← Quay lại trang sách

Chương 2228 Hiện Tại Cho Các Ngươi Một Cơ Hội Có Thể Sống

Tiếp.

Y Xà nhìn chất lỏng màu đen trong dụng cụ lưu ly, nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Vưu Phi Nhi, ta cảm thấy nên cho thêm tinh chất Hoa Sọc Đen.

Hoa Sọc Đen là một loại dược thảo hiếm hoi, toàn thân nó đen nhánh, có thể phát sinh phản ứng với Nước Mắt Thiên Sứ, có công hiệu cường hóa sự ức chế Hư Quỷ Cảm Nhiễm.

Vưu Phi Nhi suy nghĩ một chút, gật đầu nói:

- Có thể cho thêm một chút, hy vọng sẽ không xảy ra phản ứng va chạm với thảo dược khác.

Y Xà thanh thúy nói:

- Thử xem sao, thất bại nhiều lần như vậy rồi, thêm một lần cũng chả sao cả.

- Cũng đúng.

Vưu Phi Nhi nói thầm một tiếng.

Cô vươn tay lấy xuống một bình lưu ly trên cái giá trước mặt, bên trong chứa đầy dịch thể màu đen, đó là tinh chất rút ra từ Hoa Sọc Đen.

Cô gái tóc vàng nhẹ nhàng mở nắp dụng cụ, rót vài giọt tinh chất Hoa Sọc Đen vào chất lỏng màu đen bên trong.

- Uc ục ục~

Dịch thể trong dụng cụ lưu ly sôi trào, trên mặt xuất hiện rất nhiều bọt khí, sau khi vỡ tan thì bắn tung tóe vào miệng và thành dụng cụ.

Y Xà vội vã cầm nắp đậy lại, tránh làm bàn điều khiển bị vấy bẩn.

- Như vậy là thất bại rồi à?

Cô nhìn chằm chằm dịch thể sôi trào trong dụng cụ rồi quay đầu nhìn cô gái cột tóc hai chùm.

Vưu Phi Nhi ngây thơ đáp:

- Nước thuốc mới vừa bắt đầu phản ứng thôi, đừng nóng vội, chờ thêm một lúc nữa đi.

Chất lỏng màu đen trong dụng cụ lưu ly là hỗn hợp của nhiều loại tinh chất dược thảo, sau đó được cho thêm máu của Hư Thập Bát.

- Vậy được rồi.

Y Xà gật đầu một cái, không hiểu biết quá nhiều về việc nghiên cứu bí dược bằng Vưu Phi Nhi, thứ mà cô am hiểu là chế tác ma dược, tuy hai thứ này tương tự nhưng vẫn có nhiều chỗ khác nhau.

- Ục ục ục ~

Mấy phút sau, nước thuốc trong dụng cụ lưu ly ngừng sôi trào, nắp che bên trên đã bị bắn đầy nước thuốc đen.

Vưu Phi Nhi mở nắp, bưng lên dụng cụ lưu ly, nước thuốc bên trong đã trở nên sềnh sệch.

- Phù phù ~

Cô chu môi thổi rồi chấm ngón trỏ vào nước thuốc, cảm giác khá dính, khi nhấc tay lên vẫn còn kéo ra một đoạn ngắn.

- Nhìn có vẻ rất khó uống.

Y Xà nuốt nước bọt.

Vưu Phi Nhi đưa ngón trỏ đến bên môi cô gái người rắn, hỏi:

- Ngươi có muốn nếm thử không?

- Không cần, cám ơn!

Y Xà vội vã lùi về phía sau, từ chối liên tục, co giật khóe miệng, nói:

- Ta không có cơ thể Bách Độc Bất Xâm, ngươi thử đi.

- Ồ.

Vưu Phi Nhi há miệng ngậm lấy ngón trỏ, nuốt nước thuốc dính trên tay vào bụng.

- Ực ực ~

Yết hầu của cô co giật, tỉ mỉ cảm nhận sự biến hóa trong cơ thể.

