Chương 1663 Nhập
Gia Tùy Tục
Ngôn Băng kinh ngạc hỏi:
- Có vị gì thế?
- Nó có vị táo, một chút kỳ lạ, nhưng không quá tệ.
Ngải Lỵ Na lẩm bẩm.
Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:
- Ta cũng ăn rồi, ngon lắm.
- Ngàn người ngàn loại khẩu vị, chuyện rất bình thường.
Mục Lương ôn hòa nói.
- Đúng là như vậy, nhưng chỉ có một loại nhân táo thôi sao?
Ngải Lỵ Na ngây thơ hỏi.
- Hiện tại chỉ có nhân táo thôi. Ta cũng đã thử làm nhân bánh dẻo với các loại hoa quả khác nhưng đều không ngon.
Tiểu Mật giải thích.
Mục Lương suy nghĩ một chút, khẽ cười nói:
- Quả quýt làm nhân bánh trôi, đúng là không ngon lắm.
- Lê và trái vải cũng giống vậy, cũng không dễ ăn.
Tiểu Mật đồng ý nói.
Mục Lương ôn nhuận nói:
- Lê làm bánh trôi tròn không thể ăn, nhưng có thể làm thành chè tuyết lê đường phèn, mùi vị không tệ.
- Tuyết lê đường phèn, nghe tên đã thấy ngon, làm như thế nào?
Nguyệt Thấm Lan hứng thú hỏi.
- Phương pháp làm rất đơn giản, cắt quả lê ra, sau đó đào lấy lõi…
Mục Lương giải thích ngắn gọn về cách làm tuyết lê đường phèn.
Video hướng dẫn rất lưu hành ở kiếp trước của Mục Lương, nó có tất cả mọi thứ trên đó và có nhiều đoạn phim dạy nấu ăn.
- Dường như không khó, tối nay ta sẽ làm thử xem.
Tiểu Mật gật đầu.
Nguyệt Phi Nhan ăn xong một chén chè bành trôi, chưa thỏa mãn nói:
- Còn bánh trôi nữa không?
- Còn một chút, ta sẽ lấy thêm một chén cho ngươi.
Ba Phù ôn nhu nói.
- Được.
Nguyệt Phi Nhan đưa cái chén.
- Bánh trôi đã bán chưa?
Mục Lương nhìn về phía Hồ Tiên.
Hồ Tiên gật đầu nói:
- Ừm, hôm nay đã mở bán, Mỹ Thực Lâu với Trung tâm Huyền Vũ đều đã được trang trí lại, cụ thể việc bán như thế nào thì đến buổi chiều mới biết được con số cụ thể.
- Ừm, Siêu Thị thì sao?
Mục Lương lại hỏi.
Hồ Tiên tiếp tục nói:
- Ở Siêu Thị sẽ bán chè sôi nước, giá cả có thể rẻ hơn một phần ba so với Phố Buôn Bán.
- Ừm, rất tốt.
Mục Lương thoả mãn gật đầu.
Hồ Tiên nuốt thức ăn xuống, lại hỏi:
- Mục Lương, nếu qua Tết Nguyên Tiêu thì không bán bánh trôi nữa phải không?
- Vì sao không bán?
Mục Lương hỏi ngược một câu.
Hồ Tiên sửng sốt một chút, bật cười nói:
- Cũng đúng, chỉ cần có người thích ăn thì bán.
- Ừm, bánh trôi không nhất định chỉ ở ăn vào Tết Nguyên Tiêu, bình thường muốn ăn cũng có thể ăn.
Mục Lương ôn nhuận nói.
- Đúng rồi, còn có sủi cảo vẫn chưa đem lên.
Tiểu Mật vỗ tay một cái, xoay người chạy về trù phòng.
…………
Phố Buôn Bán thành Huyền Vũ, lúc này vẫn vô cùng náo nhiệt.
Trong đám đông, Lăng Hương và cha cô Tề Nhĩ Nạp, anh trai Đức Đức Đa Nhĩ đang mua lễ vật để lúc về tặng người nhà. Lăng Hương đảo mắt xung quanh, nhìn thấy lồng đèn đỏ treo trước cửa hàng, hưng phấn nói:
-Cha, hay ngày mai chúng ta mới về, hôm nay là Tết Nguyên Tiêu, bây giờ chúng ta đến Phố Buôn Bán đi.
Để ăn mừng Tết Nguyên Tiêu, suốt đêm hôm qua Phố Buôn Bán đã được trang trí, sửa sang lại, treo những chiếc đèn lồng làm bằng vải lanh đỏ, trên đèn có viết những lời chúc phúc.
