← Quay lại trang sách

Chương 2066 Hồng Lập Hồ

Tiên mỉm cười mở miệng

- Thì ra vị này chính là công chúa của vương quốc Tề Nhĩ Vô.

Cô đã sớm lưu ý đến Linh Vận, lúc trước bọn họ từng có vài đơn giao dịch lớn, nhưng đều là do thuộc hạ phụ trách, hôm nay là lần thứ hai hai người gặp mặt chính thức.

- Đúng là ta.

Linh Vận hất cằm lên nhìn về phía Hồ Tiên.

- Điện hạ là muốn ở đây chờ cha ngươi đến hay đi theo Tề Nhĩ Nạp bệ hạ đến Chủ Thành?

Hồ Tiên cười khẽ:

- Hoặc dựa theo kế hoạch ban đầu của điện hạ, đi du lịch Vệ Thành?

Linh Vận cau mày lại:

- Để ta suy nghĩ một chút…!

………..

Hồ Tiên nhắc nhở:

- Tốt hơn là Linh Vận điện hạ nên ra quyết định nhanh một chút, chuyến xe lửa cuối cùng của hôm nay sắp xuất phát rồi, nếu còn chần chừ thì chỉ có thể ngồi xe thú đến Chủ Thành.

Mấy ngày nay, xe lửa mới chế tạo xong đã được đưa vào sử dụng, hơn nữa còn gia tăng số chuyến đi để chuẩn bị cho việc kiến quốc, hiện tại xe lửa từ Thành Buôn Bán Sơn Hải đến Chủ Thành đã biến thành ba chuyến, sáng chiều tối mỗi buổi một chuyến.

Lăng Hương đề nghị:

- Linh Vận, ngươi theo ta đến Chủ Thành đi, đến lúc đó cha ngươi đến Chủ Thành thì hai người có thể gặp nhau mà.

- Thế cũng tốt.

Linh Vận quyết định.

Cô sẽ đến Chủ Thành trước, khi nào cha và mẹ đến Chủ Thành thì lại hội hợp.

Đáy mắt của Phượng Nhi hiện lên tia sáng, kết quả này còn tốt hơn đến Vệ Thành nhiều, nếu như đám người Hồng chấp sự không có ở Chủ Thành thì cô ta lại nghĩ biện pháp đến Vệ Thành nhìn.

Hồ Tiên nghe vậy quay đầu dặn dò:

- Tiểu Lan, ngươi đi chuẩn bị vé xe lửa.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan lên tiếng.

Cô nhìn về phía đoàn người Phó Kỵ Sĩ Trưởng, sau khi xác định số người thì mới đi về phía cửa sổ bán vé.

Hơn mười phút sau, Linh Vận và đoàn người Phó Kỵ Sĩ Trưởng đều lấy được vé xe lửa, hơn nữa còn là miễn phí.

Trong đại sảnh vang lên âm thanh nhắc nhở của nhân viên soát vé:

- Xin tất cả lữ khách chú ý, ai mua vé xe lửa đến Vệ Thành Số Một, Chủ Thành thì hãy tiến lên, hiện tại bắt đầu soát vé…

Hồ Tiên giơ tay vẫy chào:

- Bắt đầu soát vé rồi, các vị lên đường thôi.

- Các hạ không cùng đi Chủ Thành sao?

Tề Nhĩ Nạp thuận miệng hỏi.

Hồ Tiên mỉm cười nói:

- Còn rất nhiều vị khách mới đến cần ta tiếp đãi, tạm thời không đi được, nhưng mà ta đã sắp xế nhân viên công tác dẫn đường các ngươi rồi.

- Vậy được rồi.

Tề Nhĩ Nạp lý giải gật đầu.

Lăng Hương đột nhiên hỏi:

- Hồ Tiên các hạ, Lan Đế có ở Chủ Thành sao?

- Ồ, ngươi quen biết Lan Đế sao?

Trên mặt Hồ Tiên lộ ra cảm xúc kinh ngạc.

Lăng Hương thanh thúy nói:

- Ừ đúng rồi, ta muốn tìm cô ấy ôn chuyện một chút.

- Lan Đế đã ra ngoài làm nhiệm vụ rồi, hiện nay không có ở trong thành.

Hồ Tiên lắc đầu nói.

Nhóm của Lan Đế và Hổ Tây đang đi phát thiệp mời đến mỗi vương quốc lớn, đến bây giờ còn chưa trở về.

- Vậy được rồi.

Lăng Hương tiếc nuối thở dài.

Đoàn người không dừng lại nữa, đi theo nhân viên tiếp đãi đến cửa soát vé.

Hồ Tiên nhìn đoàn người vào cửa soát vé, sau khi không nhìn thấy bóng dáng nữa thì nụ cười trên mặt mới biến mất.

Hôm nay, cô đã tiếp đãi rất nhiều vương thất, quý tộc, cười nhiều đến mức khóe miệng sắp cứng đờ rồi.

Vệ Ấu Lan dịu dàng hỏi:

- Đại nhân có cần nghỉ ngơi một chút không?

Hồ Tiên vén tóc mai ra sau lỗ tai, nhàn nhạt nói:

- Không cần, người của vương quốc Hồng Nham đến rồi, chúng ta đi nghênh tiếp thôi.

Hai mắt của Vệ Ấu Lan trợn tròn, nhẹ giọng nói: