Chương 1812 Xem Ra Hắn Bị Dọa Sợ Không Nhẹ
Chi Lê, chúng ta đi đúng hướng không?
Hổ Tây quay đầu hỏi.
Chi Lê ngước mắt nhìn thoáng qua, gật đầu đáp:
- Đúng vậy, cứ đi tới trước là được.
Bây giờ, hắn vẫn còn hơi run chân, dưới thân chính là ma thú biển cấp 8, điều này khiến hắn cảm thấy không chân thực.
Sau khi Chi Lê bằng lòng hỗ trợ dẫn đường giúp Mục Lương thì ngày hôm sau đã phải lập tức xuất phát, có điều hắn không ngờ là mọi người cưỡi Vua Cá Chuồn chứ không phải là ngồi thuyền, quả là quá khoa trương.
Na An nhìn khuôn mặt trắng bệch của Chi Lê, sắc mặt cổ quái hỏi:
- Ngươi còn cảm thấy sợ hãi à?
- Đây chính là ma thú biển cấp 8…
Chi Lê nghiêm mặt nói.
Hổ Tây ngây thơ nói:
- Nhưng điều này ở thành Huyền Vũ rất bình thường, hôm qua ngươi còn ở thành Huyền Vũ cả đêm, tại sao ta lại không thấy ngươi sợ hãi Thánh Thú Tiểu Huyền Vũ chứ?
Lần này, cô đi theo nhóm của Trinh Hoán, chủ yếu là phụ trách an toàn của toàn đội, khi nào gặp phải nguy hiểm không cách nào đối kháng thì có thể thi triển năng lực thức tỉnh mang bọn họ rời đi.
- Thánh Thú Tiểu Huyền Vũ?
Chi Lê sửng sốt một chút.
Hổ Tây thuận miệng giải thích một câu:
- Thành Huyền Vũ được xây trên lưng Thánh Thú, đó là sự tồn tại cấp bậc Chí Tôn.
-!!
Chi Lê há to mồm, kém chút làm trật khớp hàm.
- Bình tĩnh nào.
Hổ Tây lại phất tay.
Chi Lê không bình tĩnh nổi, nhớ lại dáng vẻ của mình lúc mới bước lên thành Huyền Vũ, tâm trạng của hắn kích động không thôi, hóa ra mình cũng là người từng thấy ma thú Chí Tôn.
Hổ Tây lại bổ sung một câu:
- Thánh Thụ cũng là cấp bậc Chí Tôn.
-...
Chi Lê nhất thời cảm thấy lỗ tai kêu ong ong, không thể nghe được gì nữa, trong đầu chỉ quanh quẩn câu nói của Hổ Tây.
- Xem ra hắn bị dọa sợ không nhẹ.
Na An bĩu môi lẩm bẩm.
Cô là Người Cá, có thể tự do hoạt động ở dưới nước, cho nên cũng bị phái đi làm nhiệm vụ.
- Tố chất tâm lý quá kém.
Trinh Hoán gật đầu nói.
Hổ Tây nhìn biển rộng trước mặt, nhàm chán nói:
- Chán quá, chúng ta đánh bài đi, các ngươi chơi không?
- Có thể.
Trinh Hoán nghe vậy liền buông da thú chà lau Phương Thiên Họa Kích.
- Đã lâu rồi ta không có chơi trò này.
Na An vừa nói vừa xoa tay.
Hổ Tây lấy một bộ bài tây ra, thuần thục xào bài và chia bài.
Khi Chi Lê phục hồi tinh thần lại, đè nén sự kích động trong lòng xuống thì ba người Hổ Tây đã chơi được ba ván.
Hắn tiến lên trước tò mò nhìn, chẳng mấy chốc đã bị hấp dẫn, sau khi nhìn mấy vòng cũng học được cách đánh bài.
- Ngang ngang ~~~
Vua Cá Chuồn đột nhiên kêu to một tiếng, bắt đầu giảm độ cao phi hành và rơi về phía mặt biển.
- Ai nè, chuyện gì xảy ra vậy?
Chi Lê hơi chao đảo, kém chút nữa là ngã sấp xuống.
- Ngươi đừng lo lắng, chỉ là tiến vào biển mà thôi.
Na An bình tĩnh nói.
Ùm…….ùm…..vù
Vua Cá Chuồn đâm đầu vào biển, sau khi lao xuống hơn mấy trăm mét thì bắt đầu bơi ngang, tốc độ không hề chậm lại.
Trinh Hoán thúc giục:
- Mau lấy Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng ra!
Cô vừa dứt lời thì cô gái Người Cá đã lấy Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng ra, khiến nó tỏa sáng chiếu rọi khu vực xung quanh.
- Tiếp tục đánh bài thôi.
Trinh Hoán thu lại bài poker, bắt đầu xào bài và chia bài lần nữa.
Thấy vậy, Chi Lê không nhịn được lên tiếng nói:
- Các ngươi cũng quá bình tĩnh rồi.
- Lâu rồi thì sẽ quen thôi.
Na An đáp mà không quay đầu lại.
Vù……vù………vù
Lỗ tai của Chi Lê chợt co giật, hắn quay đầu nhìn mặt biển đen nhánh phía sau, dường như có thứ gì đó đang đến gần.
- Này mọi người, hình như phía sau có cái gì đang đến gần đúng không?
Hắn không xác định hỏi.
