, tiếc nuối buông tay cô gái ưu nhã.
Một tia mất mát thoáng qua đôi mắt của Nguyệt Thấm Lan, cô lại tao nhã ngồi xuống một lần nữa.
- Vào đi.
Mục Lương bất đắc dĩ mở miệng.
Cót két……
Cửa phòng bị đẩy ra, Ly Nguyệt bước vào thư phòng.