Chương 1175 Ong Chúa Tiến
Hoá Cấp 9
Hạ Khoa Phu nghiêm túc hô:
- Mọi người tập trung dọn dẹp Hư Quỷ xong xuôi rồi lại tính tới chuyện khác.
- Đúng vậy!
Hắc Thủy hô hào.
Hắn xông ra ngoài, chém giết những con Hư Quỷ đến gần mình.
Bối Nhĩ Liên lớn tiếng dặn dò:
- Mọi người phải chú ý an toàn, tuyệt đối không được để Hư Quỷ cắn bị thương!
- Chúng ta đã biết!
Các đại thành chủ lên tiếng.
Hư Quỷ trong thành Tiêu Khắc có nhiều tới đâu thì cũng không thể chống chọi lại sự hợp lực của nhiều vị cao thủ cấp 8.
Nửa giờ sau, Hư Quỷ trong thành đã bị dọn dẹp sạch sẽ.
Trong quá trình dọn dẹp, mọi người đã tìm được dân chúng may mắn còn sống sót.
Một tòa thành lớn mấy chục ngàn nhân khẩu, thế mà bây giờ còn chưa đến hai trăm người sống sót.
Trên mặt ai nấy đều lộ ra sự hốt hoảng, đáy mắt tràn đầy sợ hãi, trạng thái tinh thần gần như hỏng mất.
Mai Sa Khoa nhìn dân chúng may mắn còn sống sót, khóe mắt chảy xuống nước mắt đẫm máu.
-....
Mọi người đều trầm mặc không nói lời nào, bầu không khí nặng nề đến nghẹt thở.
Cuối cùng đám người tập hợp bên cạnh thánh tuyền, ai nấy đều nhìn chằm chằm vào hang động đen ngòm sâu không thấy đáy, nhưng mà không có người nào dám xuống dưới để điều tra.
Đại trưởng lão Ốc Đảo thấp giọng nói:
- Thật là khí tức làm cho người ta chán ghét.
- Ta sẽ xuống đó.
Mai Sa Khoa nói với vẻ mặt không chút cảm xúc.
Bối Nhĩ Liên lạnh lùng nói:
- Ngươi không được xuống đó! Bên trong sào huyệt tuyệt đối có Hư Quỷ cấp cao, ngươi xuống dưới chính là chịu chết.
- Nhưng ta đã không còn gì để mất nữa rồi.
Trong mắt Mai Sa Khoa chỉ còn lại sự cô quạnh.
- Chết là xong hết mọi chuyện, nhưng những dân chúng còn sống sót của ngươi làm sao bây giờ?
Bối Nhĩ Liên tức giận nói:
- Chẳng lẽ ngươi không định báo thù cho những người dân đã chết sao?
Cô nhìn ra Mai Sa Khoa đã không còn ý chí sống nữa, chỉ có thể tìm cho hắn một mục tiêu, để hắn lấy mục tiêu này để sống sót.
- Bọn họ….
Mai Sa Khoa há to miệng, hai tròng mắt dần dần có màu sắc.
Hắn thấp giọng thì thào:
- Ta muốn báo thù cho mọi người!!
Bối Nhĩ Liên khuyên nhủ:
- Đi thành Huyền Vũ, chữa khỏi Hư Quỷ Cảm Nhiễm! Hết bệnh ngươi mới có thể giết thêm Hư Quỷ, báo thù cho dân chúng đã chết của mình.
Tân Phong đột nhiên nói:
- Ngươi cũng có thể mời Mục Lương các hạ ra tay, giúp ngươi phá huỷ sào huyệt Hư Quỷ dưới lòng đất.
- Đúng vậy!
Nghe được lời này, trong mắt Mai Sa Khoa mới hiện lên chút hi vọng.
…………
Khu Trung Ương, trong cung điện Lưu Ly ở trên Trà Thụ Sinh Mệnh.
Trong phòng ăn, nhóm Mục Lương đang thưởng thức bữa sáng.
Bữa sáng hôm nay là cháo lúa mì hải sản, được chế biến từ thịt hung thú biển cấp tám, ngô, lúa mì. Mễ Nặc chớp sắc đôi mắt màu xanh xinh đẹp, cõi lòng đầy mong đợi hỏi:
- Mục Lương, mùi vị như thế nào?
Mục Lương nghiêm mặt nhận xét nói:
- Thịt hung thú biển tươi mềm, hợp với ngô ngọt, mùi vị ngon cực kỳ.
Nguyệt Thấm Lan buông thìa thủy tinh, mỉm cười như hoa nói:
- Đây là món Tiểu Nặc mới sáng tạo ra?