Mục Lương muốn viết câu đố chữ trên đèn lồng, nhưng khi nghĩ đến sự khác biệt về văn hóa, nếu hắn thực sự viết câu đố chữ thì sợ rằng không ai có thể đoán được.
- Tết Nguyên Tiêu là ngày lễ của thành Huyền Vũ, không liên quan gì đến chúng ta.
Tề Nhĩ Nạp ôn hòa nói.
- Cha, chúng ta phải nhập gia tùy tục, đây là lời của công chúa trong phim.
Lăng Hương nói nghiêm túc.
Trong bộ phim điện ảnh đã ra mắt, công chúa gặp hiệp sĩ lần đầu tiên và muốn đến vùng nông thôn trải nghiệm cuộc sống bình thường. Đây chính là chỗ tốt của điện ảnh, xâm lấn văn hóa bắt đầu.
Đức Đức Đa Nhĩ phụ họa nói:
- Cha, chúng ta không vội trở về, chỉ ở lại thêm một ngày nữa.
- Đúng vậy, ta nghe Lan Đế nói, Phố Buôn Bán vào ban đêm rất đẹp, hiện tại đèn lồng vẫn chưa thắp sáng.
Lăng Hương nỗ lực thuyết phục.
- Các ngươi quá tham chơi.
Tề Nhĩ Nạp đưa tay chọc vào trán nữ nhi với giọng điệu bất lực.
- CHa, lẽ ra ngày hôm qua chúng ta phải rời đi, nhưng ngươi quá ham chơi, cho nên mới kéo dài đến hôm nay.
Lăng Hương trầm giọng bĩu môi nói.
- Vậy hôm nay trở về luôn.
Tề Nhĩ Nạp tức giận nói.
- Đừng nha, cha ~~~
Lăng Hương vội vàng làm nũng bán manh.
Tề Nhĩ Nạp dở khóc dở cười, cưng chiều nói:
- Được rồi, vậy ngày mai lại về.
- Hì hì, cha là tốt nhất.
Lăng Hương nhất thời vui mừng.
- Chúng ta đi ăn chút gì trước.
Tề Nhĩ Nạp nói nhỏ.
Lăng Hương sáng hai mắt nói:
- Bánh trôi và sủi cảo là hai món nhất định phải ăn trong Tết Nguyên Tiêu.
- Ừm, vậy ăn bánh trôi với sủi cảo mà ngươi nói.
Tề Nhĩ Nạp chậm rãi gật đầu.
- Vậy đến Mỹ Thực Lâu, tờ báo nói rằng có nó ở đó.
Lăng Hương nói với vẻ mong đợi.
- Đi thôi.
Đức Đức Đa Nhĩ cũng rất chờ mong.
Ba người đi tới Mỹ Thực Lâu, lúc này vẫn còn nửa tiếng nữa mới đến giờ ăn, bên ngoài Mỹ Thực Lâu cũng không có nhiều người.
Lăng Hương theo cha đi vào bên trong, nhân viên cửa hàng rất nhanh chào đón.
- Xin chảo, mấy vị đi bao nhiêu người ạ?
Nhân viên cửa hàng mỉm cười hỏi.
Lăng Hương giành trước mở miệng nói:
- Chỉ có ba người chúng ta, ta muốn ngồi vị trí gần cửa sổ.
- Được rồi, vậy xin mời lên lầu hai.
Nhân viên cửa hàng đưa tay mời, dẫn ba người lên lầu hai, chỗ ngồi ở bên cạnh cửa sổ.
- Đây là thực đơn.
Nhân viên cửa hàng đặt thực đơn ở mặt bàn.
Lăng Hương đầy mong đợi hỏi:
- Có bánh trôi cùng sủi cảo đúng không?
- Có, một chén năm viên bánh trôi, sủi cảo cũng như vậy.
Nhân viên cửa hàng lật thực đơn lật tới trang cuối cùng, trên trang có mấy món ăn, trong đó có bánh trôi cùng sủi cảo.
- Vậy cho bánh trôi và sủi cảo mỗi loại ba bát.
Lăng Hương không chút do dự nói.
- Vâng.
Nhân viên cửa hàng cầm giấy bút ghi lại.
- Lại thêm một phần trứng mặn, một phần rau xanh xào khoai lang.
Lăng Hương lật vài tờ thực đơn, sau khi gọi thêm hai món ăn, đưa thực đơn cho cha:
- Cha, ngươi chọn đi.
- Có đề cử món nào không?
Tề Nhĩ Nạp bình tĩnh hỏi.