- Thế nào rồi?

Y Xà mở to hai mắt nhìn cô gái cột tóc hai chùm, đồng tử dựng đứng lấp lóe.

Vưu Phi Nhi nhỏ giọng nói:

- Vẫn chưa có hiệu lực, chờ một chút…

- Ừ ừ.

Y Xà gật đầu, đuôi rắn dựng thẳng.

Vưu Phi Nhi mở mắt ra, bất đắc dĩ lắc đầu:

- Có hiệu quả, không độc, nhưng lại không hiệu quả bằng bí dược trước đó nữa.

- A, vậy nghĩa là không được rồi.

Y Xà thở dài.

- Đúng vậy.

Vưu Phi Nhi bất đắc dĩ nhún vai.

Y Xà chỉ ủ rũ vài phút rồi lại lên tinh thần lần nữa, nhẹ giọng nói:

- Chúng ta thử phương pháp điều chế khác đi, hay dùng công thức lần trước mà ngươi nói được không?

- Chỉ có thể như vậy thôi.

Vưu Phi Nhi gật đầu, lấy ra dụng cụ lưu ly mới, chuẩn bị thí nghiệm phương pháp điều chế mới.

- Cộp cộp cộp ~~~

Đột nhiên, cửa chính Sở Nghiên Cứu bị đẩy ra, Mục Lương và Ly Nguyệt đi vào trong.

Mục Lương ôn hòa hỏi:

- Phi Nhi, vẫn còn đang làm việc à?

- Bệ hạ.

Y Xà vội vã cung kính hành lễ.

- Mục Lương!

Đôi mắt màu vàng kim của Vưu Phi Nhi lập tức sáng lên.

Mục Lương cười nói:

- Ta đoán ngươi vẫn còn ở trong phòng làm việc cho nên đến xem, không ngờ lại đoán đúng rồi.

Đôi mắt vàng óng của Vưu Phi Nhi chớp chớp, hỏi:

- Ngươi tới đây có chuyện gì không?

Mục Lương bình thản trả lời:

- Ta tới thăm ngươi, thuận tiện nhìn con Hư Quỷ kia thế nào rồi?

Vưu Phi Nhi giải thích:

- Nó vẫn còn sống, nhưng ta chê nó quá ồn cho nên nhốt vào trong vũ khí Phong Cấm số ba rồi.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, nói:

- Còn sống là được, ta cần nó giúp ta thí nghiệm linh khí mới.

Y Xà nhỏ giọng nói:

- Bệ hạ, tuy con Hư Quỷ kia còn sống, nhưng trạng thái không tốt cho lắm, không biết có thể trợ giúp bệ hạ hay không?

- Nó bị làm sao thế?

Mục Lương nghe vậy hơi nhướng mày.

Vưu Phi Nhi buông tay đáp:

- Mấy ngày nay, chúng ta làm thí nghiệm quá nhiều lần, có lẽ là nó không chịu nổi.

Mục Lương sửng sốt một chút, đây chính là Hư Quỷ cấp 8, cho dù bị phong tỏa thực lực thì vẫn là hàng thật giá thật cấp 8, không nhịn được tò mò bảo:

- Lấy ra ta xem một chút.

- Vâng.

Vưu Phi Nhi lấy ra vũ khí Phong Cấm số ba từ trong ma cụ không gian chứa đựng.

Mục Lương giơ tay lên, vũ khí Phong Cấm số ba bay lên rồi rơi xuống trước mặt anh, tiếp theo lại nhấn xuống ma thú tinh thạch dựa theo trình tự đặc biệt.

- Dụ ~

Vũ khí Phong Cấm số ba bị mở ra, khí tức làm người ta chán ghét của Hư Quỷ lập tức bay ra.

Vũ khí Phong Cấm số ba vừa được mở ra, một bàn tay to và đen nhánh thò ra từ bên trong, vừa định công kích cô gái cột tóc hai chùm đứng gần đó thì đã bị Mục Lương chặn lại.

- Hừ.

Mục Lương hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:

- Yên phận một chút đi, bằng không ta bóp nát đầu của ngươi.

-...

Bên trong vũ khí Phong Cấm số ba an tĩnh một hồi.

Bàn tay bị Mục Lương ngăn trở biến nhỏ lại bằng kích cỡ tay nhân loại, sau đó Hư Thập Bát chậm rãi đi ra khỏi vũ khí Phong Cấm.

Lúc này, ngoại hình của Hư Thập Bát đã biến nhỏ rất nhiều, trạng thái tinh thần cũng rất kém cỏi, cánh sau lưng vô lực kéo lê trên mặt đất.

Hai tròng mắt đen nhánh của nó trống rỗng, mờ mịt nhìn chằm chằm Mục Lương.

- Cái này là…?

Ly Nguyệt sửng sốt một chút.

Vưu Phi Nhi bĩu môi nói:

- Tinh thần không tốt, ta nghi ngờ nó đã biến thành đồ ngốc.

-...Ngươi đã làm thí nghiệm gì thế?

Khóe mắt của Mục Lương co giật một cái, một con Hư Quỷ cấp 8 lại bị cô gái cột tóc hai chùm tra tấn thành ngây dại, cái này thật sự là quá không tưởng tượng nổi.

Vưu Phi Nhi bẻ ngón tay đếm:

- Rất nhiều, trước đó ta nghiên cứu ra được mười tám loại bí dược đối phó Hư Quỷ, tất cả đều thí nghiệm ở trên người nó, hiệu quả không tệ đâu.

– Mỗi loại đều thí nghiệm một lần à?

Đôi môi hồng của Ly Nguyệt mở to.

- Đúng vậy, còn thử nghiệm một ít ma dược bán thành phẩm nữa.

Vưu Phi Nhi gật đầu.

Khi cô và Y Xà không có việc gì làm thì thích nhất là nghiên cứu ma dược đối phó Hư Quỷ, hơn nửa năm đã luyện chế được rất nhiều.

- Có khi nào là nó đang giả vờ ngây dại hay không?

Y Xà nhỏ giọng nói.

Mục Lương lắc đầu, cười khổ nói:

- Không phải đâu, xác thực là tinh thần đã hỏng mất rồi.

Anh vừa kiểm tra tinh thần của Hư Thập Bát, đúng là đã hỏng mất hoàn toàn, hơn nữa không cách nào nghịch chuyển được.

- Vậy nó còn có thể giúp ngươi sao?

Vưu Phi Nhi nhỏ giọng hỏi.

- Ta cần nó cải trang thành nhân loại, nhưng tình trạng như vậy chắc không thể rồi.

Mục Lương lắc đầu.

Vưu Phi Nhi khẩn trương nói:

- Vậy phải làm sao bây giờ?

Mục Lương giơ tay lên xoa đầu thiếu nữ, trấn an:

- Không có việc gì, ta vẫn còn hai con Hư Quỷ cấp 8 khác, không cần lo lắng.

- Ồ, vậy là tốt rồi.

Vưu Phi Nhi nghe vậy thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Mục Lương dịu dàng nói:

- Ngươi tiếp tục việc của mình đi, ta đi thí nghiệm linh khí mới.

- Vâng ~~~

Vưu Phi Nhi ngoan ngoãn gật đầu, vẫy tay tạm biệt anh.

………

Mục Lương và Ly Nguyệt rời đi Sở Nghiên Cứu, vì để chuẩn bị thí nghiệm, hai người tuyển chọn một mảnh đất trống ở bên ngoài Chủ Thành.

Sau khi Rùa Đen tiến hóa đến cấp 12 thì hình thể trở nên quá lớn, khu vực xung quanh mười hai toà Vệ Thành và Chủ Thành khai phá tương đối nhanh, nhưng mà những địa phương khác vẫn còn trong trạng thái đất hoang.