- Vâng.
Mễ Nặc ngây thơ gật đầu, âm thanh mềm mại nói:
- Ta không có chuyện gì làm, chỉ có thể nghiên cứu món ăn mới….
- Gần đây ngươi không luyện tập ca hát sao?
Ly Nguyệt nhẹ giọng hỏi.
Mễ Nặc liếc mắt nhìn Mục Lương, ngượng ngùng nói:
- Vài bài hát Mục Lương dạy ta đều biết hát…..
- Xin lỗi!
Mục Lương đưa tay xoa xoa đầu thiếu nữ tai thỏ, dịu dàng nói:
- Gần đây tương đối bận rộn, chờ lúc không quá bận, ta sẽ dạy ngươi bài hát mới.
- Ừm.
Mễ Nặc mỉm cười nhu thuận gật đầu.
- Mễ Nặc, ngươi có muốn trở thành giáo viên dạy nhạc hay không?
Nguyệt Thấm Lan đột nhiên hỏi.
- Hả? Ta làm giáo viên day nhạc?
Mễ Nặc sửng sốt một chút, ngay sau đó đôi mắt màu xanh xinh đẹp sáng lên, cảm thấy rất hứng thú.
- Đúng vậy, trường học còn thiếu một giáo viên dạy nhạc.
Nguyệt Thấm Lan mỉm cười cười nói, ngày hôm qua Y Lệ Y tìm đến cô, mốn tìm thêm một giáo viên dạy nhạc, dạy bọn nhỏ Quốc Ca thành Huyền Vũ.
Mễ Nặc do dự, nhìn về phía Mục Lương nhỏ giọng nói:
- Dường như rất vui…
- Nếu cảm thấy hứng thú thì đi thử xem.
Mục Lương khẽ cười nói.
Thiếu nữ tai thỏ cùng bọn nhỏ ở chung một chỗ, chắc chắn sẽ rất vui vẻ!
- Vậy thì ta sẽ thử!
Mễ Nặc ngây thơ gật đầu.
- Một ngày chỉ có hai tiết học, sẽ không bận rộn lắm.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
Mễ Nặc lắc đầu, thanh âm nhẹ nhàng:
- Bận rộn cũng không sao, dù gì ta cũng không có chuyện để làm.
Nguyệt Thấm Lan cười nói:
- Ngươi muốn bận rộn cũng không được, bọn nhỏ còn cần biết chữ với học tập những kiến thức khác.
- Vâng.
Mễ Nặc đỏ mặt một chút, trong lòng vẫn có chút khẩn trương.
– Mục Lương, việc ngươi đi cải tạo ngoại thành, có cần ta giúp không?
Hồ Tiên hỏi bằng giọng quyến rũ. Mục Lương nhẹ nhàng nói:
- Không cần, sửa sang không khó.
Chờ ăn điểm tâm xong, hắn liền đi kiến tạo vệ thành, đồng thời chia khu vực ngoại thành và sửa chữa từng đường xá trong khu vực ngoại thành.
- Vậy ta sẽ đến khu buôn bán.
Hồ Tiên chớp chớp con ngươi màu đỏ rực.
Khu buôn bán hiện tại không có người nào, mục đích đi khu buôn bán là để kiểm tra công việc, kẻo nhân viên công tác trở nên quá lười biếng.
- Đi thôi.
Mục Lương ôn nhuận nói.
Anh nghiêng đầu nhìn về phía Ly Nguyệt cùng đám người Ngải Lỵ Na, hỏi”
- Việc tuyển người cho Bộ Đội Đặc Chủng U Linh như thế nào rồi?
Ly Nguyệt nhẹ nhàng nói:
- Mục Lương, đã xem xét được sáu người, nếu tối nay họ qua được bài kiểm tra đầu tiên, ta sẽ dẫn bọn họ tới.
Người mới chỉ có thể gặp Mục Lương sau khi vượt qua bài kiểm tra đầu tiên, và sau đó ký Khế Ước Ong Chúa để chính thức trở thành một thành viên của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh.
- Ừm, sắp xếp sau bữa tối.
Mục Lương gật đầu một cái.
Anh nhớ tới Ong Chúa, cảm thấy nó nên được tiến hóa đến cấp chín để nhân giống nhiều ong thợ hơn, nhằm tăng số lượng Không Quân.
Mục Lương hơi chuyển động ý nghĩ, mở bảng thuộc tính bốn chiều của riêng mình để xem hắn còn lại bao nhiêu điểm tiến hóa.
Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương.
Thể lực: 4092, 2.
Tốc độ: 4084.0
Sức mạnh: 4089,9.
Tinh thần: 4105,6
Tuổi thọ: 24 tuổi / 40930 năm.
Điểm Thuần dưỡng: 3552.
Điểm Tiến hóa: 189,468,722.
Năng lực: Trọng Lực Vặn Vẹo « cấp mười một », Nước Suối Sinh Mệnh « cấp mười một », Lĩnh Vực Hải Vương « cấp chín», Lĩnh Vực Đêm Trăng « cấp tám».
..... Ẩn dấu…
Động vật thuần dưỡng:
Rồng Biển: Thiên Phú Lĩnh Vực Hải Vương « cấp chín ».
Sói Mặt Trăng: Thiên Phú Lĩnh Vực Đêm Trăng « cấp tám».
Vịt Chạy Nhanh: Thiên Phú Chạy Nhanh Gấp 8 Lần « cấp tám».
..... Ẩn dấu…
Thực vật thuần dưỡng:
Trà Thụ Sinh Mệnh: Thiên Phú Nước Suối Sinh Mệnh « cấp mười một ».
Hoa Sương Mê: Thiên Phú Sương Mù Mộng Ảo« cấp chín ».
.... Ẩn dấu…
Hai mắt Mục Lương hơi sáng, còn có hơn 180 triệu điểm tiến hóa, đủ để cho Ong Chúa tiến hóa đến cấp chín. Hơn nửa canh giờ, mọi người trong cung điện ăn điểm tâm xong, liền rời đi làm.
Mục Lương đi ra cung điện, đi tới bình đài Lưu Ly trên nhánh cây.
Ong ong ong
Một tiếng vo ve từ xa truyền đến, Ong chúa hưởng ứng lệnh gọi của Mục Lương, lấy tốc độ cực nhanh bay tới
- Đã lâu không gặp.
Mục Lương đưa tay vỗ thân thể Ong chúa, tay cảm giác bị đâm đâm.
-Ong ong ong
Con ong chúa rung cánh vo ve, thể hiện nỗi nhớ nhung với anh.
- Ngoan, ta cũng nhớ ngươi.
Mục Lương cười một tiếng.
Trong lòng anh ra lệnh:
- Hệ thống, để Ong Chúa tiến hóa đến cấp chín.
- Keng! Cấp tám tiến hóa đến cấp chín, khấu trừ 100 triệu điểm tiến hóa.
- Keng! Ong Chúa cấp chín tiến hóa thành công.
- Keng! Có kế thừa thiên phú ‘Ong Chúa’: Khế Ước Quần Thể hay không?
Con mắt màu đen của Mục Lương sáng lên, tên thiên phú này rất không bình thường.
Anh mặc niệm một câu ở trong lòng:
- Kế thừa.
- Keng! Khế Ước Quần thể đang thay đổi… Đang thích ứng…. Truyền thừa hoàn tất.
Sắc mặt Mục Lương bình tĩnh cảm nhận trong cơ thể mình xuất hiện dòng nước ấm.
-Ong ong ong…
Ong Chúa phát sinh cộng hưởng, trên bề mặt cơ thể xuất hiện nhiều vết nứt, tứ chi cứng đờ.
Trong nửa giờ kế tiếp, Ong Chúa không có bất cứ động tĩnh gì, thoạt nhìn giống như là chết rồi.
Lại một lát sau, lưng nó hoàn toàn nứt ra, nó đã thành công lột xác, kích thước của nó bắt đầu tăng lên.
Kích thước cơ thể của nó đã tăng từ tám mét lên mười sáu mét, và đôi cánh trong suốt đằng sau nó thậm chí còn trở nên lớn hơn.
- Màu sắc có vẻ đẹp hơn.
Mục Lương nhếch khóe môi lên cười yếu ớt.
Anh đưa tay ra và nhẹ nhàng búng vào cơ thể của ong chúa, tạo ra một âm thanh như búng vào kim loại.
Màu sắc trên lưng ong Chúa cấp chín càng lúc càng đậm và sáng hơn, vòng đen ở đuôi tăng thêm một vòng, trở thành chín vòng.
Cây kim độc trên đuôi của nó cũng dài ra, dài ra bốn mét.
Mục Lương cho Ong Chúa ăn 100 điểm tiến hóa, nhẹ giọng hỏi:
- Bây giờ có thể sinh được bao nhiêu ong thợ?
- Ong ong ong!
Ong Chúa rung động cánh, trả lời câu hỏi của anh.