Trinh Hoán nghe vậy tay cầm bài khựng lại một chút, quay đầu nhìn về phía sau, cau mày cẩn thận cảm ứng.
- Ngang ngang ngang ~~~
Vua Cá Chuồn đột nhiên phát ra âm thanh cao vút.
Na An nghiêng tai tỉ mỉ lắng nghe, khi nghe rõ ràng tin tức mà Vua Cá Chuồn truyền tới thì sắc mặt cô lập tức đại biến, kinh ngạc nói:
- Phía sau là ma thú biển, hơn nữa còn có ba con, tất cả đều là cấp 8.
- Gì cơ? Không lẽ chúng ta xui xẻo như vậy sao?
Trinh Hoán co giật khóe miệng, nhanh chóng cầm lấy Phương Thiên Họa Kích và đứng dậy.
- Đúng là xui xẻo như vậy đấy.
Na An nói với sắc mặt trắng bệch.
Trinh Hoán ra lệnh:
- Trở lại bầu trời.
Vua Cá Chuồn nghe vậy vỗ vây cá, cấp tốc lao tới mặt biển.
Rào rào ~~~
Khi Vua Cá Chuồn vừa trồi lên khỏi mặt nước, nó khống chế gió xung quanh để nâng cơ thể lên cao, bay về phía không trung.
Rắc… Rắc…
Mấy cái xúc tua to dài vọt ra khỏi mặt nước, nhanh chóng cuốn về phía đuôi của Vua Cá Chuồn.
Vua Cá Chuồn né tránh không kịp, bị xúc tua dài và đầy gai nhọn quấn lấy đuôi, không thể bay lên cao được nữa.
Ngang ngang ngang ~~~
Vua Cá Chuồn phát ra tiếng kêu thống khổ, nó cố gắng khống chế gió cuốn về phía mặt biển, lộ ra dáng vẻ của ba con ma thú biển cấp 8.
Đó là ba con ma thú biển có hình dạng như bạch tuộc, toàn thân màu nâu xám, mỗi con có mười sáu căn xúc tua, trên cái đầu to tướng còn có ba đôi mắt.
Bọn chúng khống chế nước biển phóng lên cao, ngăn trở cuồng phong.
- Thảm rồi, thảm rồi, chúng ta sắp chết, làm sao bây giờ?
Chi Lê hoảng sợ la to.
- Câm miệng.
Trinh Hoán lạnh giọng quát lớn.
Cô lấy ra một viên Phú Năng Trân Châu rồi ném vào miệng, sau đó quay đầu nhìn về phía Hổ Tây, nói:
- Đưa ta đi ra ngoài.
- Được.
Hổ Tây không hỏi nhiều, bắt lấy tay của Trinh Hoán và thi triển năng lực thức tỉnh rời khỏi bức tường lưu ly, chớp mắt một cái đã xuất hiện ở bên cạnh Vua Cá Chuồn.
Trinh Hoán hơi chuyển động suy nghĩ, thi triển năng lực mà Phú Năng Trân Châu mang tới, phạm vi xung quanh xuất hiện mây mù xám lạnh, nổi bồng bềnh giữa không trung.
Cô lập tức nhảy lên trên mây mù, đứng vững vàng.
- Ngươi chú ý an toàn.
Hổ Tây nhắc nhở một câu.
Trinh Hoán không có đáp lời, cơ thể lao tới trước, quơ Phương Thiên Họa Kích đến gần phần đuôi của Vua Cá Chuồn.
Động tác của cô dứt khoát và lưu loát, mũi kích lần lượt chém đứt từng cây xúc tua.
Trinh Hoán liên tục quơ đao, chém đứt xúc tua đến gần, thực lực hung hãn và mạnh mẽ khủng khiếp.
Vua Cá Chuồn thoát khỏi ràng buộc, thành công bay lên cao.
- Quá mạnh!
Chi Lê xem đến ngây người.
Nhưng Trinh Hoán vẫn chưa dừng tay, cô quơ Phương Thiên Họa Kích xông về phía một con ma thú biển gần nhất, trông dáng vẻ như là rất muốn cắt nó thành tám khối.
- Đi chết đi!
Trinh Hoán tức giận nói.
Cô tạo ra rất nhiều mây mù để làm nơi đặt chân, nhờ vào đó tránh né công kích của ma thú biển, sau đó tìm đúng cơ hội để chém đứt xúc tua của bọn nó, lấy một địch ba nhưng tạm thời vẫn không rơi xuống hạ phong.
- Đại nhân, chúng ta đi nhanh đi.
Cơ thể của Hổ Tây lóe lên xuất hiện bên cạnh Trinh Hoán, cô ôm hông của đối phương, lập tức thi triển năng lực thức tỉnh lần nữa và rời khỏi mặt biển.
Ngay sau đó, hai người trở lại trên lưng Vua Cá Chuồn.
Trinh Hoán bĩu môi, bất mãn liếc nhìn Hổ Tây.
- Đại nhân, an toàn là quan trọng nhất.
Hổ Tây nghiêm mặt nói.
- Ta biết rồi.
Trinh Hoán phất tay, sợ Hổ Tây tiếp tục dong dài.
Những người khác đều thở phào nhẹ nhõm, bây giờ an toàn rồi.
Vua Cá Chuồn bay lên không trung, ma thú biển cấp 8 không thể công kích đến nó.