Hai người tới mảnh đất trống giữa Vệ Thành Số Ba và Vệ Thành Số Bốn, xung quanh không có bất kỳ kiến trúc nào, Đồng Ruộng cũng cách nơi này rất xa.

- Ở nơi này đi.

Mục Lương ôn hòa nói.

Ly Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu:

- Ừ, chỗ này không tệ.

Mục Lương vung tay lên, lấy ra vũ khí Phong Cấm số hai, thuần thục nhấn vào tinh thạch ma thú dựa theo trình tự đặc biệt, giải khóa vũ khí Phong Cấm số hai.

- Dụ ~

Sáu khối bộ kiện của vũ khí Phong Cấm bay lên rồi phân tán ra sáu hướng khác nhau, khí tức Hư Quỷ nhanh chóng lan tỏa ra ngoài.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, trọng lực xung quanh vũ khí Phong Cấm số hai phát sinh thay đổi, khi Hư Cửu và Hư Thập Nhị bước ra thì lập tức bị đè ngã xuống đất, không thể động đậy được.

- Đáng chết!

Hư Thập Nhị phẫn nộ gầm thét.

Nó cảm thấy vô cùng khuất nhục, bị nhốt ở không gian độc lập trong vũ khí Phong Cấm số hai, không cách nào cảm giác được thời gian trôi qua, càng không phân biệt được ban ngày hay đêm tối, hiện tại vừa mới ra tới lại bị khống chế, sao có thể không khuất nhục cho được.

Sắc mặt của Hư Cửu cũng rất khó coi, nó không nói lời nào mà nhìn chòng chọc vào Mục Lương.

Anh lạnh nhạt nhìn hai con Hư Quỷ, hờ hững nói:

- Hiện tại cho các ngươi một cơ hội.

- Cơ hội gì?

Hư Cửu hơi híp mắt lại, cơ thể vẫn bị trọng lực đè nặng.

- Cơ hội có thể sống tiếp.

Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương lóe sáng.

Hư Cửu không khỏi hỏi:

- Ngươi nói đi.

Hư Thập Nhị phẫn nộ quát:

- Chớ tin hắn, Huyết Thực đều là lũ xảo trá!

- Câm miệng.

Mục Lương lạnh lùng nhìn nó.

Hư Thập Nhị nở nụ cười lạnh lùng, nói:

- Kiệt kiệt kiệt, khẳng định là ngươi có việc cầu chúng ta, nếu không thì sẽ không nói như vậy.

Mục Lương lạnh lùng nói:

- Ngươi rất tự tin, đáng tiếc không phải là ta có chuyện nhờ các ngươi, mà là các ngươi có muốn tiếp tục sống sót hay không?

- Là chuyện gì?

Hư Cửu trầm giọng hỏi.

Mục Lương bình tĩnh trả lời:

- Khoác da người, đóng vai nhân loại.

Hư Cửu nghe vậy hai mắt nheo lại, cẩn thận ỏi:

- Chỉ đơn giản như vậy thôi sao? Ngươi tính làm gì?

- Hỏi nhiều như vậy làm gì, ngươi chỉ cần trả lời là có đồng ý hay không?

Mục Lương cau mày lại.

Anh muốn nhìn ngoại trừ việc khoác da người thì Hư Quỷ có còn thủ đoạn khác hay không.

Hư Cửu do dự, mặc dù nó là Hư Quỷ cấp 8, nhưng bản chất vẫn sợ chết, ai mà không muốn tiếp tục sống sót chứ?

- Ta đồng ý.

Nó cắn răng, đáp ứng.

Đôi mắt của Hư Thập Nhị trợn to, nó nhìn Hư Cửu với ánh mắt khó mà tin được.

Hư Cửu không thay đổi sắc mặt, cũng không thèm để ý tới ánh mắt phẫn nộ của Hư Thập Nhị.

- Rất tốt.

Mục Lương hài lòng gật đầu, hơi chuyển động suy nghĩ, giải trừ trọng lực xung quanh Hư Cửu.

