← Quay lại trang sách

Chương 1962 Ngươi Vui Vẻ Là Được

Hi Bối Kỳ vội vàng đi tới bên cửa sổ để quan sát sương mù bên ngoài.

Lạp Nhã cũng tiến lên trước, muốn nhìn chuyện gì đang xảy ra.

- Ầm ầm ầm ~~~

Đột nhiên có một tiếng vang thật lớn truyền đến, phi thuyền chấn động vài cái khiến hai cô gái giật mình.

- Ngang ngang ngang ~~~

Ngay sau đó, tiếng rít gào phẫn nộ của ma thú biển vang lên rồi chợt im bặt, chỉ còn lại tiếng nước biển sôi trào.

Không bao lâu, một bóng dáng xuất hiện bên trong khoang thuyền, Mục Lương đã trở lại, thoạt nhìn không khác gì lúc rời đi.

Hi Bối Kỳ vội vã quan tâm hỏi:

- Mục Lương, ngươi không sao chứ?

- Không có việc gì, tiếp tục đi tới thôi.

Anh đáp với giọng điệu nhàn nhạt.

Ly Nguyệt nghe vậy lại khởi động phi thuyền vận chuyển một lần nữa, tiếp tục bay về phía trước, rồi trở lại khoang thuyền, tò mò hỏi:

- Mới vừa rồi là ma thú biển sao?

Mục Lương gật đầu đáp:

- Đúng vậy, chỉ là một con ma thú biển Vương Giai mà thôi, ta đã giải quyết rồi.

- Vậy là tốt rồi.

Ly Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.

Lạp Nhã nghe vậy không khỏi giật mình, đây chính là ma thú biển Vương Giai đấy, thế mà lại bị giải quyết một cách dễ dàng như vậy?

Mục Lương chưa rời đi buồng nhỏ trên tàu chưa tới hai phút, trong thời gian ngắn ngủi đó đã giải quyết được một con ma thú biển Vương Giai, rốt cuộc thì thực lực của anh ấy khủng bố tới mức nào?

Mục Lương nhìn về phía Lạp Nhã, bình thản nói:

- Ngươi tính lại lần nữa đi, xem coi có thể tính ra vị trí cụ thể của Dạ Nguyệt lão tổ hay không?

- Được.

Lạp Nhã nghe vậy đáp ứng.

Cô lấy ra tài liệu dùng cho việc xem bói rồi ngồi xếp bằng ở trong khoang thuyền, bắt đầu vẽ ma pháp trận bói toán.

Hi Bối Kỳ khẩn trương nhìn Lạp Nhã, nàng đã chuẩn bị cắt máu khi được yêu cầu.

- Còn tới nữa…

Mục Lương hơi nhướng mày, cơ thể lại biến mất ở bên trong khoang thuyền.

Ly Nguyệt do dự một chút, cuối cùng quyết định không dừng phi thuyền vận chuyển, dựa vào thực lực của Mục Lương, hẳn là sẽ nhanh chóng trở về thôi.

Quả nhiên chưa được bao lâu thì Mục Lương đã xuất hiện trong khoang thuyền, lần này vẫn bình an vô sự như trước.

Ly Nguyệt nhìn anh với ánh mắt hỏi thăm.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Ba con ma thú biển cấp 9, ta đã giải quyết tất cả rồi.

Ly Nguyệt gật đầu, không có hỏi kỹ, lực chú ý rơi xuống người Lạp Nhã.

Mục Lương nhìn một hồi sau đó giơ tay thi triển năng lực bao phủ một tầng May Mắn Che Chở lên người Lạp Nhã.

Mọi người đều an tĩnh, chờ đợi kết quả bói toán của Lạp Nhã.

Phi thuyền vẫn còn tiến tới trước, chỉ là không còn gặp phải ma thú biển.

Hai mắt của Lạp Nhã nhắm nghiền, mày đẹp chau lại, sắc mặt hồng hào chuyển thành trắng bệch, giống như bị rút hết máu.

Mục Lương thấy thế giơ tay lên, ngưng tụ ra một khối nguyên tố sinh mệnh và đẩy vào trong người Lạp Nhã, trợ giúp cơ thể cô khôi phục.

Hơn mười phút trôi qua, cơ thể của Lạp Nhã chỉ lung lay vài cái, ngay sau đó đột nhiên mở mắt ra.

Lần này nàng không có hộc máu, chỉ là trạng thái tinh thần vẫn uể oải như trước.

- Phù phù ~~~

Cô há miệng thở hổn hển, nhỏ giọng nói:

- Đại nhân, ta tìm được rồi.

- Được rồi, ngươi nghỉ ngơi trước đi.

Mục Lương đi lên trước rót một khối nguyên tố sinh mệnh vào cơ thể cô.

Lạp Nhã lảo đảo đứng dậy rồi ngã xuống ghế mềm, cố gắng điều chỉnh lại nhịp thở, hấp thu nguyên tố sinh mệnh trong cơ thể, lúc này sắc mặt mới dễ nhìn hơn nhiều.