Nó tiến hóa đến cấp chín có thể sinh ra mười ong thợ cấp tám, một trăm ong thợ cấp bảy, 1.000 ong thợ cấp sáu và mười nghìn ong thợ cấp 5. Những con ong thợ từ cấp 5 trở xuống thì được lai tạo bởi những con ong thợ bậc cao khác.
- Cũng may là trong thành Huyền Vũ có đủ hoa lá và cây cối xanh tươi, nếu không thì ong thợ của ngươi đi lấy mật thật sự không đủ đâu.
Mục Lương tự an ủi mình.
Anh nhẹ nhàng nói:
- Trở về đi, nhân giống ong thợ cấp tám và cấp bảy càng sớm càng tốt.
- Ong ong ong…
Ong Chúa vỗ cánh bay lên không trung, quay trở lại Thiên Cức Quan bắt đầu nhân giống ong thợ. Thủy triều Hư Quỷ buông xuống, ong thợ phải được tạo ra càng sớm càng tốt.
Ong thợ cấp 6, có thể được sử dụng bởi Không Quân, thêm một nghìn yên bay.
Đạp đạp đạp…...
- Mục Lương đại nhân!!
Vân Hân đạp cầu thang mây mù, vội vã chạy lên bình đài.
- Gấp gáp như vậy, có chuyện gì?
Mục Lương nhìn theo Ong Chúa cấp chín rời đi, đang định ra ngoại thành để cải tạo Vệ thành.
Vân Hân ngây thơ nói:
- Mục Lương đại nhân, Hạ Khoa Phu có tin tức muốn ta nói cho ngài ngay lập tức.
Trên người Hạ Khoa Phu có Trùng Cộng Hưởng, làm như vậy là để tiện cho lão liên hệ, tìm hiểu tình huống căn cứ trung chuyển thành Phi Điểu đồng thời cũng có thể cấp tốc ra lệnh.
Lão với Mục Lương đã ký kết Khế Ước Ong Chúa, hoàn toàn có thể tín nhiệm.
- Nói đi.
Mục Lương nhấc mắt lên.
Vân Hân thở sâu, giọng nói khẽ run lên, nói:
- Thành Tiêu Khắc bị Hư Quỷ tàn sát, chỉ còn gần hai trăm người còn sống.
Sắc mặt Mục Lương nhất thời ngưng trọng, suy đoán ban đầu ở hội nghị Thánh Địa đã được chứng thực.
- Chuyện xảy ra khi nào?
Anh trầm giọng hỏi.
- Chuyện mới xảy ra một giờ trước.
Vân Hân yếu ớt nói.
- Ta biết rồi.
Ánh mắt Mục Lương lóe lên, một tòa đại thành mấy vạn người, cứ như vậy bị Hư Quỷ tàn sát sạch sẽ, đợi đến thuỷ triều Hư Quỷ thực sự bộc phát, liệu có bao nhiêu người có thể sống sót?
- Thành chủ đại nhân, còn có một việc!
Vân Hân nói rõ ràng.
- Ừm, nói đi.
Mục Lương nhướng mắt.
- Thành chủ Mai Sa khoa bị Hư Quỷ cắn bị thương, đã bị cảm nhiễm Hư Quỷ.
Vân Hân yếu ớt nói tiếp:
-Ngài ấy muốn tới thành Huyền Vũ để chữa khỏi Hư Quỷ cảm nhiễm, còn muốn mời đại nhân xuất thủ, phá huỷ sáo huyệt Hư Quỷ dưới thành Tiêu Khắc.
Mục Lương bình tĩnh tiếng nói:
- Hiện tại, hắn muốn đến Huyền Vũ thành, e rằng trước khi hắn tới, đã bị cảm nhiễm Hư Quỷ ăn mòn.
Vân Hân nhỏ giọng nói:
- Đại nhân, Hạ Khoa Phu nói thành chủ Mai Sa khoa bị Hư Quỷ cấp thấp cắn, thời gian cảm nhiễm Hư quỷ bạo phát ít nhất phải ba tháng.
-....
Mục Lương nhếch mép một cái, sắc mặt của anh lạnh nhạt nói:
- Ba tháng, thời gian này vẫn là quá muộn.
Tiểu hầu gái cắn môi dưới, không để cho mình lộ ra ý cười.
Mục Lương liếc mắt tiểu hầu gái, suy nghĩ một chút rồi dặn dò:
- Nói cho Hạ Khoa Phu vị trí thành Huyền Vũ, để hắn truyền lại với Mai Sa Khoa.