Hư Cửu cảm giác toàn thân trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều, nó chậm rãi bò lên, bụi đất dính trên người rơi xuống.

- Loại cảm giác này thật tốt.

Hư Cửu vươn tay lên, cảm giác lực lượng khôi phục không ít.

- Phủ thêm da người đi.

Mục Lương đạm mạc nói.

Hư Cửu lạnh nhạt nhìn anh:

- Đưa da người cho ta.

Mục Lương cười lạnh nói:

- Đừng cho là ta không biết, chắc chắn các ngươi có giấu da người dự phòng.

Hư Cửu bĩu môi, cơ thể bắt đầu nhỏ lại, đồng thời từ lòng bàn tay phun ra một tấm da người hoàn chỉnh.

Trong lòng nó khẽ nhúc nhích, ngẩng đầu nhìn Mục Lương, ánh mắt lóe lên tia tính kế.

- Nhanh lên một chút.

Ánh mắt của Mục Lương vẫn bình tĩnh như cũ.

- Đừng nóng vội.

Hư Cửu đè xuống suy nghĩ trong lòng, nó không cho rằng mình có thể đánh thắng Mục Lương.

Nó mở ra da người, cơ thể tỏa ra vầng sáng đen, ngay sau đó biến đổi giống như là dịch thể chui vào bên trong.

Dưới ánh mắt của Ly Nguyệt và Mục Lương, lớp da người tái nhợt chợt cử động.

- Chết tiệt, lớp da người này để lâu quá có mùi hôi rồi, lại còn mặc khó như vậy!

Hư Cửu hùng hổ mắng chửi một hồi.

Một lát sau, da người đứng thẳng giống như là người sống.

- Két két ~~~

Hư Cửu thử hoạt động cổ, hành động dần dần tự nhiên hơn, đôi mắt vốn dĩ trống rỗng cũng trở nên có thần.

- A, vẫn còn dùng được.

Hư Cửu nhếch miệng.

Nó hoạt động tay chân, sau đó đi qua lại vài bước giống như người bình thường.

Mục Lương nhìn về phía đối phương, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng.

- Được rồi.

Hư Cửu nhìn về phía Mục Lương.

- Ừm.

Anh giơ tay lên, thi triển năng lực làm cho Hư Cửu đứng yên.

Nó chỉ có thể trợn to hai mắt, căm tức nhìn Mục Lương từng bước tới gần mình.

- Kiệt kiệt kiệt, ngươi bị lừa rồi.

Hư Thập Nhị cười châm chọc.

- Câm miệng.

Mục Lương quay đầu lạnh nhạt nhìn Hư Thập Nhị, bộ kiện của vũ khí Phong Cấm bay lên, thu hồi Hư Thập Nhị vào không gian bên trong.

Mục Lương xoay đầu lại cẩn thận quan sát Hư Cửu, một lúc sau mới phát hiện lớp da sau lưng có một sợi dây nhỏ màu đen, đó là đường nối da người, nếu như không nhìn kỹ thì sẽ rất dễ dàng bỏ qua.

Nếu xõa tóc xuống rồi mặc thêm quần áo che đậy, như vậy người ngoài sẽ không thể nào nhìn thấy sợi dây màu đen kia.

- Nếu không nhìn thật kỹ thì sẽ không cách nào phát hiện được, trừ phi cởi toàn bộ quần áo.

Ly Nguyệt lạnh lùng nói.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ừm, chuyện này rất phiền phức, chúng ta không thể nào tiến hành lục soát người đối với mỗi một du khách tiến vào vương quốc Huyền Vũ được.

- Nếu vậy vẫn phải dựa vào linh khí của ngươi thôi.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói.

- Thử xem, hy vọng nó có thể dùng được.

Mục Lương gật đầu một cái, rồi tiếp tục quan sát Hư Quỷ đã cải trang thành nhân loại, muốn phát hiện chỗ không đúng dựa vào việc quan sát bề ngoài.