Nhân viên cửa hàng liếc nhìn ba người họ, từ quần áo của họ đánh giá, ba người không phú thì quý, không thiếu tiền.
Cô vội vã đề cử nói:
- Món được đề cử nhất là gà ba màu nướng muối, đây là một trong những món ăn đặc trưng của Mỹ Thực Lâu.
- Gà Ba Màu hấp muối, một phần mà một nghìn đồng?
Đức Đức Đa Nhĩ nhìn giá cả trong thực đơn, thiếu chút nữa kinh hô thành tiếng một nghìn đồng Huyền Vũ, tương đương với một viên tinh thạch ma thú cấp 4 mới có thể đổi được.
Nhân viên cửa hàng mỉm cười, giải thích:
- Gà Ba Màu là một giống gà rất hiếm, thêm nữa muốn nấu món ăn này, cần dùng tới hai cân muối, nên là đáng giá.
- Dùng tận hai cân muối!
Đức Đức Đa Nhĩ trợn to mắt.
Phải biết rằng, muối không hề rẻ, ngay cả ở vùng đất mới.
Tề Nhĩ Nạp cảm thấy hứng thú nói:
- Vậy nếm thử xem, gọi một phần Gà Ba Màu hấp muối.
- Vâng.
Nhân viên cửa hàng mỉm cười gật đầu.
- Thêm một phần cơm tẻ, súp xương ngô, thịt viên khoai lang, một bình trà, vậy thôi.
Tề Nhĩ Nạp lại chọn thêm mấy món ăn.
- Được rồi, kiểm tra lại mấy món các vị gọi, ba chén bánh trôi với ba bát sủi cảo, Gà Ba Màu hấp muối….
Nhân viên phục vụ thuật lại thực đơn một lần.
Sau khi xác nhận rằng không có vấn đề gì, cô lấy bàn tính ra gảy gảy, nhanh chóng tính ra toàn bộ giá tiền.
Nữ nhân viên nhẹ nhàng nói:
- Vừa vặn là số nguyên, 2000 nguyên Huyền Vũ tệ.
Mỹ Thực Lâu có quy tắc trả tiền trước rồi mới bưng đồ ăn lên, để tránh trường hợp người đã ăn được một nửa rồi thi triển ma pháp chạy trốn.
- Đây.
Đức Đức Đa Nhĩ lấy đồng Huyền Vũ ra tính tiền.
Nhân viên phục vụ kiểm tra Huyền Vũ tệ thật giả, xác định không thành vấn đề mới xoay người rời đi.
- Môi trường thành Huyền Vũ thật sự rất tốt.
Lăng Hương nhìn bên ngoài cửa sổ, đường phố vẫn nhộn nhịp người qua lại, vô cùng náo nhiệt. Cô nhớ tới cái gì, ngước mắt nhìn về phía Tề Nhĩ Nạp:
- Cha, sau này ta có thể thường tới thành Huyền Vũ không?
- Không được, thành Huyền Vũ quá xa, không an toàn.
Tề Nhĩ Nạp từ chối mà không cần suy nghĩ.
Lăng Hương làm nũng nói:
- Có thể phái kỵ sĩ bảo vệ ta nha.
- Để sau rồi nói.
Tề Nhĩ Nạp nhức đầu nói.
Không mất bao lâu, bánh bao và bánh bao được đem ra, bày trước mặt ba người. Bát bánh trôi còn bốc hơi nóng, viên bánh tròn vo nhìn rất hấp dẫn.
- Trông rất ngon.
Hai mắt Lăng Hương sáng lên, nàng cầm muỗng nhỏ múc một viên bánh trôi đưa vào miệng.
- Cẩn thận nóng.
Nhân viên cửa hàng lên tiếng nhắc nhở, nhưng đã chậm.
- Hô hô hô, thật là nóng, vù vù ~~~
Lăng Hương há miệng, lấy tay quạt quạt.
Nữ nhân viên cười khổ nói:
- Bánh trôi mới ra lò, rất nóng.
- Không sao.
Lăng Hương thở phào, bánh trôi trong miệng nguội đi.
- Nhân bánh còn nóng, chú ý an toàn.
Nhân viên phục vụ nhắc nhở một câu, mới đi ra.
Lăng Hương nhẹ nhàng cắn bể bánh trôi, khoai lang từ bên trong chảy ra, răng nàng thơm hết cả lên. Mắt cô tỏa sáng lấp lánh, vui vẻ nói:
- Ăn rất ngon, rất thơm, còn có chút ngọt ngào.
- Ta cũng nếm thử.
Đức Đức Đa Nhĩ cầm muỗng nhỏ, cũng thường thức bánh trôi.